Vô cùng cảm ơn đồng hữu ๖ۣۜTiểu ๖ۣۜTrùng ๖ۣۜTử™ Đề cử 5 Nguyệt Phiếu
- --
Vừa cưỡi ngựa vừa xem xét tấm bản đồ trên tay Lys tự hỏi:
“Tại sao chuyện này có thể xảy ra chứ?” Một bầy quái cấp cao di chuyển không được vẽ trên bản đồ.
Rốt cuộc, Lys nhận ra mình đã bất cẩn, cậu thậm chí quên mất đây không phải một trò chơi thông thường và tin tưởng quá mức vào tấm bản đồ.
Các bầy quái hoàn toàn có thể linh hoạt di chuyển. Tấm bản đồ thì chỉ vẽ lại những vật chết, các bãi săn ở thời điểm nó được tạo ra mà không được cập nhật. Kể cả nó là một tấm bản đồ cấp A, tấm bản đồ chỉ giúp định vị Lys mà không hề gắn được định vị vào các sinh thể khác.
Cậu đang phi ngựa quay trở lại Làng Fairy, bị tấn công bất ngờ khiến vạch máu của Lys lẫn con ngựa tụt dốc không phanh. Ở sa mạc càng khiến máu tụt dần mỗi giây.
Hơn nữa Lys cần quay lại Làng để bán toàn bộ các vật phẩm cậu thu gom được trong ngày vừa rồi để tăng tốc độ di chuyển, thứ mà thậm chí ngay khi bị con bọ cạp dí sát lưng Lys vẫn không vứt bỏ chúng xuống. Cậu cũng cần chuẩn bị dược phẩm cho nhiệm vụ thức tỉnh nghề nghiệp, cứ đà này cậu sẽ nhanh chóng tìm đủ số lượng chìa khóa và mở ra bản đồ đến Lăng Mộ Sương Mù, lúc đó Lys không cần phải tốn thời gian để quay lại ngôi Làng lần nữa.
“Chào cậu, chuyến đi thu hoạch tốt chứ.” Khác với lần đầu tới đây, những người lính canh gác đã trở nên thân thiện với Lys.
“Cảm ơn.” Lys đáp.
“Đúng rồi, các anh có muốn xem thử thu hoạch của tôi không. Có nhiều thứ khá tốt đấy!” Cậu bỗng nhiên nói.
Vốn Lys dự định sẽ bán hết chúng cho những NPC lớp thương nhân nhưng nếu trò chơi này đã khác biệt, cậu thử bán cho cả những NPC thì sao.
Bán trực tiếp cho người cần thì tốt hơn, họ còn không có kỹ năng thương thảo tốt bằng các NPC Merchant.
Những người lính tò mò xem lấy Lys mở các bao đồ của mình ra, cả những lính gác đang nghỉ ngơi cũng chạy tới.
“Ồ, là thịt khô Bọ Cạp Sa Mạc F+. Cậu đã đi khá xa đấy, thứ này bán nhiêu thế.”
“50 đồng.”
“50 đồng?”
“Ừm, đó là giá của một khối nhỏ, miếng này giá 1 bạc.” Lys chợt đổi giọng, cậu nhớ ra những người này hầu như không thông thương với bên ngoài, trong Làng cũng chỉ dùng trao đổi vật phẩm là chính.
“Xong luôn.” Những người lính hào phóng chi trả mà không hề nhăn mặt.
Cứ như vậy, Lys mời chào từng NPC, sau đó cậu tự mình tìm một góc ở đường Làng, ranh mãnh bán các item với giá trên trời và nhận được những lời cảm ơn rối rít từ các NPC đang thiếu chúng. Đồng thời Lys cũng mua được các loại cây cỏ, thảo dược, băng gạc với giá rẻ bèo.
Cậu bỏ qua các loại bình thuốc hồi phục bởi ở đây chúng không hề dành cho kẻ nghèo nàn như cậu. Ngay cả khi đã trả tới giá thấp nhất mỗi bình đều trị giá tính bằng vàng, thậm chí có bình cậu còn chưa đạt đủ điều kiện sử dụng.
Đến chiều tối, Lys mới vươn vai thư giãn, rốt cuộc các item đã tiêu thụ sạch sẽ, miếng vải trước mặt trống trơn. Cậu nhanh chóng thu dọn rồi cất bước tìm đến Thợ săn trưởng Làng Fairy - người đã tặng cậu tấm bản đồ.
Ông vẫn ở chỗ cũ lần trước Lys gặp, một khu vực vắng vẻ cách xa trung tâm Làng. Lần này cạnh ông là những người thợ săn trẻ, họ thở hồng hộc như vừa luyện tập vất vả xong.
“Chào Ngài.”
“Cảm ơn ngài đã tặng tôi tấm bản đồ, nó thực sự vô cùng hữu ích.”
“Chào, là cậu sao. Để xem nào, ồ, cậu đã hoàn thành gần xong nhiệm vụ rồi này. Nhưng cậu lại quay về vào lúc này, cậu gặp rắc rối gì với nhiệm vụ ư?” Người Thợ Săn ngạc nhiên hỏi.
“Cảm ơn Ngài đã chỉ dẫn, nhiệm vụ không có vấn đề gì cả.”
“Vậy…”
“Nhưng tôi có một thắc mắc mong được ngài giải đáp.”
Dưới ánh nhìn chăm chú của người thợ săn lão luyện, Lys kể lại chuyện những con bọ cạp khổng lồ bất ngờ xuất hiện trong sa mạc và tấn công mình.
“Thật kỳ lạ, như miêu tả của cậu về lũ bọ cạp chúng đáng lý ra đang ở một vùng khác.” Người thợ săn suy tư, chợt ánh mắt ông nảy ra vẻ kỳ lạ:
“Không phải cậu đã làm điều gì khi đi săn đấy chứ.”
“Điều gì khi đi săn sao?” Lys suy tư, ngẫm không ra cậu quyết định kể nốt cả hành trình cày quái của mình cho ông.
“Phốc… Ha Ha Ha” Người đàn ông cười lên khi nghe Lys kể lại.
“Hóa ra là vậy! Cậu thật siêng năng và có phong cách độc đáo đấy chàng trai trẻ.” Ánh mắt ông sáng rực.
“Nhưng nếu cậu muốn tiếp tục nhiệm vụ thì hãy nhanh lên, mau quay lại nơi ở của Quái Vật Cát nếu không sẽ không kịp. Ta sẽ cài đặt để nhiệm vụ tự hoàn thành mà không cần quay lại trả.”
“Rốt cuộc…” Lys nghi ngờ muốn hỏi.
“Haha Cậu đã làm cả sa mạc loạn lên vì mình đấy. Bầy quái cũng cần một thời gian nhất định để hồi sinh, đó là lý do ta chỉ giới hạn số lượng ở một mức cho cậu. Không ngờ cậu còn vượt cả chỉ tiêu ta đề ra, một khi cậu săn đến mức hủy diệt sẽ khiến mọi thứ bị thay đổi, sự cạnh tranh của các bầy quái, các mối quan hệ trong chuỗi thức ăn,... Các bầy quái sẽ di chuyển, tấn công, ngày càng loạn dần.”
“Ngay lúc này, cả hệ thống sinh thái của sa mạc đang bị rối loạn. Cần ít nhất 30 ngày để mọi thứ được khôi phục lại như cũ.” Lời của người thợ săn chắc như đinh đóng cột, lại như thiên lôi rơi vào tai Lys. Cậu đứng thẫn thờ, không tưởng nổi tác động của việc cuồng d… cuồng sát từ mình gây ra lại lớn như vậy.
“Sư phụ, chúng ta có cần ra ngoài giúp đỡ việc ổn định lại không?”
“Bầy thú săn của chúng ta vẫn đang thả tập luyện ở Bãi Cát Trắng.”
“Không sao, chỉ sợ chúng lan ra cả những vùng khác.”
Lys hổ thẹn gãi mũi, nhưng lúc này không phải để cậu quan tâm vào những chuyện khác. Nếu cậu không nhanh chóng quay lại, có khi đến nơi ngay cả một bóng Quái Vật Cát cũng không còn và cậu phải đợi tận 30 ngày để mọi thứ khôi phục!
“Trời má!!!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...