Võng Du Chi Tổng Tài Là Người Yêu

Trịnh Duẫn Hạo uống cà phê nhìn đồng hồ, đã 10 phút rồi, vậy mà cái cậu Kim Tại Trung kia còn chưa thấy xuất hiện thì không khỏi nhíu mày, người này kỹ thuật và độ lười biếng tỷ lệ thuận với nhau sao.

Mở máy tính ra liền thấy thông báo có tin nhắn từ bạn tốt Trầm Xương Mân gửi tới trên MSN.

Vương Tử Trầm Tiểu Bính: Anh, hôm qua thấy anh online nhưng còn bận chút việc trong bang nên không có thời gian nói chuyện, anh thế nào rồi? À, tuy rằng anh nói chơi trò chơi là vì muốn lấy chút cảm hứng chứ không chơi lâu dài nhưng mà em đã thêm anh vào gia tộc của em rồi, không thể để đám người đầu trâu mặt ngựa ở đại bang phái coi thường bang phái bọn em được nữa.

Trịnh Duẫn Hạo khẽ cười, chậm rãi trả lời.

Hạo Thủy Chi Thương: Còn phải xem tình huống đã, anh không định chơi lâu dài mà, hơn nữa là nửa đường mua acc của người khác còn là char nữ, anh vẫn chưa quen lắm.

Vương Tử Trầm Tiểu Bính: Anh bao giờ mới quen thuộc? Anh vẫn chưa quên cái tên tình nhân người Mỹ kia sao? Nghe em nói đây, anh chơi char nữ vừa đúng lúc, nói không chừng có thể ở trong trò chơi tìm được lang quân như ý á!

Hạo Thủy Chi Thương: Được rồi được rồi anh nói không lại em, anh ngày hôm nay mới trở lại công ty, có thể sẽ bề bộn nhiều việc, trò chơi anh cũng không chắc lên được thường xuyên, bao giờ anh rảnh sẽ đến tìm em.

Vương Tử Trầm Tiểu Bính: Vậy không làm phiền anh bận rộn nữa! Vài ngày nữa em cũng phải đi thi pháp y, sắp tới cũng không có nhiều thời gian, đến lúc đó cho anh chơi một mình, ha ha!

Trịnh Duẫn Hạo bật cười, nói lời tạm biệt với Trầm Xương Mân rồi tắt MSN, cũng đúng lúc có tiếng gõ cửa vang lên.

Kim Tại Trung sau khi nghe thấy hai chữ “Mời vào” của Trịnh Duẫn Hạo liền mở cửa, quy quy củ củ cầm hòm giấy đi vào phòng.

Hạ Vân tiểu thư đã nói cậu không phải sợ tổng giám đốc, về cơ bản những người như bọn họ không cần phải tranh đấu cùng thế lực tà ác, những lúc thích hợp cúi đầu tuyệt đối cũng sẽ không có vấn đề gì.

Kim Tại Trung cố gắng lấy lại vẻ tươi cười, rất nịnh hót nói: “Chào buổi sáng tổng giám đốc, tôi là Kim Tại Trung, tôi tới báo danh.”


Trịnh Duẫn Hạo gật đầu: “Đây là bàn làm việc của cậu, có thể đặt đồ đạc lên đó. Trưởng phòng Từ hẳn là cũng đã nói với cậu, cậu ngoại trừ quản lý sinh hoạt hàng ngày của tôi thì công việc kia của cậu vẫn phải tiếp tục. Còn nữa, trong vòng ba tháng sắp tới nếu cậu có một ngày đi muộn thì mỗi tháng sẽ trừ của cậu 300 đồng tiền lương.”

Hả? Kim Tại Trung sửng sốt, trong lòng khẽ rơi lệ. Hạ Vân tiểu thư, cô bày mưu hãm hại để tôi mắc sai lầm phải không, tổng giám đốc tuyệt đối không tốt chút nào hết. Còn có lão Từ trơ trọi kia nữa, không phải lão nói rằng công việc kia sau khi công việc này kết thúc mới phải tiếp tục sao?

Kim Tại Trung trong lòng vô cùng đau buồn phẫn nộ, thế nhưng dù cho cậu có phẫn hận như thế nào cũng không có khả năng đuổi việc cái vị tổng giám đốc mới này, ngược lại, nếu làm không tốt chính bản thân cậu có thể bị Get Out! Vì vậy, Kim Tại Trung đem bi phẫn hóa thành sức mạnh dành cho ăn uống cùng chơi game.

Chính vì thế, Trịnh Duẫn Hạo liền nhìn thấy vị trợ lý mới của mình giống như một quả cà tím lắc lư lắc lư đi tới bàn làm việc sắp xếp đồ đạc.

Trịnh Duẫn Hạo nhún nhún vai không để bụng, hắn cũng có thể đoán vị viên chức nhỏ này trong lòng nhất định đang thầm rủa mình, thế nhưng một công ty phải có nề nếp quy củ thì mới tốt được, hắn sẽ từng bước từng bước uốn nắn cậu, coi như để làm mẫu cho những người khác giác ngộ. Bản thân hắn từ trước tới giờ không ưa chuyện lấy bạo chế bạo, đuổi việc này nọ đối với những tinh anh này mà nói không có nhiều tác dụng lắm, ngược lại sẽ khiến cho công ty mất đi người tài. Cùng cấp dưới giao lưu công tác tuyệt đối sẽ đem lại tác dụng tốt hơn.

“A khoan đã.” Trịnh Duẫn Hạo quay sang phía Kim Tại Trung vẫy vẫy: “Sắp xếp đồ đạc để sau đi, cậu trước hết pha dùm tôi ly cà phê.”

Đồ đạc trên bàn của Kim Tại Trung còn chưa sắp xếp xong, cậu cứng ngắc xoay người mang vẻ mặt không thể tin nổi nhìn Trịnh Duẫn Hạo.

Trịnh Duẫn Hạo lắc lắc cái chén trên tay nói: “Còn thất thần cái gì?”

Cái tên tổng giám đốc này thực sự không phải là người tốt mà!

Kim Tại Trung cảm thấy cảm giác của bản thân lúc này không còn là bi phẫn nữa mà giống như có sấm sét trong lòng vậy! Sấm sét mau tới đánh chết cái tên đáng ghét kia đi!

Nhưng….


“Tổng giám đốc anh muốn uống loại cà phê nào? Có muốn thêm đường không? Hoặc là trực tiếp cho sữa vào?” Kim Tại Trung lập tức tiếp nhận cái chén nịn hót hỏi.

Trịnh Duẫn Hạo nhướn mày: “Trong phòng trà nước đã có sẵn các loại cà phê, cậu pha cho tôi loại Lam Sơn (1 loại cà phê của Trung Quốc), không cần thêm đường hay sữa gì hết.”

Kim Tại Trung lập tức nhận mệnh bật người chạy đi pha cà phê.

*Cạch cạch cạch* Kim Tại Trung lướt nhanh hai tay trên bàn phím, mà tiếng “tích tích” thông báo có tin nhắn mới từ QQ vang lên không ngừng.

Tại diễn đàn của Cửu Châu Chí, khu vực bang Nhạn Bình, một đám cơ lão hủ nữ đang triển khai đại hội lên án tộc trưởng một cách công khai!

Mềm Mị Mị: Haiz, tộc trưởng tại sao vẫn chưa thấy xuất hiện nhỉ?

Cá Hấp: Đúng vậy, không phải hôm nay là thứ sáu sao? Những người phải đi làm đương nhiên giờ này không có mặt ở nhà rồi.

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Hừ, tất cả tại cái tên tổng giám đốc hại ông đây không thể online trò chơi! Ông đây thực khổ a!

Nòng Nọc Đáng Yêu: Làm sao vậy Trung Nguyên ca, sẽ không phải anh đi muộn rồi bị bắt chứ?

Ót: Vợ yêu ơi, anh vô cùng hoài nghi em cùng Trung Nguyên có một chân 〒_〒


Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: … Ông đây bị cái tên tổng giám đốc kia lôi đến văn phòng của hắn a!!!

Đông Trùng Hạ Thảo: A, vậy anh làm cách nào để lên đây tán gẫu với bọn em?????

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Ông đây đang làm việc ở trong văn phòng của hắn…

Cá Hấp: ❀‿❀

Nòng Nọc Đáng Yêu:❀‿❀

Mềm Mị Mị: ❀‿❀

Ót: ❀‿❀

Sư Thái Sao Xằng Bậy: A? Mọi người đang làm gì vậy ❀‿❀

Đông Trùng Hạ Thảo: Sư thái cậu lại làm loạn đội hình!

Nòng Nọc Đáng Yêu: Trung Nguyên ca, anh nói anh làm việc trong phòng tổng giám đốc là có ý gì?

Kim Tại Trung kiềm chế bi phẫn trong lòng, lời ít ý nhiều thuật lại chuyện hồi sáng, thậm chí cả chuyện buổi trưa tổng giám đốc mới tự mình tới căn tin của nhân viên cũng nói qua.

Đàn lý nghe xong tập thể im lặng, hai giây sau đồng thời bùng nổ.

Sư Thái Sao Xằng Bậy: Oa! Là một ông chủ tốt a!


Mềm Mị Mị: Sư thái cậu nói không chuẩn rồi, đây là tổng giám đốc đại nhân mang theo tình yêu vô hạn đối với tộc trưởng của chúng ta ≧△≦

Đông Trùng Hạ Thảo: Chính là như vậy! Nếu là người khác thì chắc chắn đã bị đuổi việc, mà đây tổng giám đốc đại nhân không những không đuổi việc tộc trưởng, còn muốn anh ấy làm việc cùng nhau, đây chẳng lẽ không phải là yêu sao? Không phải sao?

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: -_-||| Mấy đứa để ý vào trọng điểm được không.

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Mấy đứa đều nhầm trọng điểm hết rồi! Anh là bị bắt đi làm cu li a! Mỗi ngày phải đến trước 7h nếu không sẽ bị trừ tiền lương! Mấy đứa đã thấy có kẻ đi làm thuê nào bị ông chủ chà đạp như thế này chưa?!

Cá Hấp: Ai da, tục ngữ có câu, ông trời giáng xuống chức trách lớn như vậy cho tiểu thụ, tiên tất khổ dưa chuột, hậu tất phiền cúc hoa! Tộc trưởng, đại trọng trách trời cho đã giáng tới, anh còn ảo tưởng muốn phản công để làm chi?

Đông Trùng Hạ Thảo: Cá hấp nói rất đúng! Mạnh mẽ lên!

Mềm Mị Mị: Mạnh mẽ lên +1

Nòng Nọc Đáng Yêu: Mạnh mẽ lên +2

Ót: Mạnh mẽ lên +3

Sư Thái Sao Xằng Bậy: Tuy rằng rất bạo lực, nhưng cũng mạnh mẽ lên + 10086

Mềm Mị Mị: Sư thái, ít thấy cậu có một lần không phá đội hình nhỉ…

Trung Nguyên Nhất Điểm Kim: Mấy đứa đều sai trọng điểm hết rồi! Không có ai hiểu cho lòng anh hết! 〒_〒

Kim Tại Trung cảm thấy thực ưu thương, rõ ràng là mình điềm đạm đáng yêu bị tổng giám đốc chà đạp,vậy mà mấy đứa nhỏ này không đứa nào thèm an ủi mình sao? Tất cả đều muốn mình ngoan ngoãn cho người ta thượng a!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui