Ngày thứ 2
“Tiểu Bạch Bạch thức dậy mau!! —— Hôm nay có tiết học, mau đứng lên! Không đứng lên là tớ tung mền a!” Tiểu Mão dùng sức đạp đạp cái giường của Mộc Vũ, huy huy sách vở trong tay.
“Ân…” Mộc Vũ dụi dụi mắt đứng lên, “Di, nguyên lai là mộng a…”
“Cậu mộng cái gì? Tớ đều đã đánh răng rửa mặt xong mà cậu còn luyến tiếc chưa chịu dậy!” Tiểu Mão nhìn vẻ mặt ngơ ngác không nói gì của Mộc Vũ.
“Tiểu Mão! Tớ mơ thấy sư phụ mang tớ đi xoát quái rớt thật nhiều bao nha, sau đó tớ hăng hái nhặt a nhặt, nhặt đến mệt nha~” Mộc Vũ nghĩ đến cảnh trong mơ tối qua thì tâm lại ngứa, hảo muốn ngoạn trò chơi nha.
“Phốc! Cậu, cái tên đần độn này! Hôm qua nhặt bao suốt một đêm còn chưa đủ a, đứng lên, đi đi học!!” Tiểu Mão cầm sách gõ đầu Mộc Vũ rồi nhảy xuống giường, “Tớ đi trước, giúp cậu chiếm chỗ!”
Đợi đến khi mặt trời lên cao rồi Lâm Mặc Trạch mới không nhanh không chậm mà lái BMWs đến công ty.
Lúc định đóng cửa phòng làm việc lại, một cái chân rất nhanh đá vào, trực tiếp giữ cửa rồi mở ra.
“Đại tỷ, ngươi mặc chính là váy đó.” Lâm Mặc Trạch không quay đầu cũng biết là ai, người này chính là đường muội Lâm Ngưng của mình. (đường muội ~ em họ)
“Kháo! Anh cái tên biến thái này! Móc mắt anh bây giờ!” Lâm Ngưng lắc mình một cái đi vào văn phòng, đem văn kiện quăng lên bàn, “tối qua mang tiểu đồ đệ cực khổ lắm sao? Sao bây giờ mới đến! Anh muốn chết a, một mình em làm không xong!”
“Được rồi, bỏ xuống, đi ra ngoài quẹo phải lấy giúp anh ly nước.” Lâm Mặc Trạch sai người đến linh hoạt.
“Anh đi chết đi!!” Lâm Ngưng sau khi nguyền rủa chính là thành thành thật thật mà quẹo phải …
Khóe miệng Lâm Mặc Trạch giơ lên, đem văn kiện Lâm Ngưng đem tới ném qua một bên, trước mở máy tính vào Thiên Long Bát Bộ.
Đại Bình Quả không ở tuyến, cũng đúng … là học sinh nên có khóa đi.
Nghĩ đến tiểu sỏa một thân y phục bỏ đi và bị Lâm Ngưng cười nhạo, Lâm Mặc Trạch lập tức mở nguyên bảo thương *** mua một đống lạt bá (loa) bắt đầu xoát.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: mua Yến Huyền Ngọc giá cao, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, giao dịch tại tiểu thương khố Lạc Dương.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: mua Yến Huyền Ngọc giá cao, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, giao dịch tại tiểu thương khố Lạc Dương.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: mua Yến Huyền Ngọc giá cao, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, giao dịch tại tiểu thương khố Lạc Dương.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: mua Yến Huyền Ngọc giá cao, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, giao dịch tại tiểu thương khố Lạc Dương.
[Lạt bá] {Phồn hoa y cựu …: Mặc bang chủ anh muốn Yến Ngọc để làm chi? Người ta giúp anh đi xoát.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Vậy còn không mau đi.
[Lạt bá] {Phồn hoa y cựu …: ô ô, bang chủ không hiểu ý người ta, còn khi dễ người.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Bảo bối, không khóc.
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: mua Yến Huyền Ngọc giá cao, có bao nhiêu lấy bấy nhiêu, giao dịch tại tiểu thương khố Lạc Dương.
Trong server đều biết Mặc Ly Thương là ngoạn gia nổi tiếng xài tiền, cho nên có nhiều người đều xem trong thương khố của mình có không, hay tìm bằng hữu mượn, thậm chí có ngoạn gia còn đi xoát, mọi người đều ào ào pm Mặc Ly Thương, kiếm thêm vài J cũng tốt a, đầu năm nay có cái gì mà không cần tiền.
Trong lúc Lâm Mặc Trạch đang nhận đến vui vẻ, cửa phòng hơi khép vang lên tiếng gõ cửa, Mạnh Nhiên liền đi vào.
“Mặc Trạch …”
“Mạnh Nhiên, thế nào rồi? Vẻ mặt nghiêm túc ghê, công việc đều tốt?” Lâm Mặc Trạch đương nhiên biết Mạnh Nhiên vì chuyện tình trong trò chơi mà tới, nhưng hắn không biểu hiện ra bên ngoài.
“Mặc Trạch, ngươi biết rõ ta vì chuyện gì mà.” Mạnh Nhiên tức giận mà cười mắng.
“Được rồi, chính là Thanh Y mà cậu tâm tâm niệm niệm nha … thế nhưng không ngờ nàng là bằng hữu của đồ đệ ta, Thanh Y khẳng định không chạy thoát được đâu.” Ân, hẳn là đã đủ đổi một bộ cổ mộ cấp 50.
“Mặc Trạch, cậu phải biết, lúc đó Thanh Y nàng hiểu lầm quan hệ ta cùng Thích Nguyệt …”
“Mọi người khẳng định là sẽ giúp cậu, cậu yên tâm đi. Bất quá hiện tại nàng thấy cậu là lui đội, nên có chút phiền phức.” Kia, vũ khí của tiểu bình quả làm sao bây giờ, cổ mộ cấp 60 mới có song đoản.. nếu không thì chế tạo một cái thử xem…
“Không sao, tớ có nick khác, nhớ kỹ, khi cậu mang đồ đệ đem nàng kêu vào a! Đừng nhìn chằm chằm màn hình nữa, đang nói chuyện nghiêm chỉnh với cậu đó~” tiểu gân xanh của Mạnh Nhiên bất ngờ nổi lên.
“Ừ, ok. Đừng nhạy cảm quá đồng chí Mạnh Nhiên, chỉ cần đơn thuần nhìn thái độ của nàng đối với cậu so với các nam nhân khác là không giống nhau, cũng đủ nói rõ ràng nàng có thích cậu.” Lâm Mặc Trạch biết rõ Mạnh Nhiên muốn nổi bão, vội vàng cười hì hì.
“Được rồi, ôi … hôm qua chỉ mới thấy nick của nàng tim tớ đã đập rất nhanh, rất tưởng niệm nàng.”
“Đừng Quỳnh Dao … tớ chịu không nổi, giám đốc tài vụ cậu mau trở về làm việc, đừng … làm tớ mắc ói nữa …”
[Lạt bá] Mặc Ly Thương: Mua cực phẩm vũ khí Nga Mi cấp 50 giá cao MMM.
[Bang phái] Quái A Di: Ta kháo! Văn kiện đưa cho anh anh chưa xem có đúng hay không! Cẩn thận lát nữa em giết anh!
[Bang phái] Vương Gia lang thang: Bang chủ hiện tại là đang vui vẻ mà ngoạn trò chơi, cậu để cho hắn HIGH một chút đi.
[Bang pháo] Quái A Di: HIGH quỷ, nếu để một đống văn kiện đó cho ta làm một mình, ta khẳng định chú chết anh ta!
[Bang phái] A Tẩm: cậu xem vũ khí này thế nào.
[Bang phái] Mặc Ly Thương: không tệ a! Cái này hảo, tiểu bình quả cũng đủ dùng, A Tẩm, mau mau nộp!
[Bang phái] A Tẩm: ở cửa bang chờ cậu.
[Bang phái] Quái A Di: A Tẩm, cậu thật nuông chiều anh ta!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...