Ninh Hòa trở lại trò chơi là lúc kênh bang hội một mảnh yên tĩnh. Hắn thuận tay nhìn thoáng qua bang hội tin tức lại thấy tổ huyên náo ba người hôm trước đang ở trên tuyến. Đồng dạng còn có Dĩ Phụ Chi Danh cùng Nhã Hà hai người và một vài khuôn mặt chưa từng gặp qua. Lại nhìn xuống dưới, nhân số trong hội vẫn là như vậy không sai.
Ninh Hòa lại đảo qua bảng nhiệm vụ, nhìn nhiệm vụ của cấp hiện tại đã không còn, hít sâu một hơi, cuối cùng vẫn là trước đi học tân kỹ năng, bỏ qua mấy nhiệm vụ cấp thấp, chuẩn bị tìm kiếm nhiệm vụ phù hợp với cấp bậc hiện tại. Bất quá ngay phía trước, Dĩ Phụ Chi Danh đã đánh một cái tọa độ cho hắn, cũng kèm theo một chữ đơn giản: “Đến.”
Này tọa độ nhìn quen mắt, Ninh Hòa nhìn chăm chú trong chốc lát, lại nhìn thoáng qua tọa độ hiện tại của bản thân, bừng tỉnh đại ngộ, tọa độ này không phải ở phụ cận hắn sao? Nó cũng nằm trong phạm vi Gia Cáp Lạc Tư Thành, cách một khoảng so với truyền thống chi thạch là một cái dã ngoại xuất khẩu. Những người chơi thường đến đây để tẩy trừ giá trị tội ác.
Ứng Dĩ Phụ Chi Danh một tiếng, Ninh Hòa liền vòng về phương hướng bên kia mà chạy tới, người còn chưa tới nơi, liền nghe được một khúc bi thương tam trọng tấu. Sau khi nhìn chung quanh một vòng, mới phát hiện Dĩ Phụ Chi Danh đứng ở một thân cây. Bước nhanh tới phía sau, hắn lại nhìn theo tầm mắt của Dĩ Phụ Chi Danh mới thấy được kia ba vị “diễn tấu giả” hôm trước. Bọn họ sau khi bị Ninh Hòa kích thích, đều tự hạ tuyến, Ninh Hòa cũng không có gặp qua họ. Chính là hôm nay bọn họ không biết là làm sao, cư nhiên rít gào thành hình dạng này.
Cùng lúc, hắn thấy được ở kênh tán gẫu có một câu, là đến từ Nhã Hà:“Người đến, còn không quỳ xuống nhận sai!”
Ninh Hòa biết Nhã Hà là nữ nhân nhưng lại rất có khí phách, nhưng không nghĩ tới nàng lại có khí chất nữ vương như thế. Tuy rằng hiện tại nàng cầm chủy thủ truy ba người phía sau nhưng trong mắt Ninh Hòa, chủy thủ kia nghiễm nhiên đã muốn hóa thân thành cây roi, vun vút trên không. (SM ư =))))))
Hảo hung tàn nữ vương!
Bất quá Ninh Hòa nhìn đến những lời đấy mới bắt đầu có phản ứng lại, Nhã Hà ở đây là muốn làm cho bọn họ cùng hắn giải thích? Nhưng bọn họ cũng đâu có làm gì a, bất quá chỉ là thúc giục Ninh Hòa mở miệng nói chuyện mà thôi, cũng không phải chuyện gì xấu xa. Tuy thành viên cùng bang hội không thể tự giết lẫn nhau nhưng “luận bàn” là vẫn có thể.
“Luận bàn” có thể coi là một hình thức thi đấu, cùng “ác ý giết hại” là bất đồng. Ở hình thức “luận bàn” tử vong sẽ không khấu trừ thời gian tệ, hình phạt nếu có cũng chính là tiêu hao độ bền trang bị. Mà độ bền này người chơi cũng phải dùng thời gian tệ để tu sửa, trang bị cấp càng cao càng tốn thời gian tệ.
Nhìn thấy Ninh Hòa, bọn họ nhanh chóng hướng phía Ninh Hòa mà quỳ. Nếu giờ mà có người chơi đi qua chắc là sẽ có chút giật mình khi thấy ba nam nhân bị một nữ tử uy hiếp, rồi lại hướng đến một nữ tử khác mà quỳ lạy, bên cạnh còn có một nam nhân mang bộ mặt đáng khinh, trên miệng có một chút ý cười nhìn bọn họ.
Mà ba người kia sau khi quỳ, còn liền cùng nhau đối với micro hướng Ninh Hòa giải thích:
Người này nói: “Tịch Thập đại gia ta xin lỗi ngài a.”
Người kia nói: “Tịch Thập đại gia ngài đại nhân không chấp tiểu nhân, xin ngài độ lượng tha thứ cho tiểu nhân.”
Người còn lại nói: “Tịch Thập nãi nãi chúng ta thực không có ý gì, chúng ta đều là đùa giỡn mà thôi! Giờ chúng ta là thật tâm hối lỗi với ngài!”
Ninh Hòa nhìn phía Dĩ Phụ Chi Danh hỏi: “Này…đây là?”
Dĩ Phụ Chi Danh như cũ vẫn không nói lời nào, mà Nhã Hà đã thay hắn hồi đáp: “Ngày hôm trước không phải là vì ba cái tên này quá đáng, khiến ngươi đến hôm nay mới login sao, ta đây là giúp ngươi giáo huấn bọn họ mà.”
Thì ra…nhưng là sự thật thực không phải như thế. Ninh Hòa hôm trước không login chính là bởi hắn “bi xuân thương thu” mà thôi. Hắn không phải người nhỏ nhen, cũng biết kia ba người chỉ là đùa giỡn, như thế nào khả năng lại ghi hận chút chuyện này. Hiểu được ý tứ của Nhã Hà cùng Dĩ Phụ Chi Danh, hắn vội vàng cho ba vị tráng hán đứng lên, hắn thật sự không phải bởi vì bọn họ mà không login.
Được Ninh Hòa đại xá, ba người mới nhẹ nhõm thở một hơi, đối Nhã Hà nói: “Đã nói Tịch Thập không phải người tính toán như vậy, ngươi còn không tin, còn lấy chúng ta làm chỗ trút giận! Lần sau còn như vậy ta thực tuyệt giao với ngươi! Ôi chao, độ bền của ta, thời gian tệ của ta…”
Ninh Hòa nhìn kia ba người vừa khóc vừa tố, cuối cùng vẫn là nói: “Kỳ thật các ngươi có thể cởi hết đồ rồi nhượng Nhã Hà giết, như vậy sẽ không bị khấu bền.”
“……” Ba vị tráng hán rốt cục phát hiện phương pháp đơn giản mà dễ dàng, nhưng đã quá muộn đi. Huống hồ……bọn họ cùng nhau nhìn cái tên đáng khinh Dĩ Phụ Chi Danh, liền nhìn thấyđỉnh đầu Dĩ Phụ Chi Danh đi ra một câu: “Chúng ta thật mất công chọn thời điểm bọn họ đều hảo hảo mặc trang bị mới đến đề xuất luận bàn đấy chứ.”
Ba người cùng lúc quyết định, về sau nhất định phải cách xa Dĩ Phụ Chi Danh cùng Nhã Hà ba thước, đến gần chính là tự tìm tử lộ! Ai tử ai biết!
Lúc này sự tình đã giải thích rõ ràng, Dĩ Phụ Chi Danh cũng mới có cơ hội cùng Ninh Hòa giới thiệu người quản lý bang hội, đối Nhã Hà hắn đã sớm nhận thức, còn ba vị trước mặt: “Quân Lâm, Quần Rớt, Buông ra Hoa cô nương.”
“…….”
Xong rồi?
Cái này xong rồi?
Chỉ giới thiệu cái tên là đủ rồi?
Tên của chúng ta đều hảo ở trên đỉnh đầu, không có bị tàng hình. Ngươi giới thiệu nhiều một câu sẽ chết sao! Vì thế, này ba người lại tiếp tục rít gào.
Ninh Hòa cảm thấy, Dĩ Phụ Chi Danh khẳng định là cố ý.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...