Võng Du Chi Sư Phó Biệt Náo (Sư Phụ Đừng Nháo)

Bị Nhã Hà hộ tống hồi Gia Cáp Lạc Tư Thành, Ninh Hòa thấy không quen, bởi hắn có chút không quen bản thân hiện tại là một nhân vật nữ, cái cảm giác được một cô gái hộ tống thật vi diệu. Vốn tưởng rằng Nhã Hà còn muốn đi hạ phụ bản khác, kết quả thấy bọn họ đã vượt qua mức cần thiết để hoàn thành phụ bản Thủy Đạo. Nhã Hà sau khi trở về thành, đem vật phẩm vào kho hàng xong liền đứng yên không nhúc nhích.

Ninh Hòa cũng thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, nhờ có Nhã Hà vượt 10 vòng phụ bản cũng giúp hắn lên được 5 cấp, so với tốc độ thông thường là đã nhanh hơn rất nhiều lần.

Mà hắn sau khi cáo biệt Nhã Hà liền quay lại với nhiệm vụ hàng ngày. Lúc này bến phía thông cáo cũng còn ít ngoạn gia, Ninh Hòa không cần ẩn nhân vật cũng có thể thuận lợi trao nhiệm vụ. Sau đó hắn liền đem một số vật phẩm không cần thiết bán cho cửa hàng lấy chút thời gian tệ.

Ninh Hòa liền nhìn đến chính mình đội ngũ kênh lại sáng lên. Vừa rồi hai người tuy là cáo biệt, nhưng đội ngũ vẫn là không có giải tán.

Nhã Hà: “Ta ngày mai có thể mãn cấp, ngươi nếu không chê thì có thể làm đồ đệ của ta?”

So với Dĩ Phụ Chi Danh cả ngày đều không có xuất hiện, Nhã Hà so với hắn hiển nhiên có trách nhiệm hơn. Ít nhất đối phương ở thời điểm chưa quen biết mà cho hắn 5 viên thủy tinh cũng khiến Ninh Hòa muốn kết giao bằng hữu với người này. Rồi sau đó đến phụ bản, Thủy Đạo không phải phụ bản duy nhất có rơi ra tơ vàng tuyến, nhưng Nhã Hà lại lựa chọn đi nơi này, trong đó một nguyên nhân cũng là nhượng Ninh Hòa cũng có thể ở phụ bản lấy được thưởng kinh nghiệm.

Tuy trong trò chơi một người có thể nhận nhiều đồ đệ, nhưng sư phụ thì chỉ có một. Ninh Hòa vẫn là đồ đệ của Dĩ Phụ Chi Danh, khi chưa được đối phương cho phép, quan hệ thầy trò không thể gỡ bỏ. Hắn nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là cự tuyệt nói: “Không cần, hiện tại ta cũng đang có một sư phụ.”


“Có sư phụ? Kia như thế nào không thấy người đến mang ngươi.”

Nhã Hà thật nói trúng tim đen của hắn, đây cũng là vấn đề mà bản thân Ninh Hòa muốn hỏi cho rõ. Rõ ràng Đào Nguyên nói nàng cùng tên kia quan hệ tốt lắm, kết quả đối phương ngay cả bóng dáng cũng không thấy đâu.

Đối phương có lẽ là ngại phiền phức đi, cũng có lẽ, là vì một nguyên nhân khác, Ninh Hòa rốt cục cũng chỉ là tự phỏng đoán.

Ninh Hòa chậm chạp không đáp lại, Nhã Hà lại hỏi một tiếng: “Sư phụ ngươi tên gọi là gì, ta xem xem ta có quen biết hay không?”

“Dĩ Phụ Chi Danh.”Ninh Hòa thành thật trả lời.

“……” Sau đó Nhã Hà cũng logout.

Ninh Hòa cảm thấy, hôm nay trò chơi nhất định có vấn đề đi, như thế nào mà những người hắn gặp đều từng người từng người logout đột ngột như thế. Nói không chừng này không phải lỗi kĩ thuật, mà là bị hắn nguyền rủa đi. Ninh Hòa cảm thấy có một chút buồn bực, tắt đi giao dịch với cửa hàng, tại chỗ liền ngồi xuống.


Bất quá lần này cũng may mắn, Nhã Hà cũng không có một đi không trở về, mà là một lúc sau liền login, bên cạnh nàng còn có một người khác, Dĩ Phụ Chi Danh cũng login.

Hắn nghĩ đây chỉ là một sự trùng hợp đi, không ngờ một lúc sau Dĩ Phụ Chi Danh cũng tiến nhập tổ đội.

Axxx, đây thực chất là chuyện gì?

Sau khi Dĩ Phụ Chi Danh nhập đội, Nhã Hà lập tức lên tiếng nói: “Không cần với ngươi vòng vo, ta muốn đồ đệ của ngươi cấp không cho ta.”

……Cái gì kêu cấp không cho, như thế nào mà Ninh Hòa nghe như bản thân trở thành một cây tiêu, một quả táo, hay một thứ vật phẩm để người ta trao qua đổi lại. Tuy thế Ninh Hòa cũng không mở miệng, ngồi tại chỗ xem hai người kia nói chuyện.

Sau khi Nhã Hà dứt lời, Dĩ Phụ Chi Danh suốt nửa ngày cũng không có mở miệng, Ninh Hòa còn tưởng rằng hắn đang kịch liệt giao chiến với ai, kết quả qua một lúc sau hắn mới đột nhiên nói: “Thật có lỗi, vừa rồi bận thu bưu kiện.”


Ninh Hòa khẳng định đấy chính là thầy trò đại lễ mà hệ thống cấp.

Sau Dĩ Phụ Chi Danh đem khung đối thoại nhìn lại, cũng thật rõ ràng cho Nhã Hà một chữ: “Không…”

“Vì cái gì không, dựa vào cái gì không, ngươi không phải rất ít onl sao, ngươi còn muốn hại một cô bé mới chơi hay sao?” Nhã Hà đánh liên tiếp những lời nói này đi, tốc độ này, Ninh Hòa có thể xác định người này tốc độ tay tương đối nhanh, mà Dĩ Phụ Chi Danh như cũ vẫn là chậm rãi từ từ. Hai phút sau mới phát ra một câu: “Tốt lắm, đồ đệ kì quái lại đây.”

“……”

A? Ninh Hòa sửng sốt một chút.

Phía trước, Nhã Hà vẫn còn kháng nghị, sau đó vấn đề đột nhiên được giải quyết, hơn nữa Nhã Hà cũng hướng tới Ninh Hòa mà đưa cho hắn truyền tống quyển trục. Vậy tức là, Nhã Hà đã buông tha cho ý định nhận hắn làm đồ đệ, còn có ý bảo hắn chạy nhanh qua bên Dĩ Phụ Chi Danh.

A a a, thực phiền toái mà…ai nói cho hắn biết đã xảy ra chuyện gì được chứ!


Ninh Hòa đương nhiên có thể đoán được hai người này hiển nhiên là đã đạt thành một cái thỏa thuận, đến tột cùng Dĩ Phụ Chi Danh đưa ra điều kiện gì hoặc nói cái gì, Ninh Hòa không thể nào biết được. Nhưng Dĩ Phụ Chi Danh tựa hồ có một chút ý tứ muốn dẫn theo đồ đệ, Ninh Hòa cư nhiên cũng sẽ không cự tuyệt. Hắn buổi chiều thăng cấp bậc cũng đã dâng cho Dĩ Phụ Chi Danh một phần thầy trò đại lễ, như vậy hắn đương nhiên cũng muốn hưởng thụ một chút quyền lợi khi làm đồ đệ, muốn thử cảm nhận việc nhàn nhã hưởng kinh nghiệm khi sư phụ xoát quái một lần.

Mở ra bản đồ, tìm được chỗ của Dĩ Phụ Chi Danh, cũng là ở Gia Cáp Lạc Tư Thành, bản đồ Tam Trương ở ngoài bãi đá vụn hoang, mà trong phần tin nhắn, hắn nhớ rõ tựa hồ là cấp 40 Thạch Chế Cổ Mộ. Xem ra Dĩ Phụ Chi Danh là từ Nhã Hà biết được mình đã hạ đủ mười lần phụ bản nên không thể tiến vào phụ bản cấp 35 nữa, nên mới thay đổi sang phụ bản với cấp độ khác. Có thể rất nhanh thăng cấp, Ninh Hòa tự nhiên cao hứng, sử dụng quyển trục liền đến bãi đá vụn hoang, ở bản đồ tìm được dấu hiệuđội hữu, hắn liền hướng về phía cái tiểu lam điểm kia mà chạy qua.

Quái ở bãi đá vụn hoang cấp bậc so với Ninh Hòa tuy cao hơn, nhưng điểm hắn truyền tống đến cách Thạch Chế Cổ Mộ cũng không xa, chỉ cần theo sau lưng khô lâu cung tiễn thủ thì có thể vượt qua an toàn. Ninh Hòa đối với thao tác trốn quái này vẫn là có tự tin, rất nhanh liền tiếp cận lam điểm.

Dĩ Phụ Chi Danh là đưa lưng về phía hắn, vì thế Ninh Hòa chỉ có thể nhìn thấy một cái áo choàng màu vàng nhạt cùng cây quyền trượng chói mắt trong tay ở cửa phụ bản. Ninh Hòa lúc này mới chú ý tới, nguyên lai đối phương chức nghiệp là mục sư, chậc…nhưng thật ra cũng phù hợp với tên hắn Dĩ Phụ Chi Danh, giống như vú em trong truyền thuyết.

Tựa hồ là chú ý tới Ninh Hòa chạy tới, thân ảnh Dĩ Phụ Chi Danh cũng vòng lại đây, đối Ninh Hòa nói: “Ngươi đã đến rồi.”

Nếu có thể lựa chọn, Ninh Hòa hy vọng chính mình vừa rồi ở thời điểm Nhã Hà rớt mạng cũng logout, nếu không cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như bây giờ. Hắn lúc này tựa hồ có thể hình dung tại sao khi Bán Thanh Minh nghe giọng nói của mình lại hốt hoảng logout, bởi có cảm giác thật sự khó có thể dùng lời nói mà hình dung được.

Giống như là: Dĩ Phụ Chi Danh rõ ràng lựa chọn chức nghiệp mục sư có ngoại hình đẹp nhất, mà mục sư thường xem trọng ngoại hình nhất là bộ trang bị, thế mà mái tóc ngăn ngủn vàng ươm vô cùng đáng yêu, trước ngực còn có đồ trang sức hình chữ thập rất phong cách. Tóm lại từ đầu tới chân, từ ngoại hình cho tới thuộc tính đều rất tuyệt vời, nhưng vì cái gì gương mặt lại xấu đến vậy!

Lúc này trong đầu Trữ Hòa chỉ có một cảm tưởng: Khủng Khiếp >”< Chú thích: chương sau sẽ rõ tại sao bạn công chúng ta lại có khuôn mặt khủng khiếp như vậy =)))) P/s: k phải sửu công đâu nha:”> đừng nhầm lẫn (t/g thật biết lừa tình)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui