“Ca, ngươi còn chưa ngủ đi, làm gì thế!” Ở một bên khác của ga giường vang lên tiếng hỏi thăm của muội muội, Giang Khải vội vàng xoay người nằm trên giường, sắp xếp lại cảm xúc, “Ngủ ngủ, ngươi thật phiền… Sau này cách Hoàng Hạo xa một chút!”
“Biết rồi! Ngươi mới phiền!”
Nằm ở trên giường, ánh mắt Giang Khải lại trợn đến căng tròn.
Hắn không định nói cho Anh Tử biết chuyện của đại ca, hắn cũng không định nói cho đại ca biết chuyện của Anh Tử.
Hiện tại, hắn chỉ thầm hạ quyết định ở trong lòng, chỉ cần có một cơ hội thì, dù hắn liều mạng cũng phải thay đổi vận mệnh của người hà!
“Ta nhất định phải thông qua thí luyện người mới!” Dưới chăn, Giang Khải siết chặt nắm đấm!
Ngày mai, ngày mai sẽ là lúc công bố câu trả lời!
…
Một đêm này, Giang Khải ngủ rất sâu, có thể đêm trước ngủ quá muộn, cũng có thể trong tiềm thức của hắn muốn bản thân giữ tinh lực dư thừa.
Ngày hôm sau, lúc tỉnh lại đã là hơn 10 giờ sáng.
Lúc này, Giang Khải phát hiện trong phòng chỉ còn một mình hắn.
Đệm chăn của đại ca được xếp gọn gàng, đã đi làm.
Trên bàn có đặt hai cái bánh bao, một cốc nước lọc, dáng vẻ không quá nóng hổi.
Dưới cái bát còn đặt một tờ giấy, phía trên là chữ viết của Anh Tử, viết bốn chữ thật to.
【 Nhị ca cố lên! 】
Dựa theo thông lệ, đại ca sẽ không ăn sáng với Giang Khải, vì Anh Tử còn trong tuổi lớn bị đại ca nhị ca cưỡng chế yêu cầu, chỉ có nàng nhất định phải ăn sáng.
Xem ra hai cái bánh bao này là Anh Tử để lại cho hắn.
Thời gian đã không còn sớm, Giang Khải nhanh nhẹn xuống giường, sau khi rửa mặt vừa gặm bánh bao vừa cẩn thận lấy ra ba tấm thẻ.
Trong đó, hai tấm thẻ là tài liệu tàn khuyết và thẻ đồng hồ số liệu, còn có một tấm là giấy chứng nhận tư cách thí luyện người mới.
“Đây chính là ba vạn ba ngàn liên minh tệ!” Giang Khải nghĩ đến đây, lập tức cảm thấy trên tay trĩu nặng.
Giang Khải cẩn thận thu thập ba tấm thẻ vào trong túi áo, nhìn quanh căn phòng nhỏ hẹp chen chúc một chút, lại nhìn cái bánh bao còn lại trong tay hơi híp mắt.
“Đại ca, Anh Tử, chờ ta trở về!”
…
Cửa đăng nhập ở trong tâm Giang Trung thành.
Trước thời đại Thú Thần, Giang Trung thành vốn là một tòa thành thị cấp một, có xây hệ thống tàu điện ngầm thông suốt bốn phía.
Chỉ tiếc hiện tại đã ngừng vận chuyển.
Giang Khải quét một chiếc xe đạp dùng chung, xuất phát đến trung tâm thành phố.
Lúc đi ngang qua con đường gần nhà Trụ Tử, Giang Khải dừng lại, nhìn cửa nhà Trụ Tử khóa chặt, lắc đầu, lại lên đường.
Cảnh đường phố thành thị nhanh chóng lùi lại.
Thời gian năm mươi năm, nhân loại vốn nên sáng tạo ra nền văn minh càng huy hoàng hơn, nhưng hiện tại xem ra nền văn minh trong Giang Trung thành cũng không thăng cấp, ngược lại thụt lùi ít nhất hai mươi năm.
Lượng lớn nạn dân tràn vào khiến Giang Trung thành càng ngày càng chen chúc, khắp nơi là kiến trúc lộn xộn, phòng ốc chen chúc.
Nhưng sau khi Giang Khải đến gần khu trung tâm mới phát hiện nơi này là một cảnh tượng khác biệt.
Đường cái rộng rãi, xe hơi chạy như bay trên đường, tòa nhà cao ngất, khu dân cư chỉnh tề, nơi này hoàn toàn là hai thế giới khác biệt với cảnh tượng rách nát vòng ngoài.
“Dù là thời kỳ nào cũng có người giàu.
” Giang Khải hừ lạnh một tiếng, tăng nhanh tốc độ đạp xe.
Đi đến trước căn cứ quân sự Giang Trung thành, lúc này trước khu vực cửa vào đã có mấy chục người trẻ tuổi đang xếp hàng, có đội ngũ quân nhân tuần tra bên cạnh, duy trì trật tự.
Giang Khải dừng xe, đi đến cuối đội ngũ.
Lúc chờ đợi, Giang Khải liếc nhìn mấy người phía trước một chút, vẻ mặt những người này ung dung, có mấy người đang thảo luận về tính năng của đồng hồ số liệu series “Liệp Thần giả” mới nhất của công ty Hoàng kim la bàn càng tốt hơn, hay là đồng hồ số liệu series “Tầm nhìn” của công ty Sang Duệ càng tốt hơn.
Đối với Giang Khải, hai series đồng hồ số liệu này đều là thứ xa với mà hắn không dám hy vọng, giá bán đều trong vòng sáu chữ số!
Tốc độ tiến lên của đội ngũ rất nhanh, không lâu sau đã đến lượt Giang Khải, hắn đặt giấy chứng nhận tư cách thí luyện người mới ở dưới máy móc quét hình, máy móc nhanh chóng làm ra phản ứng.
“Kiểm tra giấy chứng nhận tư cách hợp cách, ghi chép mặt người, hoàn thành trói chặt thân phận, cho phép tiến vào.
”
Tuy giấy chứng nhận tư cách có thể buôn bán nhưng một khi hoàn thành trói chặt thân phận với giấy chứng nhận tư cách, bắt đầu từ lúc này đã có nghĩa giấy chứng nhận tư cách trong tay Giang Khải đã không thể bán ra ngoài nữa.
Sau khi hoàn thành kiểm tra ghép đôi, lập tức có một tên binh lính dẫn Giang Khải đi vào khu vực.
Đi bộ mười mấy phút, Giang Khải được đưa tới phía trước một tòa kiến trúc kim loại đóng kín, tòa kiến trúc này có tạo hình rất kỳ lạ, chỉ có một tầng, độ cao lại tương đương với kiến trúc năm tầng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...