Trong lòng Kỳ Hinh run lên, vội vàng kéo nhanh ống tay áo Lăng Thiếu Đường:
"Đường, như vậy em sẽ không an lòng !”
"Anh chỉ quan tâm thân thể của em, so với bất cứ chuyện gì , chuyện này đều quan trọng hơn!" Lăng Thiếu Đường thoáng tăng thêm âm lượng trong giọng nói.
Trong lòng Kỳ Hinh ấm áp, cô biết đây là phương thức khẩn trương của Lăng Thiếu Đường, cánh tay nhẹ nhàng vòng qua cổ của anh, bĩu môi, làm nũng nói:
"Đường, em đáp ứng anh, chỉ cần cuộc đấu thầu này kết thúc, nhất định em sẽ tĩnh dưỡng thật tốt, cái gì cũng không làm, được không?"
Trong lòng Lăng Thiếu Đường bị động tác nhỏ của Kỳ Hinh làm cho ngưa ngứa, hơn nữa anh vừa mới xé rách áo của cô nên không thể che đi vẻ thanh tú của cô.
Con ngươi đen của anh tập trung vào bầu ngực trắng muốt, đẫy đà mê người kia tạo nên hình ảnh xinh đẹp kia, thân thể lại co rút.
"Hinh Nhi, anh có thể đáp ứng em, nhưng đây là lần cuối cùng em tham gia chuyện của công ty, nghe thấy không?"
Thanh âm trầm thấp của Lăng Thiếu Đường cũng vì dục vọng của bản thân mà trở nên khàn khàn.
Hiển nhiên Kỳ Hinh không thể biết lúc này mình mê người đến cỡ nào, cô dần dần xao động như hoa cúc tươi cười, giọng nói trở nên mềm mại:
"Được, chỉ cần là anh nói, em đều nghe !"
Không sai, đây là lần cuối cùng, bởi vì cô muốn an tâm chăm sóc Bảo Bảo của cô và Lăng Thiếu Đường - người đàn ông mình yêu nhất !
Trong bụng của cô, đang hình thành Bảo Bảo ngũ quan cũng giống hệt như Lăng Thiếu Đường!
Nghĩ đến đây, trong lòng Kỳ Hinh tràn ngập hạnh phúc! Chỉ cần cuộc đấu thầu kết thúc, cô sẽ nói cho Lăng Thiếu Đường biết tin tốt này.
Lăng Thiếu Đường cũng không biết suy nghĩ trong lòng Kỳ Hinh, anh gắt gao ôm cô, trong lòng cũng kích động vạn phần.
Ở trong lòng của anh, còn có một việc sẽ phải làm, chỉ cần cuộc đấu thầu kết thúc, anh sẽ cầu hôn Kỳ Hinh.
Anh thừa nhận mình là một người có ham muốn sở hữu mạnh mẽ, cho nên anh sẽ không cho Kỳ Hinh đi công tác hay xuất đầu lộ diện ra bên ngoài, vẻ đẹp của cô chỉ anh mới có thể hưởng thụ.
Hiện tại, anh mong muốn mỗi lần vừa về tới nhà, Kỳ Hinh tựa như một chú chim nhỏ xinh đẹp nhào vào trong ngực của mình!
"Hinh Nhi .... Hinh Nhi . . ."
Lăng Thiếu Đường khó có thể kiềm chế, nhẹ nhàng mơn trớn cơ thể Kỳ Hinh, môi anh như lửa nóng đặt bên tai cô lưu lại hơi thở nóng rực, ở trong đáy mắt, dục vọng càng ngày càng đậm.
Cơ thể Kỳ Hinh run rẩy, cô cười duyên né tránh nụ hôn tra tấn mà nồng nhiệt của Lăng Thiếu Đường, có chút ngượng ngùng nói:
"Đường . . . . Đừng . . . Em nghĩ nên đi tắm trước!"
Đôi mắt Lăng Thiếu Đường tràn ngập cuồng nhiệt chống lại con ngươi ngượng ngùng của Kỳ Hinh, dần dần mắt anh di chuyển mọi nơi, cuối cùng chăm chú vào nơi đẫy đà cùng dấu hôn kia, đáy mắt phát ra ngọn lửa.
Anh nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của Kỳ Hinh lên, khẽ hôn một cái, áp vào trán của cô nói:
"Đi thôi, nhưng đừng để anh chờ lâu, nếu không -" Môi gợi cảm bướng bỉnh nói ra một câu nói tà mị, bàn tay to dọc theo da thịt mềm mại của cô đi một đường xuống dưới.
"Thật đáng ghét !"
Mặt Kỳ Hinh đỏ bừng, cô đẩy bàn tay to có thể đốt lửa của Lăng Thiếu Đường ra, ngay sau đó cô chạy vào phòng tắm.
Hai tròng mắt anh nhìn chằm chằm bóng lưng cô, đợi cô vào phòng tắm xong, vẻ mặt mỉm cười của anh liền biến mất, con ngươi thâm thúy hiện lên -
Anh đứng dậy, thân hinh cao to đứng sát cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống thế giới nhỏ ở dưới chân.
Qua lớp thủy tinh, vẻ điên cuồng và tàn nhẫn của anh dẫn hiện lên, trên môi nở nụ cười vừa thờ ơ vừa quỷ quyệt, cầm di động bấn một dãy số -
"Dục, giúp tớ tìm ra ba người trong thành phố này!" Anh lạnh lùng nói.
Anh sẽ khiến cho ba tên không biết trời cao đất rộng này phải trả giá thật đắt!
Đây chính là bản tính của anh !
Nói chuyện xong, môi anh nhếch lên lạnh lẽo, bàn tay to duỗi ra, đặt điện thoại ở ghế sôfa.
Cởi bỏ thắt lưng, sau đó là áo sơ mi, quần dài, dáng người rắn chắc, khỏe đẹp, so với người mẫu nam còn đẹp hơn, anh duỗi chân dài, đi về hướng phòng tắm.
Hương lan thoang thoảng, hơi nước dày trắng ngà chung quanh bồn tắm khảm vàng.
Toàn bộ thân hình của Kỳ Hinh chìm vào trong nước, cô dịu dàng xoa dầu tắm lên cơ thể, mùi hương thơm ngát tràn ngập trong phòng tắm.
Bàn tay to của Lăng Thiếu Đường xoay nắm cửa, mở cửa ra. Lúc anh vào, cô xoay đầu nhìn thấy anh, đôi mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
Ánh mắt ung dung, lông mày anh tuấn, mũi cao thẳng, cùng thân thể và khí phách tuấn tú, người đàn ông trước mắt khêu gợi chết người, pha lẫn một tà mị làm người ta không thể hô hấp!
Kỳ Hinh xấu hổ phát hiện mình đang nhìn chằm chằm vào cơ thể của anh, thân thể rắn chắc, vòm ngực rộng lớn, rồi tới vòng eo, rồi đi xuống. . . . . .
Cô không có dũng khí nhìn.
"Đường, anh ra ngoài đi mà!" Tim Kỳ Hinh đập thình thịch, cô làm nũng nói.
Khuôn mặt khêu gợi hiện lên nụ cười khẽ, con ngươi thâm tình càng tô thêm vẻ đẹp không tả xiết, không ai có thể đẹp hơn anh.
Hai tay của cô nhẹ nhàng hắt nước lên mặt anh, da thịt đã nhuốn màu hồng đậm.
Ánh mắt cô sáng trong như ngôi sao, nơi đẫy đà non mềm khiến người ta thèm khát. . . . .
Bỗng nhiên anh tới gần.
"Cô bé không ngoan, em bắt anh chờ lâu !"
Hai tròng mắt Lăng Thiếu Đường híp lại, giữa mặt ẩn hiện sự trẩm bổng thật sâu.
"Không có mà, em -"
Kỳ Hinh chưa nói xong, thân hình nhỏ nhắn của cô bị Lăng Thiếu Đường ôm lấy, sau đó thân thể cường tráng ép cô vào sát tường.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...