Kỳ Hinh lười biếng dựa đầu vào khuỷu tay của Lăng Thiếu Đường.
"Đằng sau hộp trang sức này chắc hẳn có một đoạn kí ức đau buồn nhưng đẹp đẽ. Khi xưa, phi tần chỉ quan tâm tới việc tranh sủng đa phần đều cảm thấy tịch mịch. Nhưng em nghĩ người phụ nữ này nhất định là rất xinh đẹp. "
" Vì sao?" Lăng Thiếu Đường hơi khó hiểu.
Kỳ Hinh mỉm cười:
"Là trực giác. Anh xem, kỳ thật nguyên liệu này rất quý giá ở thời Minh. Hơn nữa, ở chỗ mối nối kia của hộp là hạt phỉ thúy thật đẹp, đủ để thấy được người phụ nữ cũng rất được Hoàng thượng yêu thích, nếu không phải là diện mạo xinh đẹp thì sao mà có được vinh hạnh đặc biệt đến như vậy."
Lăng Thiếu Đường không nói gì, kì thật, lúc trước nhận được hộp trang sức này, anh chỉ nghĩ nó là một vật phẩm đấu giá thuộc hạng xa xỉ. Mặt khác, anh mua món đồ này từ cuộc đấu giá, đơn giản chỉ bởi giá trị của bản thân nó, không suy nghĩ quá nhiều về chuyện xung quanh.
Mà anh nghĩ đương nhiên phải tặng món trân phẩm này cho An Vũ Ân.
Không ngờ quanh đi quẩn lại cái hộp này lại rơi vào tay Kỳ Hinh.
Từ môi anh đào của Kỳ Hinh bật ra một tiếng than nhẹ, đôi mắt của cô cũng ánh lên vẻ bi thương:
"Em nghĩ phi tần này nhất định cũng cô đơn, bởi vì cái gọi là 'Thâm cung như biển sâu, từ nay về sau Tiêu lang chỉ là người qua đường!'"
Trong lòng Lăng Thiếu Đường vô cùng chấn động. Bởi vì, anh nhớ rất rõ, lúc An Vũ Ân nhìn vào hộp trang sức này cũng nói ra những lời như thương tiếc này.
Anh nhớ rất rõ lúc đó mình đã hỏi cô, nếu cô là người phụ nữ sầu thảm này thì sẽ như thế nào? Lăng Thiếu Đường nhớ rõ là An Vũ Ân đã nhìn thẳng về phía mình, nói: "Em sẽ rất hận người đàn ông di tình biệt luyến (có mới nới cũ) này."
Mà thật ra anh còn làm như vậy thì An Vũ Ân đã biến mất không một chút tin tức.
"Đường...." Kỳ Hinh nhẹ nhàng gọi Lăng Thiếu Đường, trong lòng cảm thấy ấm áp rồi dựa vào anh.
Lăng Thiếu Đường thôi nghĩ về hồi ức, nhìn cô khẽ cười hỏi:
"Làm sao vậy? Chỉ là một hộp trang sức mà thôi, không cần thương cảm như vậy!"
Kỳ Hinh ngẩng đầu lên rồi nhẹ nhàng dùng tay phác họa bộ dáng cương nghị của Lăng Thiếu Đường:
"Đường, em suy nghĩ, nếu như ở thời cổ đại, anh nhất định sẽ là một vị hoàng đế cao cao tại thượng."
Lăng Thiếu Đường cười tà mị, sau đó, theo bản năng anh hỏi:
"Nếu anh là hoàng đế thì em chính là vị phi tần kia, em cũng sẽ than thở vì cô đơn sao? Hoặc là sẽ hận anh?"
Kỳ Hinh nhắm mắt, rồi nhẹ nhàng cười, lắc đầu.
Đáy mắt Lăng Thiếu Đường hiện lên chút kinh ngạc.
Đôi mắt Kỳ Hinh sáng ngời nhìn về phía Lăng Thiếu Đường, nếu có một ngày phải ly biệt với anh, thì nhất định cô sẽ không hề oán hận, bởi vì anh chính là người đàn ông mà cô yêu nhất, hơn nữa, đã cùng nhau tạo ra nhiều kỉ niệm đẹp, cô không thể bỏ lại chúng mà hận anh được?
Trong lòng Lăng Thiếu Đường căng thẳng. Anh phát hiện đối với phản ứng như vậy của An Vũ Ân anh sẽ không quá để tâm nhưng còn đối với Kỳ Hinh, anh lại cảm thấy sợ, anh sợ có một ngày cô thật sự sẽ mang theo ý nghĩ như vậy mà rời bỏ anh.
Không!
Anh tuyệt đối sẽ không để cho ngày này xảy ra!
Cuộc cạnh tranh đấu thầu diễn ra ba lần, thời hạn hoàn thành là nửa tháng, trong nửa tháng này, toàn bộ tình hình sẽ được tiến hành và phát sóng trực tiếp.
Vòng thứ nhất chủ yếu là xí nghiệp có liên quan hoặc là người phụ trách hạng mục của các tập đoàn sẽ diễn thuyết về dự án của mình để ủy ban tiến hành lập kế hoạch tổng thể. Ở giai đoạn này, ban giám khảo sẽ xem xét kĩ càng về giá thầu mà mỗi xí nghiệp đưa ra.
Vòng thứ hai là phần mở rộng sự phát tán. Trong vòng đấu thầu này, ban giám khảo sẽ tham khảo giá thầu phù hợp với tài chính được cung cấp bởi các ngân hàng lớn trên thế giới, đồng thời ban giám khảo sẽ xem xét kinh phí của từng hạng mục và sẽ được các tổ chức tài chính trên thế giới đồng bộ hóa trực tiếp, mỗi một số liệu sẽ được công khai trực tiếp.
Vòng cuối cùng nhìn qua có vẻ đơn giản, thực chất là vòng khó khăn nhất, bởi nó có thể phân thắng bại chỉ trong một trận đấu.
Chỉ trong vòng 1 ngày, lần lượt từng người phụ trách hạng mục sẽ phải tận dụng 15 phút ngắn ngủi để trình bày chi tiết về dự án của công ty mình, nhưng đối thủ của người này không phải chỉ là các xí nghiệp có mặt trong buổi đấu thầu mà còn là tất cả khán giả trên thế giới đang dõi theo buổi đấu thầu.
Hôm nay chính là ngày đấu thầu, các phương tiện truyền thông lớn trên thế giới đều trông chờ vào ngày này. Từ sáng sớm, họ đã tới buổi đấu thầu vô cùng xa hoa, ngoài ra họ còn tích cực đưa tin ở khu vực ngoài, các thiết bị chuyên nghiệp đã sớm được sắp xếp tốt để quay tất cả các góc độ.
Kỳ thật, điều làm cho truyền thông cảm thấy hứng thú nhất không phải là kết quả cuối cùng như thế nào, thực lực cùng phạm vi ảnh hưởng của tứ đại tài phiệt đều ngang ngửa nhau, hơn nữa cũng có thể là mối quan hệ đôi bên cùng có lợi.
Dù có nói như vậy, tứ đại tài phiệt cùng cạnh tranh trong giới kinh doanh khiến cho tình hình trở nên tốt đẹp một cách ấn tượng.
Có thể tạo ra một môi trường cạnh tranh tốt như vậy chỉ cần quyết định của tứ đại tài phiệt, bốn người đàn ông này vừa là bạn bè vừa là đối thủ cạnh tranh, họ vẫn luôn duy trì mối quan hệ tốt đẹp.
Mà hôm nay, toàn bộ thế giới sôi sục bởi --
Tứ đại tài phiệt sẽ tụ họp lại cùng cạnh tranh, đây cũng chính là nguyên nhân khiến cho các phương tiện truyền thông tranh nhau chỗ ngồi trong buổi đấu thầu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...