Ánh mặt trời lẳng lặng chiếu rọi vào văn phòng Bác sĩ - -
"Bác sĩ, rốt cuộc bố cháu đã xảy ra vấn đề gì!"
Kỳ Hinh lo lắng hỏi, Lăng Thiếu Đường ngồi ở bên cạnh cô, bàn tay to nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé hơi hơi lạnh của cô.
Bác sĩ cầm một tấm phim chụp X-quang đưa ra trước mặt bọn họ, giải thích:
"Theo như quan sát, chúng tôi phát hiện cơ tim của Kỳ tiên sinh dày hơn, bởi vậy, cơ tim của ông ấy dần yếu đi khiến trái tim không thể bơm máu. Hoặc bởi vì cơ tim cứng ngắc khi khiến trái tim không thể hoạt động bình thường, triệu chứng lâm sàng bao gồm ngực đau, hô hấp ngắn ngủi, mắt cá chân sưng đến choáng váng đầu óc, loại bệnh này thường gọi là 'Bệnh cơ tim' ".... (Giải thích một chút là QT dịch bệnh này ra là 'Nguyên phát tính cơ tim bệnh biến' thì bệnh này ở Việt Nam gọi là bệnh cơ tim, hay là một loại bệnh tim không hiểu rõ nguyên nhân)
" Bệnh cơ tim?" Thân thể Kỳ Hinh run lên, quá sợ hãi nói.
"Hinh Nhi - -" Lăng Thiếu Đường vỗ nhẹ vào bờ vai cô, ý bảo trước tiên cô không nên kích động như vậy.
Ngay sau đó, anh chuyển hướng nhìn Bác sĩ, bình tĩnh hỏi: "Mắc phải loại bệnh này thì bệnh nhân sẽ ra sao??"
Hiển nhiên Bác sĩ cũng biết ngừơi ngồi đối diện với mình là tổng giám đốc Lăng thị - Lăng Thiếu Đường, cho nên không dám trả lời hàm hồ, vội vàng nói:
"Bệnh tình tiến triển sẽ nảy sinh những vấn đề nghiêm trọng. Tim đập thất thường hoặc ứ máu khi đó sẽ dẫn đến suy tim, sau một thời gian dài sự sống còn của bệnh nhân ngày càng thấp, tình huống tệ nhất là dẫn đến đột tử."
"Cái gì? Không, làm sao có thể như vậy?" Kỳ Hinh cả kinh, thân thể run run, theo bản năng cô nắm chặt khuỷu tay Lăng Thiếu Đường, giống như đang tìm một phần sức lực.
Lăng Thiếu Đường cũng nhíu mày, hỏi Bác sĩ: "Bệnh tình của Kỳ tiên sinh đã tiến triển đến mức độ này sao?"
Bác sĩ nhẹ nhàng cười:
"Hai người không cần lo lắng quá, bệnh tình của Kỳ tiên sinh được phát hiện sớm, còn đang ở giai đoạn đầu, bởi vậy, nếu có thể chuẩn đoán bệnh cùng giải phẫu, các triệu chứng của cơ tim có sự khống chế, hơn nữa trong mấy năm có thể tránh nảy sinh bệnh suy tim."
Kỳ Hinh nghe thấy Bác sĩ như vậy nói, trong lòng được an ủi một chút, cô vội vàng hỏi: "Loại bệnh này nên làm phẫu thuật như thế nào? Chúng tôi cần chuẩn bị những gì?"
"Tiểu thư Kỳ, nếu như phẫu thuật, chủ yếu chúng tôi sẽ phải thay van tim, đây là phương thức trị liệu hàng đầu, nếu người nhà của tiểu thư đều đồng ý, chúng tôi sẽ sắp xếp để phẫu thuật!"
Bác sĩ nhìn Kỳ Hinh giải thích....
Kỳ Hinh không biết bản thân mình đã đi ra khỏi văn phòng Bác sĩ , cô tùy ý để Lăng Thiếu Đường ôm mình vào trong ngực, hướng về phía cửa bệnh viện chuẩn bị đi ra.
"Reng - -" Tiếng điện thoại vang lên.
Một tay Lăng Thiếu Đường cầm di động, một tay vẫn gắt gao nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Kỳ Hinh như cũ.
"Chuyện gì?" Trong giọng nói không hề có một chút nhiệt độ.
"Lăng tiên sinh, ở cửa bệnh viện có rất nhiều phóng viên, đề nghị ngài hãy đi ra ngoài theo hướng khác, ở bên ngoài tôi sẽ cố gắng dẫn đám phóng viên này rời đi!"
Trợ lý ở bên ngoài luôn luôn đứng canh ở cổng bệnh viện gọi điện thoại thông báo tình hình.
"Được rồi, tôi biết rồi!" Lăng Thiếu Đường nói xong thì cúp máy.
Kỳ Hinh cũng hiểu được một ít. Cô mờ mịt nhìn Lăng Thiếu Đường. Nhẹ giọng hỏi: "Sao vậy?"
Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng ôm lấy bờ vai cô, nói: "Không có gì, đi, chúng ta ra ngoài theo đường bên kia!"
Anh hời hợt đi đường khác giấu đi việc có phóng viên đang đứng ngoài cửa.
Chẳng phải Lăng Thiếu Đường cố tình giấu diếm, mà anh cảm thấy lúc này không cần phải để Kỳ Hinh lo lắng những chuyện nhỏ nhặt này, bây giờ Lăng Thiếu Đường cũng không muốn đối mặt với đám phóng viên đó.
Bọn chúng đúng là Thần Thông Quảng Đại, có thể tra được hành tung của mình, kỳ thực không hề đơn giản. Chắc cũng bởi vì muốn biết cụ thể nội tình chuyện Lăng thị thu mua Kỳ thị, mà chuyện này, Lăng Thiếu Đường sẽ tự tuyên bố và thuyết minh trong buổi dự họp tới.
Một lòng Kỳ Hinh luôn nghĩ đến bệnh tình của Kỳ Chấn Đông bệnh, vì quá nhập tâm nên không chú ý lời nói của Lăng Thiếu Đường, rồi sau đó Lăng Thiếu Đường kéo mình vào trong xe.
"Hinh Nhi - - "
Sau khi Lăng Thiếu Đường ổn định chỗ ngồi, thấy vẻ mặt vô hồn của Kỳ Hinh, tự mình cúi người xuống giúp cô cài dây an toàn xong, đem thân thể của lật lại hướng về phìa mình, nhẹ giọng kêu.
"Ách?"
Ánh mắt Kỳ Hinh nao nao, khi cô nhìn thấy sự quan tâm trong mắt Lăng Thiếu Đường , cô chậm rãi mở miệng nói:
"Đường, em thật lo lắng cho bệnh tình của bố!"
Lăng Thiếu Đường gật đầu, nói
"Hinh Nhi, anh hiểu tâm tình của em lúc này, cho nên anh nghĩ hẳn là em đang lo lắng về lời đề nghị của bác sĩ!"
Kỳ Hinh ngẩng đầu, nhìn Lăng Thiếu Đường, trong đôi mắt có những gợn sóng đang dao động, cô hơi nhăn mày:
"Phẫu thuật tim? Nhưng mà bác sĩ cũng nói, nếu phẫu thuật cũng có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng! Em sợ - - "
Ngón tay thon dài của Lăng Thiếu Đường nhẹ nhàng xoa nhẹ gó má của Kỳ Hinh, trìu mến nói:
"Hinh Nhi, thừa dịp bệnh tình của bác Kỳ đang ở giai đoạn đầu, chúng ta phải kịp thời chữa trị cho tốt, bằng không bệnh tình kéo dài càng lâu, nguy hiểm lại càng cao, hơn nữa, vừa nãy bác sĩ cũng có ý nói dùng phương pháp này có thể nguy hiểm nhưng khả năng chữa khỏi cũng rất lớn!"
Giọng nói của Kỳ Hinh có chút cứng rắn, cô nhíu mày , nhẹ giọng đáp:
"Em cũng biết rõ việc này, nhưng trong lòng em luôn cảm thấy bất an, em rất sợ giải phẫu sẽ xảy ra vấn đề gì!"
Bàn tay nhỏ bé của cô lành lạnh, vừa nhìn cũng biết trong lòng cô kinh hoảng và bất an như thế nào.
Ngay sau đó, Lăng Thiếu Đường liền nắm chặt bàn tay nhỏ bé của cô ở trong lòng bàn tay mình, bàn tay to truyền sự ấm áp cho bàn tay nhỏ bé lành lạnh của Kỳ Hinh, anh đau lòng nhìn sự bất an trong mắt cô, anh cảm thấy hận chính bản thân mình không thể xoá bỏ nỗi bất an trong lòng cô.
"Hinh Nhi, không cần sợ, anh sẽ nhờ người mời bác sĩ William qua bên này để tiến hành trị liệu cho bác Kỳ!" Ánh mắt anh dịu dàng nhìn Kỳ Hinh nói.....
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...