Tiếng súng vang lên rất lớn, viên đạn chia đôi làm hai, người gục dưới đất là Giang Đặng Tịnh. Kim Hằng khinh bỉ nhìn ngươi đang hấp hối trút hơi thở cuối cùng.
Sở trường của cô ta là phi tiêu. Ngay khi phát xúng đầu tiên được bắn ra, cô ta đã nhanh chóng ném phi tiêu về phía Giang Đặng Tịnh. Phi tiêu hướng thẳng về phía Đặng Tịnh, xuyên qua viên đạn và cắm về phía giữa cổ ông ta. Khiến ông ta bị đứt mạch máu, gây tắc nghẽn lưu thông máu lên não. Điều đó đã làm ông ta chết không nhắm mắt.
"Đúng là ngu xuẩn, muốn giết được tôi anh không phải là đối thủ. Loại tép tôm muốn hóa rồng? Ảo tưởng!"
Tạ Kim Hằng phủi tay bỏ đi, máu của ông ta dính vào đế giày cô ả. Giang Đặng Tịnh chỉ có thể giương mắt nhìn trong vô vọng, bất lực nhìn theo bóng lưng của Kim Hằng.
[........]
"Cô ơi, bán cho con miếng thịt bò kobe nhé?"
"Của con 90.000 won nhé"
Hinh Nhi nhận lấy, đưa tiền cho cô bán hàng. Sau lại đi ra chỗ Mặc Hàn, đưa bịch thịt cho hắn. Trên tay hắn đã đầy ắp những bịch đồ do cô mua khi đi chợ, chuẩn bị cho bữa tối. Mặc Hàn đã bị cô sai như người làm, nhưng điều này là do hắn tự nguyện.
Ngày đầu ở Hàn Quốc, cô muốn đi ra chợ xem có khác nhau điều gì, đúng là sở thích khác người của cô khiến người ta luôn khó hiểu.
"Mặc Hàn, về nhà thôi"
[..........]
"Anh biết nấu ăn không?"
Hinh Nhi buột miệng nói ra, đây cũng là thắc mắc mà cô luôn muốn hỏi. Một người vừa có tiền vừa có quyền như hắn, có lẽ sẽ biết nấu ăn. Nhưng cô không biết rằng, một mảng kí ức tồi tệ hiện lên trong đầu hắn. Hầu hết mỗi bữa ăn của hắn đều được chuẩn bị bởi đầu bếp 5 sao nổi tiêng. Mỗi khi Mặc Hàn vào bếp, những đầu bếp ấy đều phải chạy ra ngoài lánh nạn.
"Nấu ăn cứ để em, anh giúp em rửa rau nha?"
Hinh Nhi thấy sắc mặt hắn đem sì, ngầm đoán được hắn bị gì. Cô cầm lấy tạp dề đã mua ở chợ từ trước đeo lên từ phía sau cho hắn. Mặc Hàn ngạc nhiên nhìn tạp dề được cô mua cho, cố nặn nụ cười. Tạp dề lấy tông màu hồng, chính giữa là hình gấu trúc dễ, hệt như cái tạp dề cô đang đeo. Hắn thầm nghĩ trong lòng, cũng may không có ai nhìn thấy, nếu không hình tượng tổng tài bá đạo sẽ bị sụp đổ trong tay vợ yêu của hắn.
Tô Hinh Nhi thấy hắn đeo tạp dề đã đẹp, lại còn thêm nét mặt ngại ngùng vô cùng dễ thương, hệt như gái mới lớn nên cô đã lén chụp 1 tấm ảnh cài làm hình nền.
Trong một gian phòng nhỏ, có một đôi vợ chồng đang tình tứ với nhau. Cảnh tượng vô cùng ấm cúng. Người đàn ông rửa rau, cắt thịt còn người phụ nữ thì nấu nướng, thi thoảng lại văng vẳng tiếng cười của hai người họ, một ngày ở Hàn Quốc trôi qua tĩnh lặng đến cả con người cũng không để ý rằng thời gian trôi qua từ bao giờ!
[.............]
"Hinh Nhi, đi mua đồ thôi"
Mặc Hàn hớn hở mở cửa, chạy xộc vào bên cạnh cô.
"Đi đâu thế?"
"Đi mua đồ cho em chứ đi đâu"
Hắn nắm lấy tay cô.
"Nhanh đi thôi"
Vũ Mặc Hàn lái xe chở cô đén một cửa hàng nổi tiếng ở Hàn Quốc. Nơi đây trưng bày toàn những bộ Hanbok với kiểu dáng vô cùng độc đáo. Mặc Hàn dẫn cô đi lựa hết quầy này đến quầy khác, tùy tiện chọn mấy bộ rồi đưa cho cô thử. Hinh Nhi vào phòng thay đồ, thay từng bộ hắn đã lựa.
Trang phục Hàn Quốc với phong cách cách tân, hoa văn chủ yếu là những hình ảnh từ nhiên hoặc những con rồng, phương tượng trưng cho tầng lớp thượng lưu.
Lần đầu mặc Hanbok, Hinh Nhi lại cảm thấy vô cùng thoải mái, dù là có hơi khó mặc.
Sau một thời gian không biết thử qua bao nhiêu bộ Hanbok, cũng có được một bộ mà hắn ưng ý. Mặc Hàn quay sang nói với nhân viên.
"Gói hết những bộ cô ấy đã thử cho tôi"
"Vâng"
"Mặc Hàn, mua thế thì hơi nhiều đó"
Hinh Nhi lên tiếng phản bác, giá của một bộ đối với hắn như mua 1 bó rau ngoài chợ nhưng cũng không thề mua nhiều đến thế, mỗi ngày mặc một bộ chưa chắc đã mặc hết.
"Không sao. Không mặc hết thì đem vứt, tiền nuôi em anh không thiếu"
Mặc Hàn thiêng về trí thông minh, cũng thiêng về cao ngạo. Câu nói của hắn làm cô không biết nên khóc hay nên cười. Những cô nhân viên ở đó đều dùng ánh mắt ngưỡng mộ cô, cũng có nhưng người muốn thế chỗ cô, Hinh Nhi vuốt trán cười khổ. Có một người chồng lắm tiền cũng không phải sung sướng!
"Hinh Nhi, chúng ta đi chợ đêm nhé ?"
Mặc Hàn vừa lái xe, vừa liếc mắt nhìn sang gương chiếu hậu, trong gương hiện lên hình ảnh của người con gái đang giương mắt nhìn ra ngoài cửa sổ.
"Thế cũng được"
Mặc Hàn lại tiếp tục lái xe, hắn chở cô đến một khu chợ đêm hải sản tên Noryangjin. Hệt như cái tên của nó, nơi đây nổi tiếng nhất là King Crab và các loại đồ ăn biển nổi tiếng ở chợ hải sản lớn nhất thủ đô Seoul. Chợ này khá lớn, muốn đi hết cũng tốn khá nhiều thời gian.
Vừa đặt chân vào chợ, Hinh Nhi đã hớn hở kéo Mặc Hàn đi nơi này rồi lại đến nơi khác với khuôn mặt hứng thú và tò mò. Toàn là hải sản tươi sống, lại còn có điểm đặc biệt mà cô thích nhất ở nơi đây đó là tự chọn hải sản tươi sống và chủ cửa hàng sẽ chế biến nó trước mắt vị khách.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...