Editor: May
Trì Hoan xấu hổ.
Cho nên vì sao anh lại không đề cập nói với cô trước...
Bình thường nếu nhận là con nuôi, họ cũng sẽ sửa theo, liên quan đến nhập hộ đến trường linh tinh.
Anh là cùng họ với mẹ sao?
Người đàn ông khôi ngô cao lớn ngược lại không có bộ dáng xấu hổ gì, đi đến phía sau mở cóp xe ra, giọng nói là tục tằng lớn tiếng đặc biệt của người đàn ông phương bắc, "Bỏ hành lý vào, con với bạn gái con ngồi ở phía sau, hôm nay mẹ cô sáng sớm đã đi chợ mua đồ ăn, lúc ta và Tây Tây đi ra chị ấy đã bắt đầu nếu canh, nhanh trở về ăn cơm."
Mộc Chương lái xe, Mộc Khê ngồi ghế phụ, Mặc Thời Khiêm và Trì Hoan ngồi ghế sau.
Hai người đàn ông đều không phải loại hình nói nhiều...
Chỉ có Mộc Khê vừa cài đai an toàn liền bắt đầu bất mãn nói thầm, "Ba còn nói chị dâu cũng sẽ mặc áo lông, anh và chị dâu đều mặc áo khoác, ba, chính ba cũng không mặc áo lông, cả nhà chỉ một mình con mặc áo lông, rất phồng to."
Người đàn ông không kiên nhẫn nói, "Chị dâu con là Đại Minh tinh, đương nhiên phải mặc xinh đẹp một chút, một học sinh như con chú ý những thứ này làm gì, lại nói, trong phạm vi mười dặm này ai chẳng biết con bưu hãn, du côn lưu manh đều sợ con, ai dám thích con."
"Nào có, bọn họ gây chuyện trước nên con mới đánh, con mới không đánh bạn trai của mình."
Mặc Thời Khiêm nhíu mày, thản nhiên cười, "Em lại đánh nhau?"
Mộc Khê quay đầu, "Không có lại, chính là gần đây lớp tụi em mới tới một học sinh chuyển trường, rất chán ghét, đi học không muốn nghe liền ngủ luôn, luôn mò mẫm nói nhao nhao, cô giáo toán của tụi em mang thai mấy tháng, thiếu chút nữa bị cậu ta chọc tức đến sanh non, học ủy hỏi cậu ta muốn bài tập... Cậu ta không nộp còn đẩy người, vừa vặn đẩy lên người em, em liền phát hỏa."
Cô phồng mặt lên, "Anh, mẹ không biết, anh trăm ngàn lần đừng nói với chị ấy, hắc hắc, chị dâu, chị cũng đừng nói, mẹ em không thích em đánh nhau nhất."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...