Lý Băng nhìn Thượng Quan Quân Triết, nhớ tới trong phòng còn có Cody liền nói: "Chúng ta phải báo cho cảnh sát, để họ tới đây xử lý đi, chúng ta đi tìm Mạc Thiên Kình!"
Hiện tại thứ cô lo lắng nhất chính là an nguy của Mạc Thiên Kình, đang ở chỗ nào, có bị thương hay không. Cô thật không hy vọng bởi vì mình mà khiến Mạc Thiên Kình bị thương, như vậy cô sẽ càng thêm đau lòng khổ sở.
"Không cần lo lắng, tôi đã gọi điện thoại báo cho cảnh sát rồi, chúng ta đi về trước xem một chút, Mạc Thiên Kình không chừng đã về nhà rồi!
Thượng Quan Quân Triết nhìn Lý Băng, anh không muốn tạo cho cô quá nhiều áp lực, anh sợ cô sẽ không tiếp nhận nổi mà tự trách bản thân đến chết.
Lý Băng nhìn thi thể trên đất, đau đớn toàn bộ thể hiện ở trên mặt, rồi nhẹ nhàng gật đầu.
Cô thật mệt chết rồi, mới vừa ở bên trong giằng co với Cody lâu như vậy, thật rất mệt mỏi. đây là lần đầu tiên cô làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy . Nếu không phải Cody quá mức tàn nhẫn, cô cũng sẽ không ra tay nặng đến mức đó.
Chỉ là cô cũng không quá ác độc, cô sẽ không để cho hắn chết, cô chỉ muốn trừng phạt hắn, không thể bởi vì hắn là đàn ông mà muốn làm gì đối với phụ nữ cũng được.
Sau khi Thượng Quan Quân Triết và Lý Băng rời đi, cảnh sát liền chạy tới dọn dẹp, nhìn thấy hiện trường có mấy trăm người chết, cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết, nhưng bọn họ lại không thể tuyên bố chuyện này ra bên ngoài được mà chỉ có thể đem kẻ chủ mưu là Cody bắt giữ.
Lý Băng và Thượng Quan Quân Triết trở lại biệt thự, bên trong biệt thự, Sính Đình và Thủy Nhi đã rời đi, chỉ còn lại hai người bọn họ.
Lý Băng ngồi co rút ở trên ghế sofa, trong đầu toàn bộ đều là thi thể của hàng trăm người ở bên trong vườn, máu me đầm đìa, bởi vì cô mà hại nhiều người phải chết thảm như vậy!
"Lý Băng, cô có khỏe không? Tôi đã chuẩn bị xong vé máy bay, ngày mai chúng ta liền về trở về nước!"
Nhìn dáng vẻ của Lý Băng bây giờ, anh thật không biết nên làm sao mới phải, đưa về nước, tối thiểu còn có Diệp Duệ chăm sóc cho cô ấy!
"Tôi muốn lưu lại để tìm Mạc Thiên Kình!"
Cô không muốn trở về như vậy, cô không còn mặt mũi nào để đi gặp Sính Đình nữa rồi, nếu như Sính Đình biết Mạc Thiên Kình mất tích, cô ấy sẽ càng thêm khổ sở.
Thượng Quan Quân Triết biết cô không có cách nào đối mặt với những người đã chết kia, xét về khía cạnh bên ngoài, những người này quả thật đều bởi vì cứu cô mà chết, nhưng trên thực tế là bị Cody hại chết, bọn họ cũng không được chủ mưu của chuyện này lại là Cody, thật rất bất ngờ!
Chỉ là chuyện cũng đã xảy ra rồi, hiện tại quan trọng nhất chính là phải tìm được Mạc Thiên Kình, anh tin rằng đại ca sẽ không sao cả!
"Cô cứ trở về trước, nơi này giao lại cho tôi là được rồi, đại ca không có việc gì đâu!"
"Nhưng. . . . . ."
"Đừng nói nhưng nữa, tôi biết cô đang tự trách bản thân mình, nhưng chuyện này thật sự không trách được cô. Tôi sẽ tìm được đại ca, cô cứ về trước đi, thời gian này cô phải nhận quá nhiều đả kích rồi!"
Đầu tiên là đứa bé bị Diệp Duệ lỡ tay mà bị mất đi, hiện tại lại trải qua sự kiện lớn như vậy, phải nhìn thấy nhiều người chết ở trước mặt mình, Thượng Quan Quân Triết biết, hiện tại tâm tình của cô rất không ổn định, rất khó chịu, rất tự trách, nhưng mà chuyện này thật không thể trách cô được.
Anh không biết cô phải suy nghĩ nhiều vì cái gì, dù sao cô cũng chỉ là một cô gái mới hai mươi hai tuổi, thời điểm này các cô gái khác bằng tuổi cô không phải đang nói chuyện yêu đương sao? Mà cô thì lại phải trải qua quá nhiều chuyện đau lòng như vậy!
"Mạc Thiên Kình thật sẽ không có chuyện gì sao?"
Cô thật rất sợ anh ấy sẽ gặp chuyện không may, khi cô trở về biết đối mặt với Sính Đình như thế nào, nếu như Sính Đình biết, có phải sẽ rất hận cô hay không?
Nghĩ đến chuyện này, trong lòng Lý Băng cũng rất lo lắng, chỉ mong Sính Đình sẽ không đánh cô nhừ tử, coi như có đánh nhừ tử thì cô cũng sẽ không phản kháng lại !
"Không có chuyện gì!"
Thượng Quan Quân Triết càng nhìn thấy cô áy náy tự trách, thì càng đau lòng. Lý Băng đã mất đi vẻ lạnh lùng của trước kia, chỉ còn là một cô gái yếu đuối, như vậy thật là làm cho người ta đau lòng, hận không thể nâng niu che chở trong lòng bàn tay!
"Vậy khi tôi trở về, Sính Đình có mắng tôi hay không?"
Lý Băng thận trọng nhìn Thượng Quan Quân Triết, cô thật rất sợ Sính Đình sẽ trách cứ mình, vừa nghĩ tới việc phản ứng của Sính Đình khi biết được tin Mạc Thiên Kình mất tích thì Lý Băng cũng thấy rất sợ phải đối mặt với cô ấy.
"Yên tâm đi, đây không phải là lỗi của cô, Sính Đình làm sao lại mắng cô được? Tôi đã cho người tới đón cô...cô không cần phải sợ, nếu như không muốn đối mặt với Sính Đình, thì cứ đi đâu đó thư giãn một thời gian đi!"
Thượng Quan Quân Triết liền thở dài, nhìn Lý Băng như vậy, anh thấy rất lo lắng.
Lý Băng ngẩng đầu lên nhìn Thượng Quan Quân Triết hỏi: "Ai sẽ tới đây đón tôi?"
"Diệp Duệ!"
"Anh ta?"
Lý Băng nghe được tên của người đó cả người liền rung động, trên mặt thoáng qua vẻ phức tạp, không biết vì sao, nghe thấy anh tới đây đón mình cô không hề tức giận, chỉ là hơi sợ một chút, anh sẽ đến đón cô thật sao?
Thân phận của cô bây giờ, còn tình cảnh của cô bây giờ nữa, anh có ghét bỏ cô không?
Nghĩ tới đây, Lý Băng trở nên rất không tự tin, hiện tại liền giống như một đứa trẻ đang làm sai chuyện gì vậy.
"Ừ!" Thượng Quan Quân Triết gật đầu một cái, nhìn thấy cô sửng sốt có chút áy náy mà nói:
"Thật xin lỗi, tôi không hỏi qua cô mà đã gọi điện thoại bảo Diệp Duệ tới đón cô rồi, tối nay anh ấy sẽ đến đây!"
Lúc Thượng Quan Quân Triết gọi điện thoại cho Diệp Duệ báo tin, nghe thấy Lý Băng suýt chút nữa là bị Cody cưỡng bức, thì lập tức liền nổi xung lên muốn tới đây đập chết tên Cody kia!
Lý Băng trầm mặc, buổi tối sẽ đến đây sao, vậy anh sẽ bởi vì chuyện cô và Cody thiếu chút nữa lên giường mà mắng cô sao?
Càng nghĩ, Lý Băng lại càng lo lắng!
Cô cũng không biết mình đang lo lắng cái gì!
"Thế nào, có phải đang trách tôi hay không?"
Thượng Quan Quân Triết thấy Lý Băng trầm mặc, có chút lo lắng, Lý Băng như bây giờ thật quá không bình thường!
Lý Băng lắc đầu một cái nói: "Không có, tôi chỉ muốn ngủ một giấc, chờ anh ta tới, ngày mai tôi sẽ trở về, thượng tướng phải nhờ anh tìm giúp rồi!"
Lý Băng nhàn nhạt nói, sau đó liền đứng dậy đi lên lầu.
Cô rất mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi.
Thượng Quan Quân Triết nhìn theo bóng lưng của cô rời đi, có chút mất mát. Anh mới vừa gọi điện cho Mạc Thiên Kình nhưng điện thoại vang lên thật lâu cũng không người có nhận. Anh rất lo lắng đại ca sẽ gặp chuyện không may, nhưng lại không dám nói với Lý Băng, sợ cô ấy biết được sẽ càng lo lắng hơn.
Thượng Quan Quân Triết cầm điện thoại di động lên gọi cho cấp trên, giao phó bọn họ tìm kiếm tung tích của Mạc Thiên Kình khắp nơi, có tin tức gì lập tức báo cho anh biết.
Mạc Thiên Kình che đầu nhìn chung quanh cống thoát nước vừa bẩn, vừa thối. Anh thật buồn bực, tại sao lại rơi xuống cống thoát nước này, quần áo thì ướt sũng, mùi thối xông vào mũi, Los Angeles bị ô nhiễm thật là nghiêm trọng.
Mạc Thiên Kình cau mày, mới vừa anh từ trên ngã xuống, thật may là đầu không bị va chạm, chỉ bị rơi vào trong đường cống ngầm, nơi này vừa bẩn vừa thối, nhưng thật may anh không có chết!
Đúng rồi, Belle đâu?
Mạc Thiên Kình lấy bật lửa từ trong túi ra, bật lên, nhìn ra bốn phía chung quanh, ánh lửa yếu ớt nên căn bản không thể nhìn thấy Belle.
"Belle!"
Mạc Thiên Kình lớn tiếng gọi, hi vọng hắn có thể nghe thấy!
"Belle!"
Mạc Thiên Kình gọi thêm lần nữa, nhưng vẫn không có tiếng trả lời. Mạc Thiên Kình cau mày, nhìn cống thoát nước đen như mực, cũng không biết là ban ngày hay là buổi tối, quần áo trên người thì ướt, cả người đều khó chịu vô cùng!
Mạc Thiên Kình cố lục lọi, cống thoát nước đều có nắp thông với mặt đường, hiện tại anh phải đi ra ngoài, không thể tiếp tục ở lại đây được, về phần Belle, chờ anh đi lên tìm thêm người sẽ đến tìm hắn!
Anh tin rằng Belle cũng như mình, sẽ phải không có chuyện gì!
Mạc Thiên Kình mới nhấc chân đi vài bước, thì chân đột nhiên bị một bàn tay túm lấy!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...