Vợ Yêu Là Mẹ Đơn Thân Thuần Khiết Nhất
Trần Thanh Trúc mỉm cười nhìn Lê Gia Hào.
"Lê tổng điều này tôi cũng không phải là không hiểu. Không biết Lê tổng đây có đề nghị gì không?"
Lê Gia Hào khẽ nhíu mày, nhìn cô gái trước mặt, Helen nổi tiếng trong giới là một người tính tình cổ quái, ký hợp đồng, hay bàn chuyện hợp tác không theo lẽ thường, luôn là dựa vào tâm trạng.
Lê Gia Hào tự nhận bản thân mình cũng được coi là một con cáo già trên thương trường, nhưng hôm nay gặp cô gái này anh không thể hiểu nổi cô đây là đang bán thuốc gì đây?
Lê Gia Hào cười một tiếng, nhếch nhếch khóe môi.
"Haha... cô Helen... vậy tôi có ý kiến như thế này. Cô nghe xem sao. Chúng ta sẽ ký hợp đồng thỏa thuận giữa hai bên, trong thời hạn hợp đồng nhất định những thiết kế độc quyền của cô sẽ chỉ được đưa tới cho tập đoàn chúng tôi... sau thời gian hợp đồng chấm dứt nếu hợp tác tốt, sau lại tiếp tục ký hợp đồng mới, hay gia hạn hợp đồng. Thời gian cho mỗi hợp đồng ít nhất là một năm... Mà cô hoàn toàn tự do sáng tạo, thiết kế. Bên chúng tôi sẽ không có bất kỳ can dự gì tới công việc của cô...cô thấy sao?"
Trần Thanh Trúc cong khóe môi.
"Vậy như thế này đi... chúng ta trước hết ký hợp đồng hợp tác một năm. Trong một năm này tôi sẽ cung cấp những mẫu thiết kế độc quyền của mình cho tập đoàn Khánh Điển, và không hợp tác với bất kỳ một công ty nào khác. Cùng với đó là tôi cũng sẽ nhận tạo hình độc quyền cho nghệ sĩ dưới trướng của tập đoàn. Nhưng tôi cũng phải nói trước, là tôi chỉ tạo hình cho những nghệ sĩ do mình lựa chọn..."
Lê Gia Hào:"Được thôi... nhưng trong một năm thời gian hợp đồng, cô Helen phải giao cho chúng tôi là ba bộ sưu tập, mà những bộ sưu tập này chúng tôi muốn nó là những thiết kế độc quyền, những thiết kế hàng đầu. Cùng với đó là những thiết kế này sẽ được trình diễn bởi những người mẫu dưới trướng của tập đoàn Khánh Điển. Chúng tôi muốn có những mẫu mới nhất được giao tới trước ít nhất một tháng, để có thể lên kế hoạch cho những hoạt động của mình, thời gian là điều chúng tôi sẽ nắm giữ sẽ báo trước với cô.... còn vấn đề tạo hình. Trong một năm này cô phải nhận tạo hình cho ít nhất mười lần cho nghẽ sĩ dưới trướng tập đoàn, tương ứng với mười hai sự kiện lớn..."
Trần Thanh Trúc:"Không thành vấn đề... còn về vấn đề tiền lương tôi cũng phải nói trước là tiền lương của tôi không hề ít đâu đó..."
Lê Gia Hào vô cùng thoải mái, nhấp một ngụm cà phê nói.
"Về vấn đề tiền nong mời cô Helen cho xin một cái giá..."
Trần Thanh Trúc:"Lê Tổng thật hào phóng... vậy tôi cũng không cần khách khí..."
Lê Gia Hào nghe Trần Thanh Trúc đưa ra một cái giá tuy rằng khá là cao, nhưng vẫn là trong tầm kiểm soát của anh.
Kết thúc đàm phán, đôi bên cùng đi đến kết quả được coi như là tốt, cùng ký một hợp đồng một năm đầu tiên.
Lê Gia Hào hướng Trần Lãnh nói.
"Trợ lý Trần anh đi chuẩn bị hợp đồng theo những gì vừa thống nhất mang tới đây đi..."
Trần Lãnh:"Vâng..."
Tốc độ làm việc của Trần Lãnh vô cùng tốt, rất nhanh một bản hợp đồng đã được đưa tới...
Hai bên đặt bút ký xong, lại một màn bắt tay xã giao.
Lê Gia Hào:"Rất vui khi được hợp tác cùng cô Helen... hợp tác vui vẻ."
Trần Thanh Trúc:"Hợp tác vui vẻ..."
Đào Hùng nhanh nhẹn đi lên nói.
"Để chúc mừng chuyện hợp tác thành công chúng tôi xin mời cô Helen dùng bữa trưa hôm nay..."
Lê Gia Hào:"Cô Helen sẽ nể mặt chúng tôi chứ?..."
Trần Thanh Trúc khẽ nhún nhún vai, cười nói.
"Lê tổng cùng phó tổng Đào đều đã nên tiếng vậy tôi đây cung kính không bằng tuân lệnh rồi..."
Một đoàn bốn người rời khỏi văn phòng tổng giám đốc, đến nhà hàng đã đặt...
~~~~~~~~
Lê Gia Tuệ ôm Đào Hà Trang trong ngực mỉm cười, nụ cười mười phần ngả ngớn...
"Mỹ nữ... anh thật không hiểu một bảo bối như em tại sao cái tên em trai kia của anh lại có thể ngó lơ như vậy được nhỉ? Không biết hắn ta có phải đàn ông không ta?
Đào Hà Trang khuôn mặt ửng đỏ, môi mọng khẽ vểnh lên, câu dụ trái tim Lê Gia Tuệ nhộn nhạo xuân tâm...
"Anh a... cái người xấu xa... em đây Lê Gia Hào cũng chán ghét, chỉ một lòng một dạ cùng anh thôi... anh không có được phụ em đâu đó..."
Lê Gia Tuệ đưa tay nhéo nhẹ má của Đào Hà Trang, nhẹ giọng.
"Anh biết... anh biết em là tốt nhất... vậy nên em không thấy sao, anh đến cả em trai mình cũng không có nể mặt, quyết giành bằng được em từ tay nó, khiến tình cảm anh em bị rạn vỡ... lại nói em trong sáng thiện lương như vậy, anh làm sao có thể phụ em đây..."
Đào Hà Trang:"Hứ... em mới không thèm tin những lời hoa mỹ đó đâu."
(Còn tiếp)
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...