Vợ Yêu Không Ngoan Của Tổng Tài Bá Đạo
Cận Thiếu Phong kề sát trán mình vào trán Cố Sở Dao. Anh nhắm mắt tận hưởng hương thơm ngọt ngào quen thuộc trên người cô quanh quẩn thật lâu, thấm vào mũi khiến anh cảm thấy rất dễ chịu.
Em chính là người phụ nữ đầu tiên dám khuấy đảo hồ nước tĩnh lặng của anh trở lên dao động. Nên em phải chịu trách nhiệm làm người phụ nữ của anh.
Một lúc lâu sau Cận Thiếu Phong mới lên tiếng:
“Quân tử phải giữ lấy lời, em đã chọn thì không được hối hận”
Cố Sở Dao nghĩ đây chắc chắn là bước đầu tiên của Cận Thiếu Phong. Một khi anh chiếm được trái tim của cô và trêu đùa cô xong rồi thì anh sẽ vứt bỏ cô như lúc cô đã từng làm với anh.
“Cận Thiếu Phong…Chuyện…C-chuyện lúc trước nếu anh thấy tôi có chỗ nào quá đáng thì tôi xin anh giơ cao đánh khẽ cho.”
“Lần đó là do tôi suy nghĩ chưa chu đáo, nhưng tôi hứa từ nay về sau sẽ không dám làm phiền đến anh nữa. Gặp anh ở ngoài tôi sẽ lễ phép chào hỏi như một vị trưởng bối.”
“Tôi cầu xin anh hãy tha cho tôi đi!”
Cận Thiếu Phong nhướn mày nhìn gương mặt sợ sệt của Cố Sở Dao, khiến anh không kìm lòng được lại cúi xuống hôn lên môi cô.
“Ư…ưmm…ưm…!”
Nụ hôn lần này Cận Thiếu Phong hôn rất nhẹ nhàng, anh nâng niu cô trong lồng ngực. Lúc này anh thật sự chỉ muốn khảm cơ thể cô và anh vào làm một để không có một người đàn ông nào có thể ngắm được gương mặt xinh đẹp này của cô ngoài anh ra.
Trong không gian yên tĩnh, bên ngoài nhà vệ sinh Cố Sở Dao nghe thấy có những tiếng bước chân đang đi đến gần.
Tim Cố Sở Dao bất giác đập nhanh và có chút lo lắng sẽ bị người khác phát hiện ra. Cô cựa quậy ra hiệu cho Cận Thiếu Phong buông mình ra, nhưng anh dường như không có ý muốn thả cô ra mà vẫn tiếp tục hôn cô.
“Ứm…ư…ưm…!”
Tiếng chân càng ngày càng bước đến gần, gương mặt trắng bệch gần như tim cô lúc này chỉ muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
*Loạch…cạnh…* Tiếng mở cửa
“Làm sao vậy???”
“Hình như cửa nhà vệ sinh bị hỏng rồi, mình không mở ra được”
“Vậy hả? Vậy chúng ta thử lên tầng khác tìm xem!”
“Ừm! Đi thôi”
Lúc này cô đã nghe thấy tiếng bước chân rời đi không còn ai ở bên ngoài nữa, Cố Sở Dao mới hoàn hồn bớt lo lắng.
Còn Cận Thiếu Phong dường như không bị bên ngoài ảnh hưởng anh vẫn đưa đẩy chiếc lưỡi của mình từ trong ra ngoài.
Phần lưỡi thơm tho mềm mại bị một lực mạnh hút vào khiến cho Cố Sở Dao bị đau, tâm trí của cô cũng quay về thực tại.
"Ahhh…!
Cố Sở Dao mới ngớ người ra rằng Cận Thiếu Phong vẫn đang hôn mình. Thân thể cô lúc này không khỏi dâng lên từng hồi tê dại, cảm giác bất an cũng dần tan biến.
Một lúc lâu sau, Cận Thiếu Phong mới khẽ buông tha cho đôi môi căng mọng đã sưng đỏ của cô.
Bàn tay to lớn thô ráp của anh miết nhẹ lên đôi môi sưng đỏ của cô trêu chọc.
Đôi mắt đen thẳm của Cận Thiếu Phong mang theo sức hút mê người, ánh mắt của anh mang theo sự mê đắm cực độ nhìn cô không chớp mắt. Dường như toàn bộ sự chú ý của anh đều chỉ đổ dồn vào một mình cô thôi.
Cận Thiếu Phong ghé sát vào tai cô giọng nói khàn đục của anh vang lên: “Em chính là kẻ đầu sỏ trêu chọc tôi trước, bây giờ lại phủi đít chạy mất. Cố Sở Dao em có còn lương tâm không hửmmm?”
Cố Sở Dao không dám nhìn thẳng vào mắt anh “Tôi…tôi…thật ra lúc đấy tôi chỉ muốn trả thù Cận Thiên Vũ lên mới cố ý tiếp cận anh. Nhưng không phải anh không có tình cảm gì với tôi sao?”
Like và vote để ủng hộ mình nhs ><
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...