Ánh mắt Nam Quân hơi âm u, có chút bất ngờ.
Ở trong ấn tượng của anh ta, Tiêu Ý Ý vẫn luôn khúm núm, liều mạng làm nhiều chuyện lấy lòng anh ta, chưa bao giờ làm trái anh ta nửa câu, ở bên nhau chỉ cảm thấy cô đẹp thì đẹp thật, nhưng không được hoàn mỹ, ít đi linh khí.
Hiện giờ gặp lại, mắt cô vẫn vậy, cái mũi vẫn tinh xảo, vì tức giận mà hơi nghiêm túc đầy sát khí, anh ta nằm mơ cũng không ngờ tới, có một ngày sẽ bị ánh mắt cô chấn nhiếp.
Nhưng anh ta là ai, cháu nội duy nhất nhà họ Nam, từ nhỏ đã nhận được muôn vàn sủng ái, sao có thể sợ một người phụ nữ, anh ta không buông tay, trái lại càng nắm chặt cổ cô hơn, dưới lòng bàn tay, cô bị bóp chặt cổ, gương mặt chậm rãi trắng xanh.
Ý Ý vẫn không nhúc nhích, chỉ nhìn anh, mũi thở rất khẽ, trong đáy lòng là sợ hãi, nhưng cô không thể biểu lộ sợ hãi ra, nếu không sẽ bị Nam Quân nắm lấy uy hiếp được một tấc lại muốn tiến một thước.
Im lặng đứng sóng đôi nửa phút, Nam Quân buông tay ra, cơ thể cô mất đi sức lực, hai chân chạm vào mặt đất, thiếu chút nữa không đứng vững, lảo đảo hai bước, ôm cổ quay lưng thở hổn hển.
Nam Quân buông tay ra xong, nghiêng mắt nhìn cô, “Anh cứ nghĩ em có năng lực lắm cơ, còn cảm thấy em không sợ chết.
”Ý Ý ho khụ khụ hai tiếng, cười nói: “Anh dám bóp chết tôi ở đây thử xem.
”“Em nghĩ rằng anh không dám à!”“Anh không dám.
” Cô chưa bao giờ chắc chắn như bây giờ, “Tôi kết hôn hai năm, tuy cho đến bây giờ chưa gặp mặt Tứ gia, nhưng anh ấy có thể bảo vệ tôi chu toàn, huống hồ với thân phận của anh ấy, không phải các anh luôn tò mò sao, ngay cả nhà họ Nam các anh đều không tra ra được bối cảnh của anh ấy, anh nghĩ rằng chồng của tôi là nhân vật dễ đối phó sao?”Cô cố ý nhấn mạnh ba chữ “chồng của tôi”.
Quả nhiên, cô cảm nhận được Nam Quân có cảm giác áp bách mãnh liệt, ngay cả hô hấp đều trở nên khẩn trương, da đầu lại càng run lên từng cơn, dựa vào lý trí cạn kiệt đứng thẳng tắp trước mặt cô.
Nam Quân hừ lạnh: “Xem ra Tứ gia này nuôi em không tệ, ít nhất tính cách khá hơn trước kia nhiều.
”“Là bạn một thời gian, anh tốt bụng nhắc nhở em, là nhân vật sánh vai với cha và chú tư anh, tuyệt đối sẽ không cưới loại phụ nữ có bối cảnh như em, chơi bời còn được, anh ta không chịu ở với em, sao em tin tưởng, anh ta chỉ có mình em là vợ?”Những lời, chỉ thiếu chút nữa nói cô là nhân tình.
Đúng vậy, cho một căn biệt thự, cung cấp đồ ăn ngon, có người hầu hạ, nhưng quanh năm suốt tháng, vốn không thấy mặt mũi chính chủ, ở trong mắt người khác, cô đúng là tình nhân không thể để lộ ra ngoài ánh sáng.
Điểm này, cô không thể phản bác.
Nam Quân vặn tay, khung xương phát ra âm hưởng răng rắc, anh ta đi hai bước, sau đó quay đầu nói, “Còn thất thần làm gì, là mẹ kế cô bảo anh tới đây đón em, lên xe.
”Ý Ý hơi do dự, không từ chối, lên xe, vừa vặn thấy Tiêu Tĩnh Đình cũng ngồi ở ghế sau, hơn nữa nhìn từ cửa kính xe, vừa rồi ở trong sân, nhất cử nhất động của Ý Ý và Nam Quân, cô ta đều thấy rõ ràng.
Dù vậy, Tiêu Tĩnh Đình còn có thể mỉm cười với cô, tươi cười đó khiến Ý Ý cảm thấy không biết phải làm thế nào, sau khi hơi giật mình một lát, cô trấn định vào trong xe.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...