Nhà trọ Cẩm Tú.
Cố Vi Vi nghỉ học ở nhà dưỡng thương hai ngày. Tối hôm qua nhắn tin tán gẫu trên Weixin cùng Kỷ Trình và Lạc Thiên Thiên đến khuya nên hôm nay cô liền ngủ một mạch đến 12 giờ trưa.
Mãi đến khi nghe thấy tiếng gõ cửa, Cố Vi Vi mới chịu bò từ trong ổ chăn ấm áp của mình ra ngoài.
Không phải vào giờ này thì Phó Hàn Tranh nên làm một kẻ cuồng công việc ở công ty sao?
Cô mơ mơ màng màng mở cửa phòng ra nhưng lại trông thấy người vừa gõ cửa là trợ lý của Phó Hàn Tranh, Từ Khiêm.
"Mộ tiểu thư, tổng giám đốc bảo tôi tới đây đưa cơm cho cô, cô nên ăn nhân lúc cơm còn nóng đi."
"Đưa…. Đưa cơm sao?" Cố Vi Vi nhíu mày.
Từ Khiêm khẽ mỉm cười, đáp, "Tôi để cơm trưa trên bàn ăn, nếu không có chuyện gì khác thì tôi quay về công ty đây."
Cố Vi Vi ngơ ngác gật đầu, "Làm phiền anh rồi."
Cô tiễn Từ Khiêm đi, vừa mới ngồi xuống bàn ăn chuẩn bị ăn cơm thì lại nhận được điện thoại của Phó Hàn Tranh gọi tới.
"Từ Khiêm đem đồ ăn đến cho em chưa?"
"Ừm, vừa mới đưa đến rồi." Cố Vi Vi nhìn qua một lượt cơm trưa còn đang nóng hổi trên bàn, "Cảm ơn anh."
"Tối nay có một bữa tiệc, nên có thể tôi sẽ về nhà hơi muộn." Phó Hàn Tranh ôn hòa nói tiếp.
"Ừm, anh…. dạ dày của anh không tốt lắm, uống ít rượu thôi." Cố Vi Vi nghĩ đi nghĩ lại một lúc, cuối cùng chỉ nói được câu này.
"Được." Phó Hàn Tranh nhẹ nhàng mỉm cười, "Mau ăn cơm đi, tôi gác máy đây."
Cúp điện thoại rồi, Cố Vi Vi ảo não mà đỡ trán, thầm mắng tại sao vừa rồi cô lại nói ra câu ấy chứ.
Người ta thì có quan hệ gì với cô mà cô lại đi quản chuyện người ta uống nhiều hay ít làm gì chứ.
Gần đây Phó Hàn Tranh thường xuyên tới đây, cứ lợi dụng chuyện cô bị thương ở chân, đi lại bất tiện mà bế cô đi tới đi lui trong nhà.
Tối hôm qua, lúc cô rửa mặt xong, anh đưa cô quay về phòng rồi liền thừa cơ hôn lên mặt cô một cái, hoàn toàn không thèm để ý việc cô chỉ xem hắn như người ngoài.
Cố Vi Vi một mình ăn cơm xong, sau đó quay về phòng, gửi đi vài tin nhắn rồi thay đồ. Cô theo đường dành riêng cho người đi bộ, đi tới một quán cà phê.
Vì chuyện ồn ào mà Chu Lâm Na gây ra rồi lại dây dưa đến cả Phó Thời Dịch, chẳng hiểu sao chỉ trong một đêm mà cô liền trở thành người được cả cộng đồng mạng yêu mến.
Hôm qua Cố Vi Vi nhận được điện thoại từ các công ty quản lý ở khắp nơi, nên cô đành hẹn bọn họ chiều hôm nay gặp mặt bàn chuyện chi tiết hơn.
Cố Vi Vi vốn là muốn chờ sau khi thi năng khiếu xong mới tính đến chuyện bắt đầu tiến vào giới giải trí. Nhưng Chu Lâm Na gây ra chuyện ồn ào như vậy lại vô tình giúp cô tạo nhân khí, có thể gia nhập giới giải trí sớm hơn dự định.
Chỉ trong một buổi chiều mà một loạt các công ty quản lý liên tục đến tìm cô.
Nhưng Cố Vi Vi chưa đồng ý ký hợp đồng với bọn họ mà chỉ giữ lại hợp đồng và danh thiếp, cô muốn xem xét thật kỹ lưỡng rồi mới ra quyết định.
Cố Vi Vi đang ngồi bên cửa sổ đọc hợp đồng mà mấy công ty quản lý kia để lại thì bỗng nhiên một người đàn ông mặc âu phục màu hồng nhạt, tay cầm túi xách, không chút khách khí mà ngồi xuống đối diện cô.
Vừa ngồi xuống hắn liền lấy một bản hợp đồng từ trong túi ra đặt trước mặt cô
"Ký tên đi."
Cố Vi Vi khó hiểu, chỉ chỉ vào mình, "Anh đang…. nói chuyện với tôi sao?"
Người đàn ông kia lấy ra một thỏi son bóng, thành thục thoa lên môi.
"Mộ Vi Vi, sau khi ký tên vào hợp đồng này thì tôi chính là người quản lý của cô."
Hàng lông mày thanh tú của Cố Vi Vi khẽ nhướng lên. "Anh là ai vậy?"
Xem ra cũng là muốn tìm cô ký hợp đồng mà thôi, chẳng qua những người khác đều dùng thái độ khách khí đàm phán với cô, còn đây là người đầu tiên vừa mới đến, chẳng chào hỏi gì mà đã trực tiếp đưa hợp đồng ra trước mặt bảo cô ký tên.
Người đàn ông kia cất thỏi son môi đi rồi lại lấy ra một chiếc hộp đựng danh thiếp, điệu đà rút ra một tấm danh thiếp rồi đặt lên bàn.
"Công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông Văn Hóa Thời Ức, Kiều Lâm."
Văn Hóa Thời Ức?!
Vừa nghe cái tên này Cố Vi Vi liền hiểu ra đây là người do ai phái tới.
Thời Ức, Thời Dịch.
Chỉ cần nghe đã biết đây là công ty của Phó gia tam thiếu, Phó Thời Dịch rồi.
Hai hôm nay Cố Vi Vi luôn phải nghe Kỷ Trình thao thao bất tuyệt về mấy thành tích cực kỳ vẻ vang mà nam thần của cô ấy đạt được cho nên cũng hiểu khá rõ về Phó Thời Dịch.
Công ty trách nhiệm hữu hạn truyền thông Văn Hóa Thời Ức vốn là do tập đoàn Phó thị mở cho Phó Thời Dịch, coi như sản nghiệp trong lĩnh vực giải trí, giao cho Phó Thời Dịch quản lý.
Kết quả là vị thiếu gia này vì chán ghét các nghệ sĩ trong công ty không chịu hoạt động tích cực, bản thân đang làm lão tổng thì không chịu, lại chạy tới giới giải trí làm loạn.
Dựa vào dung mạo xuất sắc và gia thế hơn người, Phó Thời Dịch một đường thuận lợi, nhanh chóng trở thành tiểu sinh (nam nghệ sĩ trẻ) nổi tiếng nhất nhì giới giải trí, nhất cử nhất động của hắn đều thu hút được rất nhiều sự chú ý từ cư dân mạng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...