Người khác có thể sợ Văn Nhân Mạc, nhưng Triển Thất thì không, cô vốn phách lối kiêu căng thành thói rồi. Văn Nhân Mạc anh ở đây áp bức tôi thì làm sao, cùng lắm thì anh cũng chỉ có thể giết chết tôi được một lần.
"Tôi đây là thay Bang chủ Văn Nhân Mạc dạy dỗ hai tên không biết chết sống này, đang thời điểm Bang chủ xử lý vấn đề lại cư nhiên xông ra mắng chửi người khác, bọn họ đây là không coi bang chủ anh ra gì. Nếu chiếu theo bang quy. . . . . ."
Triển Thất nói đến đó thì dừng lại, nhưng mọi người phía dưới lại kinh hãi đến vã mồ hôi lạnh toàn thân, phải biết rằng, Bang chủ ghét nhất khi đang thời điểm anh ta nói chuyện mà chen miệng vào, xử trí theo bang quy, đây chính là muốn mạng người a. Hiện tại người sợ nhất chính là hai vị Đường chủ và Đà chủ mới vừa mắng người kia.
"Dẫn đi xử trí, còn cô đi theo tôi"
Văn Nhân Mạc liếc nhìn Triển Thất không có một chút sợ hãi nào, sau đó nhắn nhủ đôi câu rồi xoay người hướng hậu viện đi tới, Triển Thất đứng dậy vội vàng chạy theo.
Mọi người đứng tại chỗ sững sờ thật lâu, về sau mới có người đem hai vị đường chủ và Đà chủ sợ hãi đến ngu cả người dẫn ra ngoài. Những người khác cũng run như cầy sấy tản đi làm việc. Chuyện Triển Thất náo loạn vừa rồi bọn họ không tiếp tục bàn tán nữa, nhưng chuyện này cũng không chứng tỏ rằng sau đó Bang chủ sẽ không tìm bọn họ hỏi tội nữa. Hiện tại phải cố gắng làm việc, hi vọng đến lúc đó có thể xử lý nhẹ hơn.
"Ai cho cô lá gan lớn như vậy, lại dám ở trước mặt của tôi dạy dỗ thuộc hạ của tôi?"
Văn Nhân Mạc vừa ngồi vững trên ghế liền hướng Triển Thất chất vấn, Triển Thất rõ ràng cảm thấy, nếu cô không có sự giải thích hợp lý, Văn Nhân Mạc thật sự có thể một phát súng giết chết cô.
--- ------ ------ ------ ---------
Lại nói sau khi Triển Thất và Văn Nhân Mạc thoát thân khỏi sự bao vây của bầy sói, thái độ của Văn Nhân Mạc đối với Triển Thất cũng có chút khác biệt. Mà Triển Thất cũng vì muốn đi lại dễ dàng hơn, nên đổi lại một thân mặc quần áo đàn ông, hôm nay cho tạo cho mọi người một ấn tượng chính là một thư sinh.
"Chúng ta hợp tác như thế nào?"
Triển Thất tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống, nhìn Văn Nhân Mạc cười nói.
"Hợp tác? Trước tiên đem chuyện vừa rồi nói cho rõ ràng đã?"
Văn Nhân Mạc rõ ràng không ngờ tới Triển Thất lại nói chuyện này,bèn lười biếng dựa vào thành ghế có phủ một tấm da hổ, chờ cô giải thích.
"Chuyện vừa rồi? Đây không phải là anh dung túng để cho tôi làm như thế sao? Nếu không phải do anh đồng ý, tôi có đủ năng lực ở dưới mắt anh liên tiếp đánh hai thủ hạ của anh sao? Anh là đang mượn tay của tôi diệt trừ những phần tử đặc biệt kia đó thôi."
Sau khi Văn Nhân Mạc nghe xong chỉ nhướng mày, không nói thêm câu gì, hiển nhiên, Triển Thất biết là cô đã nói chính xác. Cô đã nói, với bản lĩnh của Văn Nhân Mạc, nếu không cho cô có cơ hội đánh hai thủ hạ của anh ta, thì trước khi cô động thủ đã trở thành một cỗ thi thể rồi.
"Tôi thấy, nơi này không còn an ổn nữa, tôi có thể giúp anh đạt thành mục tiêu của anh,còn anh phải giúp tôi báo thù, Chu Tước môn tôi nhất định phải đoạt lại, thiếu nợ của tôi tôi nhất định phải đòi lại."
Triển Thất thông qua trí nhớ của "Triển Thất " chắp vá lại một chút tin tức về Văn Nhân Mạc. Lâm Phong muốn chiếm ngọc bội nhưng không được, lúc hai bên khai chiến, nếu bên cạnh Văn Nhân có trợ thủ, thì khi đánh nhau Lâm Phong cũng không chiếm ưu thế.
Tại Thượng Hải, có tứ đại bang phái, Thanh Long bang, Bạch Hổ môn, Chu Tước môn, Huyền Vũ bang. Cả những băng nhóm hắc đạo ở Bến Thượng Hải, cũng bị khống chế trong tay tứ đại bang phái, hơn nữa thế lực tứ đại bang phái còn lan tràn khắp cả nước. Mà Văn Nhân Mạc hiển nhiên không thuộc về bất kỳ bang phái nào trong số đó, nhưng anh lại có thể che dấu xây dựng được một thế lực ở địa phương hỗn tạp như vậy, chứng tỏ rằng thân phận của anh cũng không phải là lão đại của một băng nhóm trộm cướp đơn giản bình thường.
Ban đầu Triển Thất nghĩ sau khi khi thương thế tốt lên liền rời khỏi Văn Nhân Mạc, nhưng cô lại muốn đi tìm Lâm Phong báo thù, nếu chỉ dựa vào sức lực của bản thân thì không biết trong cuộc đời này có hi vọng hay không, cho nên tìm người hợp tác là phương pháp tốt nhất.
Hơn nữa Văn Nhân Mạc đáng giá cho cô tin tưởng. Anh cứu cô, chỉ vì cái ngọc bội kia, sau khi lấy được ngọc bội tuy nói rằng do bị cô uy hiếp phải bảo vệ mạng sống cho cô, ngay cả cam kết cũng không có, nhưng lại có thể ở cửa ải sống chết bảo vệ cô, không bỏ rơi cô, chuyện này không phải người bình thường nào cũng có thể làm được , còn có thế lực thần bí sau lưng anh nữa, do đó anh chính là đối tượng hợp tác tốt nhất.
"Cô có tư cách gì hợp tác với tôi?". Văn Nhân Mạc khẽ động khóe miệng, rõ ràng cảm thấy Triển Thất không biết lượng sức.
"Trong vòng ba ngày tôi có thể giúp anh điều tra ra nội gian là ai."
Triển Thất biết lúc này mạnh miệng nói gì cũng không hữu dụng, chỉ có để cho anh thấy năng lực của cô, mới có khả năng hợp tác.
Văn Nhân Mạc nhìn Triển Thất vẻ nghiền ngẫm, ban đầu chưa giải quyết trước mặt mọi người cũng là bởi vì anh biết có nội gian, bất quá những chuyện này anh còn chưa để vào trong mắt. Nhưng Triển Thất đã xác định ra vấn đề, còn giúp anh giải quyết hai người.
Triển Thất khiến một người như Văn Nhân Mạc chưa từng đem phụ phụ nữ để ở trong mắt lại trở nên có hứng thú, thật tình mà nói, cô không phải rất xinh đẹp, có thể bởi vì nguyên nhân chưa trổ mã hoàn toàn, cô còn có vẻ hơi ngây ngô, hiện tại một thân nam trang lại giống như một thư sinh yếu đuối.
Nhưng từ khi cô tỉnh lại trong xe ngựa cũng không thấy sợ hãi, ngược lại còn giết những tên phục kích còn sót lại kia. Thời điểm gặp phải bầy sói lại có thể sử dụng thuốc mê chống lại, bản thân anh đối với thuốc men rất quen thuộc, biết đó là thuốc mê cô chế biến dựa vào thuốc trị thương anh đưa cho cô. Hôm nay, cô có thể dưới áp lực của anh dám ra tay đánh hai thủ hạ, điều này không khỏi khiến cho anh phải rửa mắt nhìn cô.
Hơn nữa sau đó anh điều tra ra được miếng ngọc bội bị mất là do Triển Thất nhặt được. Một dưỡng nữ Chu Tước môn nhậm chức Môn chủ, nhát gan, mềm yếu, còn có chút ngu xuẩn, cho nên mới dễ dàng bị Lâm Phong lợi dụng như vậy. Tuy nhiên Triển Thất sau khi tỉnh lại so với "Triển Thất" lúc điều tra kết quả hoàn toàn khác nhau, cơ trí, quả quyết, hơn nữa rất can đảm.
Kết quả điều tra của thuộc hạ anh chắc chắn không sai, đây chính là đội ngũ tinh nhuệ nhất của anh, nếu như hình tượng lúc đầu chỉ là giả bộ, như vậy tâm kế của cô cũng quá sâu, vậy thân phận thật sự của cô là gì? Nếu như không phải, rốt cuộc điều gì khiến cô biến chuyển như thế? Chỉ có điều, mặc kệ trước kia là cố tình nằm gai nếm mật, hay do người khác ngụy trang thành, nhưng bây giờ Triển Thất này đã mãnh liệt gợi lên lòng hiếu kỳ của anh.
"Được, cho cô thời gian ba ngày, ba ngày sau nếu như cô không tìm ra được nội gian, sau khi dưỡng thương tốt thì lập tức tự động rời đi!"
Nói xong liền kêu người đưa Triển Thất đi nghỉ ngơi.
Có những lời này của Văn Nhân Mạc, Triển Thất thấy an tâm, anh đã nói như vậy, chắc chắn cô sẽ có cơ hội hợp tác, cô biết ở thời đại hỗn tạp này, đàn ông đều xem thường phụ nữ, cho nên cô đã chuẩn bị tốt tâm lý bị cự tuyệt, Trùng sinh tới đây đã mấy ngày, lần đầu tiên cô thấy thoải mái, trong lòng liền âm thầm tính toán
"Ba ngày vậy là đủ rồi, bởi vì cô không cần mất công lắm cũng có thể đoán được nội gian là ai, hiện tại cái thiếu chính là chứng cớ, nhưng mà điều quan trọng trước nhất là tìm một cái giường, ngủ một giấc thật say, cỗ thân thể này của cô phải từ từ rèn luyện cho khỏe mạnh mới được."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...