"Không biết tại sao cậu bạn này lại đánh Lục phủ của tôi, chẳng lẽ phu nhân của cậu cũng không thể chống lại được sức hấp dẫn. của Lục mỗ nên muốn đến báo thù với tôi. Ai, chỉ trách tôi sinh ra đã quá mức anh tuấn, bất kể mặc cái gì cũng phong lưu phóng khoáng, tôi đã rất khiêm tốn, nhưng vẫn có nhiều người đẹp thích tôi. Sinh ra đẹp trai như thế cũng không phải là lỗi của tôi, làm sao cậu có thể vì vậy mà tới đánh Lục phủ của tôi, tôi thấy bộ dạng cậu cũng không kém, mặc dù mặc dù xấu hơn tôi một chút. . . . . ."
Ba ba
"ĐxxCM, Ni Mã, đây quả thực là anh trai tự kỉ."
Triển Thất ghét nhất chính là loại đàn ông này, cô không chịu nổi, hỏng mất. Nhìn Lục Hiên vẫn còn ở đó lảm nhảm, trực tiếp vung hai bạt tay.
Triển Thất có vài suy đoán với người tới, anh tuấn như ánh mặt trời, lịch sự nho nhã, mạnh mẽ cứng rắn, hay là lão già bụng bự. Nhưng lại là —— một người đàn ông tự kỷ.
Đúng, chính là người tự kỷ, còn siêu cấp tự luyến (tự yêu mình), còn hèn hạ hơn cả Đường Tăng
Người này chính là chủ nhân Lục phủ - Lục Hiên, không cần bàn cãi nhiều hắn ta đúng là một mỹ nam thật sự, mặc dù không mang cho người ta sự rung động như Văn Nhân Mạc, nhưng đưa xuống hiện đại, thì cũng là Thiên vương. Nhưng tại sao lại nói chuyện hèn hạ như vậy.
Sau khi Triển Thất đánh hắn ta hai bạt tai, rốt cuộc xung quanh cũng yên tĩnh.
Xung quanh yên tĩnh đến cả cây kim rơi trên mặt đất cũng có thể nghe được, ngay sau đó người Lục phủ và Lục Hiên, toàn bộ đều hóa đá.
Người Lục phủ đều biết, không có người nào dám đánh Lục gia bọn họ, đột nhiên bị đánh, cũng không phản ứng kịp.
Mà người của Diễm bang lại nghĩ, Triển gia thật phách lối. Ở địa bàn của người ta, trước mặt nhiều người như vậy, đánh vào mặt lão gia người ta, cậu thật không chịu suy nghĩ gì cả.
"Cậu...cậu, làm sao cậu thô lỗ như vậy, còn đánh mặt của tôi, đây vốn là dung nhan tuấn mỹ kiêu ngạo của tôi. . . . . ."
Ba ba
Lại hai cái tát
"Cậu"
Ba ba
Lại thêm hai cái tát
. . . . . .
Mỗi khi Lục Hiên muốn nói chuyện, Triển Thất lại cho hắn ta hai cái tát. Mà chung quanh chẳng có người nào phản ứng kịp
Cuối cùng Lục Hiên bụm mặt trốn phía sau gia đinh Lục phủ, mọi người mới phản ứng kịp. Dung mạo Lục Hiên vốn anh tuấn bây giờ đã sắp biến thành đầu heo.
"Hừ, mày chính là tên khốn tùy tiện cho tăng giá lương thực làm hại tao ngày ngày phải ăn mì đó sao."
Lời Triển Thất vừa ra khỏi miệng, Lục Hiên vừa bị đánh cho thành đầu heo liền choáng váng.
"Cái gì mà tôi tăng giá cậu phải ăn mì, không phải cậu cũng mua từ Lục gia chúng tôi sao?"
Nhưng mà hắn ta há miệng cũng không dám nói ra tiếng, hắn ta cũng không muốn bị đánh.
"Hiện tại cho phép mày nói chuyện, chỉ là nếu nói những lời vô dụng, ông đây đánh mày."
"Thương gia không ngẫu nhiên cướp đoạt, phải dựa vào đấu giá để quyết định”
"Thật dễ nói chuyện"
Lục Hiên bị Triển Thất đánh nên nói chuyện có chút khó khăn, bị Triển Thất tạo áp lực, rốt cuộc cũng nói đầy đủ một câu.
"Không phải là tôi muốn tăng giá, mà giá mua vào gần đây rất cao, không tăng giá, tôi sẽ chết đói."
"Con mẹ nó đừng nói mấy lời ngụy biện này, tiểu gia ta mặc kệ những thứ đó. Từ ngày mai, nếu dám cho tăng giá Diễm bang, tao liền lột sạch y phục của mày, treo lên tường thành. Tin tưởng, sẽ có không ít bác gái cam tâm tình nguyện đi xem."
Đang nói phần sau, Triển Thất còn tà ác nhìn xuống Lục Hiên, choáng nha nếu im lặng còn rất đẹp trai.
"Nói cho mày biết, về sau đừng để cho ông đây gặp lại mày, nếu không, gặp một lần đánh một lần."
Triển Thất uy hiếp Lục Hiên một lần nữa, sau đó mang theo đám người Diễm bang anh dũng rời đi.
"Cậu, chúng ta có muốn . . . . . ."
Khi đám người Triển Thất mới rời đi, cuối cùng đám người đang hóa đá ở Lục Phủ đã có phản ứng, phẫn hận nhìn về hướng họ rời đi, có ý muốn đuổi theo, nhưng bị Lục Hiên ngăn cảm lại. Cho đến khi đám người Triển Thất hoàn toàn biến mất ở trong tầm mắt hắn ta, mới sờ lên gương mặt bị đánh đến sưng đỏ. Trong mắt thoáng qua một tia sáng khiếp người, "Triển Thất, hợp khẩu vị của hắn ta rồi."
Phách lối, mẹ hắn quá lớn lối.
Khi Triển Thất dẫn các anh em trở về Bang thì mọi người đối với cô chỉ có một ấn tượng. Lục phủ có thể khống chế tất cả sản nghiệp lương thực của Quan ngoại(vùng đất phía đông Sơn Hải Quan hoặc vùng đất phía tây Gia Cốc Quan, Trung Quốc), khẳng định bối cảnh phía sau rất lớn. Hơn nữa thực lực cũng không thấp, nghe nói, thân thủ của Lục Hiên cũng không tồi bị Triển Thất đánh cho thành đầu heo.
Hôm nay bọn họ bị chọc tức, hơn nữa vì kế sinh nhai không suy nghĩ nhiều như vậy, đã đi theo Triễn Thất tới. Bây giờ nghĩ lại còn có chút sợ, nếu Lục phủ dám công khai tăng giá với Tam đại bang phái Bạch Thành, tất nhiên đã hoàn toàn chuẩn bị tốt.
Nhưng mà, là một người gia thế lớn như vậy, lại bị Triển Thất đánh cho thành đầu heo cũng không dám phản kháng. Chẳng qua hôm nay Triển Thất cho bọn họ chấn động quá lớn, cho đến bây giờ vẫn không kịp phản ứng. Cho nên hiện tại mọi người vội vã trở về, đến Diễm bang, liền có cảm giác an toàn.
Triển Thất hoàn toàn không nghĩ nhiều như vậy, chỉ là gần đây cô nhàm chán cho nên ra ngoài tìm chút chuyện làm. Theo như cô nghĩ, những địa chủ này coi như có thế lực thì thế nào. Có thể đấu với Văn Nhân Mạc?
"Triển gia, ngài trở lại rồi, Bang chủ Bạch Bang đưa tới ba cô gái, bảo là muốn hiếu kính Bang chủ. Hiện tại Bang chủ không có ở đây, mọi người tranh cãi, không biết có nên nhận hay không."
"Ha ha, quả nhiên ông trời cũng không muốn tôi phải nhàm chán, rốt cục Bạch Quang cũng hành động hả."
Triển Thất đi vào trong nghe Tiểu Hương báo tin, trong lòng đều vui mừng phấn khởi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...