2183.
Đột nhiên, trong phòng họp lớn, chỉ có Dạ Trạch Hạo, chị Mai, Tô Lạc Lạc.
Dạ Trạch Hạo tắt trò chơi trên điện thoại, ngẩng đầu nhìn Tô Lạc Lạc, “Vừa rồi lời nói của chị Mai cô nghe thấy rồi đó, vì muốn tạo hình tượng chung thủy của tôi, cô phải hi sinh một chút làm bạn gái của tôi!”
“Vậy sau này tôi sẽ như thế nào?” Tô Lạc Lạc cắn môi, có chút lo lắng.
“Yên tâm đi! Chúng tôi tuyệt đối sẽ giúp cô hoàn mỹ rút khỏi, bây giờ, cô hoàn toàn không cần lo lắng.” chị Mai an ủi nói.
“À đúng rồi, tối hôm nay có một dạ tiệc quan trọng anh nhất định phải tham gia, tôi nghĩ bạn gái đi theo để Tô Lạc Lạc đảm nhiệm vậy.”
“Tôi?”Tô Lạc Lạc lập tức dùng ngón tay chỉ vào bản thân, lắc đầu, “Tôi không được, tôi không có bất kì kinh nghiệm tham gia yến tiệc gì.”
Dạ Trạch Hạo nhoẻn miệng cười, “Yên tâm, tôi sẽ dạy cô.”
“Không, anh vẫn là kiếm nữ minh tinh khác đi! Tôi thật sự không được.” Tô Lạc Lạc cũng không phải khiêm tốn, mà là, cô cũng sợ làm anh mất mặt.
Chị Mai quay đầu nghiêm túc nhìn cô nói, “Lạc Lạc, nhất định là cô, cho dù chúng ta đều biết tin đồn của các người là giả rồi, nhưng với người ngoài giới, chúng ta có thể xem như là đã âm thầm nhận định quan hệ của hai người, như vậy có thể tạo được hình tượng chung tình cho Dạ thiếu gia, xin cô phối hợp một chút được không?”
Tô Lạc Lạc cười khổ, nói rõ chỉ là người trang điểm kiêm tạo hình cá nhân của anh ta, bây giờ, cô làm những chuyện gì rồi?
Phải chăm sóc ba bữa cho anh, còn phải đảm nhận vai bạn gái anh ta, vẫn phải cùng anh ta tham gia yến tiệc thết đãi, quả nhiên, lương cao cũng không phải dễ dàng gì lấy được.
Buổi chiều, Dạ Trạch Hạo đại diện cho một một nhãn hiệu quốc tế, anh từ lúc tham dự đến lúc rời khỏi cũng chỉ khoảng mười phút, mà thù lao của anh đã là tám chữ số rồi.
Tô Lạc Lạc ở xe bảo mẫu đợi anh ta, nhìn thấy một đống fan điên cuồng từ thương trường truy đuổi ra ngoài, kêu tên anh ta thật lớn, như là sóng người vậy, tám người vệ sĩ chặn lại cũng có vẻ khá mất sức.
Tô Lạc Lạc cuối cùng nhận thức được sức mạnh fan của Dạ Trạch Hạo rồi, hơn nữa khi Dạ Trạch Hạo chuẩn bị lên xe vẫn không quên vẫy tay với bọn họ, còn không quên cho một nụ hôn gió.
Tô Lạc Lạc thông qua cửa kiếng xe, nhìn thấy một nhóm con gái dường như sắp phát xỉu, hét lớn, kêu lớn chồng yêu.
Dạ Trạch Hạo ngồi lên xe, hít một hơi dài, trợ lý lập tức đưa nước qua, lại đứng trước mặt anh, lấy giấy lau mồ hôi trán của anh, phục vụ rất là chu đáo.
Dạ Trạch Hạo uống một ngụm nước, quay đầu nhìn sang Tô Lạc Lạc kế bên, “Nhìn thấy rồi chứ? Phụ nữ muốn gả cho tôi nhiều đến nỗi có thể vòng một vòng trái đất đó.”
Tô Lạc Lạc gật đầu, “ Nhìn thấy rồi.”
“Thế nên cô không muốn gần đài thủy lâu được trăng trước sao?”Dạ Trạch Hạo một đôi mắt mê người nhìn cô sâu xa.
Tô Lạc Lạc nhịn không được khúc khích cười, “Anh đây là đang tiếp thị bản thân mình đó hả?”
Dạ Trạch Hạo nhìn cô một bộ dạng không rung động gì, còn có biểu cảm cười nhạo anh, anh lông mày nhếch lên, chỉnh ghế, nằm xuống nhắm mắt lại ngủ bù.
Còn bên ngoài cửa sổ, xe bảo mẫu dưới sự bảo vệ của xe vệ sĩ, một nhóm fan vẫn không ngừng đuổi theo, Tô Lạc Lạc nhìn thấy một nhóm fan nữ đông đen đặc, có chút không hiểu nỗi.
Về đến công ty, đã là buổi chiều ba giờ hơn rồi, Tô Lạc Lạc nghĩ đến đêm nay phải cùng Dạ Trạch Hạo đi tham gia dạ hội, vậy việc đón bọn trẻ, tất nhiên sẽ do Long Dạ Tước đảm nhiệm rồi.
Cô lấy điện thoại ra gọi vào số của anh.
“A lô!” Một âm thanh lạnh như băng của người đàn ông truyền đến.
“Chuyện là… buổi chiều tôi có khả năng không có thời gian về đó, anh có thể đi đón con không, tối tôi sẽ về sớm chút.”Tô Lạc Lạc nói như đang hỏi dò.
“Cùng đi.”
“Tôi có khả năng thật không rời khỏi được.” Tô Lạc Lạc cũng thoái thác, nhưng mà Dạ Trạch Hạo nhất định muốn cô tham gia dạ tiệc.
“Cho tôi một cái lý do không thể rời khỏi.” Người đàn ông âm thanh lạnh giống như diêm vương gia.
Tô Lạc Lạc hít một hơi dài, chỉ có thể nói dối, “Bạn của tôi bệnh rồi, tôi muốn đi chăm sóc cô ta một chút, nhiều nhất hơn tám giờ rưỡi tôi sẽ về nhà.”
Bên kia im lặng ba giây, mới trả lời, “Được!”
Cúp điện thoại, Tô Lạc Lạc hít một hơi dài, nghĩ lại, cớ gì chứ! Tại sao phải báo cáo với anh ta tất cả chi tiết chứ?
Bọn họ có quan hệ gì? Chỉ có vợ chồng người yêu mới hỏi kỹ như vậy chứ!
Tuy nhiên, Dạ Trạch Hạo đồng ý với cô, đúng tám giờ rưỡi sẽ chở cô về.
Phòng làm việc tổng tài tập đoàn Long thị.
Trợ lý riêng Long Dạ Tước -Sở Nghiêm- hỏi, “Long tổng, yến tiệc tối nay ngài thật sự sẽ thoái thác sao?”
“Hủy đi.” Long Dạ Tước ngữ khí nói dứt khoát.
Sở Nghiêm suy nghĩ một lúc, vẫn nhắc nhở một câu, “Vừa rồi nhận được tin mới nhất, ngài Odinson mà anh rất muốn gặp sẽ tham gia dạ tiệc tối nay.”
Long Dạ Tước lông mày nhướn lên, “Chắc chắn?”
“Đã xác nhận danh sách khách mời rồi.”
Long Dạ Tước cắn môi, quyết định nói, “Được, nói với nhà tổ chức bên đó, tôi tối nay sẽ tới dự tiệc.”
“Được ạ!” Sở Nghiêm gật đầu rời khỏi.
Long Dạ Tước cầm lấy điện thoại gọi về số điện thoại nhà họ Long.
“Alo, thiếu gia.”
“Kêu mẹ tôi nghe điện thoại.”
Chưa đến một lúc, âm thanh của Tưởng Ân truyền đến, “Dạ Tước, làm sao rồi?”
Long Dạ Tước nói với mẹ, “Mẹ, tối nay con sẽ gửi bọn trẻ về nhà họ Long ăn tối, khoảng tám giờ rưỡi con sẽ qua đó đón bọn trẻ.”
“Được, gửi qua đây đi! Chúng ta đều mong hai đứa trẻ qua đây! Có mấy ngày không gặp mà nhớ lắm rồi.”
“Được!” Long Dạ Tước đồng ý một tiếng.
Chiều năm giờ rưỡi, Long Dạ Tước đón được bọn trẻ, bọn trẻ nghe nói hôm nay phải đi đến bà nội ăn cơm tối, cũng rất mới mẻ, không có cự tuyệt, rốt cuộc bọn trẻ còn nhỏ, đối với mối quan hệ phức tạp của người lớn, vẫn chưa nhận thức được rõ ràng.
Cửa lớn nhà họ Long
Để nghênh tiếp hai đứa trẻ, nhà họ Long đã chuẩn bị kỹ càng, chưa đến một lúc, nhìn thấy một chiếc xe sang màu đen chạy đến, Long Dạ Tước trong tay ôm một đứa bé gái xinh đẹp, tay dẫn một cậu bé trai, cái hình ảnh này thật sự làm Tưởng Ân cảm động đến rơi nước mắt.
Bọn trẻ thật xinh đẹp.
Ôm bọn trẻ vào trong đại sảnh, Long Dạ Tước tỉ mỉ dặn dò một hồi, nhìn qua các con có vẻ tội nghiệp, anh vẫn không thể yên tâm.
“Được rồi, Dạ Tước, đi đi! Chúng ta sẽ chăm sóc chúng nó mà.” Tưởng Ân dịu dàng nói với con trai.
“Được, ba bảo đảm trước tám giờ rưỡi đến đón các con.”
“Ba sẽ cùng mami lại đón chúng con hả?” Tô Tiểu Hinh hỏi.
“Ta cũng không xác định được cô ấy có đến hay không.” Long Dạ Tước không dám đảm bảo.
“Ba à, ba đánh điện thoại cho mami, kêu mami cùng ba đến đón chúng con.” Tô Tiểu Sâm lên tiếng nói.
“Được! Ta đến lúc đó sẽ gọi điện cho cô ta.” Long Dạ Tước xoa xoa đầu của hai đứa trẻ, ngẩng đầu nói với Tưởng Ân, “Con không đợi bà nội dậy đâu, con đi trước.”
“Đi đi!” Tưởng Ân gật đầu.
Long Dạ Tước đi rồi, hai đứa trẻ có chút nhìn nhau, rốt cuộc bên nhà họ Long, bọn nó có chút lạ lẫm. “Tiểu Hinh Tiểu Sâm, qua bên này, ta đã chuẩn bị cho các cháu đồ ngon nè.” Tưởng Ân dẫn bọn trẻ qua đó. Xem thêm...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...