21219.
Hiện nay có rất nhiều chuyện, Tô Lạc Lạc cũng không dám nghĩ sâu vào trong, ở nhà họ Lòng ăn cơm tối rất vui vẻ, sau khi giải tỏa những hiểu lầm của trước đây, sự hiềm khích trong đáy lòng của Tô Lạc Lạc đã biến mất, cô ta nhìn thấy được là sự thân thiện và nhiệt tình của nhà họ Long, còn có sự chiều chuộng vô bờ bến đối với những đứa nhỏ.
Những thứ này, đều là những tình thân mà bọn trẻ cần đến, chỉ là, sau khi ăn xong cơm tối, hai đứa trẻ đột nhiên quyết định ở lại nhà họ Long, trước khi khai giảng, tiếp tục ở đây chơi thêm mấy ngày.
Tô Lạc Lạc cũng không thể phủi đi tâm ý của bọn trẻ, chỉ là, vì dao trong nụ cười của bọn trẻ, lại có chút ý xảo quyệt vậy!
Giống như hai đứa trẻ này cố tình để lại chút không gian riêng tư cho cô và Long Dạ Tước ở bên nhau vậy.
Tô Lạc Lạc đột nhiên có một cảm giác như bị đứa con trai bán đứng vậy, nhưng mà, điểm này, lại là ngọt ngào đó, bởi vì càng đi sâu vào trong hiểu được người đàn ông này, trái tim chống đối với anh cũng từ từ biến mất, không tự giác đã bị người đàn ông này bắt giữ lại.
Khi Long Dạ Tước bước ra ngoài cửa, nắm lại tay của cô bước đến phía trước xe, sau khi vẩy tay chào tạm biệt với người nhà, dẫn theo Tô Lạc Lạc rời đi.
Trên đường quay về, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua, cảnh tượng bên ngoài đẹp như hoa, Lòng Dạ Tước thấy thời gian còn sớm, thì mời cô đến bãi biển gần đó tãn bộ, thời gian này, trên bãi biển có quán nước và quán bar băng cao cấp, có thể ngắm nhìn phong cảnh, cũng có thể đi dạo.
Tô Lạc Lạc đương nhiên đồng ý, hiện nay cô, cảm thấy cả người nhẹ nhõm vô cùng, không có một chút buồn ngủ, giống như có người đàn ông như thế này dẫn theo cô đến đâu, cô ta đều có cảm giác bất lực không thể từ chối.
Chiếc xe của Long Dạ Tước đậu ngay bãi đậu xe, anh ta dẫn theo Tô Lạc Lạc đi dọc theo còn đường chuyên dành cho người đi bộ đi dạo bên cạnh bờ biển, hai người giờ đây chỉ muốn đi dạo.
Tô Lạc Lạc bước đến phía trước, người đàn ông cao to bên cạnh, giống như có một bức tường kiên cố an toàn bảo vệ lại cô, đột nhiên, ngón tay của cô bị bàn tay lớn nắm lại, nắm chặt lại mười ngón tay.
Có khi cũng gặp được người đi đường, thì Long Dạ Tước ôm cô vào trong lòng, không cho người đi đường đụng vào cô, Tô Lạc Lạc đang hưởng thụ sự bảo vệ chu đáo của người đàn ông này, cuối cùng đi đến trước một lang cang, cô không muốn đi nữa, bởi vì từ đây ngắm nhìn trên mặt biển, cảnh tưởng quá tuyệt đẹp, cô ta muốn yên tĩnh đứng đây một lát.
Phía sau, Long Dạ Tước ôm lại eo của cô, thân thể cường tráng chặt chẽ đè lên, thần kinh của Tô Lạc Lạc đột nhiên giật một cái, cô đối với cử chỉ quá thân mật của người đàn ông này, trong đáy lòng cũng còn cảm giác bài xích.
Long Dạ Tước cảm nhận được, chỉ là nhẹ nhàng đè lên cô không động đậy, chiếc cằm gợi cảm của anh nhẹ nhàng kê trên đôi vai của cô, hơi thở xoã bên tai, bốc lên một nhiệt độ nóng bỏng.
Tô Lạc Lạc thấy có chút nhột muốn né tránh hơi thở của anh, vừa quay đầu, đôi môi đỏ của cô lướt qua bên mặt của người đàn ông, cô lập tức đỏ mặt lên, người đàn ông này sẽ không nghĩ là cô chủ động hôn anh chứ!
Những đèn đường bên cạnh giống như vì những đôi tình nhân mà thiết kê đó, ánh đèn thuộc dạng đèn tối, khiến cho con đường phía sau cũng không nhìn rõ động tác của họ, trái lại khiến cho không ít cặp tình nhân, ở nơi đây dám to gan lên.
Long Dạ Tước bị cử chỉ đôi môi lúc nãy lướt qua, làm cho trong lòng có chút nhột, anh giữ lại đôi vai của cô, quay ngược cô qua, Tô Lạc Lạc có chút xấu hổ quay người qua, chiếc cằm bị người đàn ông này nắn lại, mà phía sau đầu cũng thích đáng giữ lại một bàn tay lớn.
Chiếc cằm của cô ngước lên, chiếc môi nóng bỏng của người đàn ông liền trực tiếp phong tỏa lại, hút lại hai đôi môi non mịn của cô, hôn nồng thắm ở bên bờ biển.
Khuôn mặt nhỏ của Tô Lạc Lạc đỏ ửng lên, phía sau còn có người đi đường đang đi ngang qua đó! Người đàn ông này quả nhiên ở đây cưỡng hôn cô.
Nhưng mà, cô ngoại trừ thấy khẩn trưởng và kích thích, quả nhiên cảm thấy không chán ghét, trái lại, bị nụ hôn của người đàn ông này, làm cho tim đập tăng tốc.
Còn may, Long Dạ Tước không tiếp tục chìm sâu vào, anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, hôn nhẹ trên mái tóc của cô, có một câu nói anh muốn ngay lập tức cầu xin cô, nhưng mà, anh vẫn là nhịn lại, những chuyện cầu hôn, sao có thể tuỳ tiện như vậy chứ?
Anh nhất định phải chuẩn bị một chút, mới cầu hôn với người con gái này.
“Đi thôi! Chúng ta quay về thôi! Nơi đây có chút lạnh đó.” Long Dạ Tước nghĩ đến cô đang ăn mặc mỏng manh, ở bên bờ biển nhiệt độ sẽ thay đổi nhiều.
Tô Lạc Lạc ừ một tiếng, vòng lại eo của anh từng bước từng bước quay về.
Đêm nay, Long Dạ Tước làm việc rất khuya, Tô Lạc Lạc đã ngủ, anh mới kết thúc.
Buổi sáng, Tô Lạc Lạc mở ra đôi mắt, không thấy lạ khi bên cạnh đang nằm một thân hình cao lớn, mà một chiếc đùi của cô vẫn còn kẹp ngay giữa đùi của anh, đây khiến cho cô xấu hổ nhanh chóng muốn rút ra, đây cũng làm thức tỉnh người đàn ông bên cạnh, khoé môi của anh mốc lên, “Chào buổi sáng.”
“Chào buổi sáng!” Gương mặt của Tô Lạc Lạc có chút nóng lên, cô ta đứng dậy nói, “Em xuống dưới lầu chuẩn bị thức ăn buổi sáng, một lát nữa anh thức dậy xuống lầu nhé!”
“Được!” Long Dạ Tước ở ngay chỗ cô nằm qua, có chút tham lam ngửi vào đó.
Tô Lạc Lạc rửa mặt xong xuống lầu nấu cháo, giờ đây thời gian đã tám giờ rồi, đột nhiên, điện thoại cô để trên sofa reo lên, cô bước qua đó lấy lên xem, chỉ nhìn thấy tên Đơn phu nhân hiển thị trên màng hình, cô cứ nghĩ bản thân nhìn lầm, dùng sức chớp mắt hai cái, vẫn không nhìn lầm.
Là Đơn phu nhân gọi cho cô, người phu nhân này chính là mẹ ruột của cô.
Khoé mắt của cô ướt át, cô vội vàng nghe máy, “Alo!”
“Alo! Tô tiểu thư đó sao? Dì họ Đơn, còn nhớ dì chứ?” Bên kia giọng nói của Đơn phu nhận dịu dàng nghe rất hay.
“Nhớ, đương nhiên nhớ, xin chào, Đơn phu nhân.” Tô Lạc Lạc cố nén lại cảm xúc kích động, không muốn làm bà sợ.
“Ờ! Là như thế này, đêm nay dì có một buổi tiệc từ thiện, muốn mời con và bạn của con cùng nhau tham gia, không biết có thời gian qua đây không?”
Tô Lạc Lạc biết ba mẹ đều là những nhà từ thiện nổi tiếng, cô vội gật đầu nói, “Có... Con có thời gian, con sẽ qua đó.”
“Được! Gọi luôn bạn của con, thiệp mời thì dì không gửi cho con nữa, con đi đến trước cửa khách sạn Tôn Duyệt ngay trung tâm thành phố gọi điện thoại cho dì, dì sẽ nhờ trợ lý của dì đến đón con.”
“Ừm! Được, con nhất định sẽ đến.” Tô Lạc Lạc kích động trả lời một tiếng, có thời gian bên nhau với ba mẹ như thế này, sao cô có thể bỏ qua được chứ?
Dù cho đứng trước mặt họ, họ không nhận ra bản thân, nhưng chỉ cần có thể im lặng ở bên cạnh họ, nhìn họ nhiều lần, thì cô đã thấy mãn nguyện rồi.
“Vậy được, dì mong chờ con và bạn con đến đó.” Bên kia Đơn phu nhân cũng vô cùng vui mừng vì cô có thể đến.
“Được! Con nhất định đến đúng giờ.” Tô Lạc Lạc nghiêm túc trả lời.
Sau khi cúp máy, Tô Lạc Lạc kích động ôm lại chiếc điện thoại được một lát, mà giờ đây, phía sau người không biết từ khi nào đã đứng một người đàn ông.
Long Dạ Tước cũng nghe được những lời lúc nãy của cô, chỉ là không biết ai mời cô làm gì đó, khiến cho cô kích động như vậy.
“Sao vậy? Đêm nay em phải ra ngoài sao?” Long Dạ Tước híp đôi mắt lại hỏi. “Là buổi tiệc từ thiện bên nhà họ Đơn, Đơn phu nhân mời em cùng bạn của em cùng đi, em đã nhận lời, em nhất định phải đi.” Xem thêm...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...