Vợ Yêu Có Chút Tâm Cơ


Cô ta nhất định phải nghĩ biện pháp ổn định ông ấy trước.
Chỉ cần lấy được chứng nhận kết hôn, thì có thể muốn làm gì thì làm.
Nhưng mà Lục Vinh Hàn không phải là kẻ ngu ngốc.
Thực ra ông ấy đã sớm hối hận, muốn về nhà hưởng thụ quan hệ bố con.

Ông ấy để ý con trai, để ý cái nhà này, nhưng mà không thể vứt bỏ mặt mũi.
Ông ta là bố, sao có thể mặt nóng dán vào mông lạnh của con trai được? Còn có Y Hạo Phong, bà ấy chắc chắn sẽ không tha thứ cho ông ấy.
“Cô không cần nói nữa, cứ như vậy đi, mọi người chia tay trong hòa bình.”
Sau khi nói xong, ông ấy lập tức đi ra ngoài.
“Lục Vinh Hàn, anh không thể đối xử với em như vậy!” Tư Mã Ngọc Như ở phía sau thét chói tai.

Cô ta bắt đầu hối hận, lúc trước không nên rời đi, để đám hồ ly tinh có cơ hội chen chân vào.
Trong đại sảnh tụ hội.
Hoa Hiền Phương uống một ngụm cocktail: “Theo em thấy, lần này bố và Tư Mã Ngọc Như thực sự tách ra rồi.

Một khi người đàn ông thay lòng, tám con ngựa đều kéo cũng không kéo lại được.”

Lục Kiến Nghi vươn tay lên, xoa đầu cô nói: “Hóng chuyện.”
“Em đây là đang quan tâm anh, vợ của bố sau này là mẹ kế của anh, em đây là âm thầm giữ cửa thay ông ấy, không thể lại tìm một kỹ nữ tâm cơ giống như Tư Mã Ngọc Như.” Hoa Hiền Phương làm mặt quỷ.
“Cho dù là kỹ nữ tâm cơ, cũng không thể tạo nên sóng to gió lớn gì, loại người phụ nữ ngu ngốc thích tìm đường chết giống như Tư Mã Ngọc Như, cũng rất hiếm thấy.” Lục Kiến Nghi cười nhạo một tiếng.
“Cũng phải.” Hoa Hiền Phương nhún vai.

Bố không còn là người quản lý nhà họ Lục nữa, đối nghịch với bọn họ sẽ không có trái cây ngon để ăn.

Chỉ cần là người phụ nữ thông minh, đều sẽ nghĩ biện pháp khiến hai bố con bọn họ làm lành như lúc ban đầu, như vậy mới có lợi với cô ta nhất.
Trong lòng Tư Mã Ngọc Như tràn ngập tức giận, sao có thể tha cho Thượng Quan Yến Nhi, Lục Vinh Hàn rời đi, cô ta tìm Thượng Quan Yến Nhi tính sổ.
Cô ta vừa mới tiến tới, lập tức xông tới trước mặt Thượng Quan Yến Nhi, nắm lấy ly rượu trên bàn hắt vào mặt Thượng Quan Yến Nhi.
Thượng Quan Yến Nhi nổi giận, nắm lấy ly rượu khác hắt trả.
Lửa giận của Tư Mã Ngọc Như dấy lên vạn trượng: “Hồ ly tinh không biết xấu hổ, tôi đánh chết cô.” Cô ta xông tới đánh Thượng Quan Yến Nhi.
Bảo vệ vội vàng xông tới ngăn cô ta lại.
“Thưa cô, nơi này là trường hợp công chúng, cô chế giễu người khác như vậy, sẽ rất mất thân phận.”
Đầu óc của Tư Mã Ngọc Như nóng lên, đều sắp bùng nổ tức giận, đâu còn quản thân phận gì đó.

Hơn nữa nếu Lục Vinh Hàn không cần cô ta nữa, cô ta sẽ không còn gì cả.

Cô ta tuyệt đối sẽ không cho phép kẻ tiện nhân này leo lên trên đầu cô ta.
“Thượng Quan Yến Nhi, tôi nói cho cô biết, ngày mai sẽ khiến cô trở nên hot, khiến tất cả mọi người thấy rõ bộ mặt thật kẻ thứ ba này của cô.”
Thượng Quan Yến Nhi cũng bị chọc giận: “Cô Tư Mã, cô giống y như người đàn bà chanh chua, chẳng trách tổng giám đốc Lục không cần cô nữa.

Nếu nói tới kẻ thứ ba, cô làm nhiều năm như vậy, người nào có thể so được với cô.”
Tư Mã Ngọc Như giống như bị tát trong vô hình một cái, khóe miệng lệch tới tận mang tai.
“Cô mới là kẻ thứ ba, cả nhà cô đều là kẻ thứ ba.

Người anh ấy muốn kết hôn vẫn luôn là tôi, Y Hạo Phong chỉ là bị người nhà cứng rắn nhét vào mà thôi.”
“Kẻ thứ ba đều nghĩ như vậy, tôi và tổng giám đốc Lục chỉ là bạn, quan hệ trên làm ăn.

Hơn nữa tôi là người rất có nguyên tắc, tuyệt đối không dính vào đàn ông đã có vợ.

Không giống như cô, biết rõ người ta đã có vợ và con còn dán sát vào, khiến vợ con người ta tách ra, chúng bạn xa lánh.” Thượng Quan Yến Nhi cười mỉa hai tiếng.

Cô ta biết Lục Kiến Nghi ở đây, cho nên nói chuyện nghiêng về phía Y Hạo Phong.

Lục Thị nắm trong tay tập đoàn truyền thông lớn nhất phía đông, là ông chủ lớn của cô ta, cô ta không muốn xúc phạm tới người có quyền thế.
Tư Mã Ngọc Như không quan tâm nhiều như vậy, từ lúc bị đuổi ra khỏi nhà họ Lục, cô ta đã không thèm đếm xỉa gì hết.
“Tôi nói cho cô biết, tôi có rất nhiều thủ đoạn, Y Hạo Phong đều bị tôi đá xuống, huống chi là nhân vật nhỏ bé như cô.

Cô lại dám quấn lấy chồng tôi, tôi sẽ hất axit sunfuric hủy dung cô.”
“Tôi đã nói rất rõ ràng, tôi và tổng giám đốc Lục chỉ là quan hệ công việc, cô ở đây cố tình gây sự, đúng là rất buồn cười.

Huống chi tổng giám đốc Lục đều đã tách ra với cô, cô có tư cách gì hỏi chuyện của ngài ấy?”
“Chúng tôi không tách ra, cô đừng ở đây ăn nói linh tinh.” Tư Mã Ngọc Như rất muốn xé nát miệng cô ta ra.
“Tất cả mọi người ở thành phố Long Minh đều biết, cô vẫn nên nhanh chóng đi chữa trị chứng mộng du của cô đi, loại người nửa đêm dậy cắt dưa hấu như cô, có người đàn ông nào không sợ hãi.” Thượng Quan Yến Nhi bĩu môi.
Tư Mã Ngọc Như thực sự muốn giết người.
“Tôi không mộng du, tôi là bị người ta hãm hại, tôi vô cùng bình thường.” Cô ta gần như thét chói tai.
Thượng Quan Yến Nhi cố ý thở dài, kéo âm cuối ra thật dài, rất có ý châm chọc.
“Cô ấy à, thực sự từ đầu tới chân đều không bằng bà Lục, cô xem lúc bà ấy ly hôn bình tĩnh như thế nào, đây gọi là tiểu thư khuê các, thục nữ danh viện, cầm được thì cũng buông được.

Dáng vẻ không quấn quít làm phiền giống như cô, thực đáng sợ.

Nhưng mà cũng phải, người ta rời khỏi tổng giám đốc Lục, vẫn vô cùng tôn quý, đâu giống như cô, lập tức đánh về nguyên hình.”
“Tiện nhân, tao đánh chết mày!” Tư Mã Ngọc Như bùng nổ tức giận, giơ tay lên muốn đánh Thượng Quan Yến Nhi, bị cô ta túm chặt: “Dì à, lớn tuổi thì phải chú ý cơ thể một chút, đừng tức giận tới mức huyết áp lên cao, trúng gió, thì càng không ai cần.”

Tư Mã Ngọc Như tức tới mức toàn thân đều đang run lẩy bẩy, tế bào đều sắp bùng nổ.
Cô ta sẽ không bỏ qua cho người phụ nữ này, nhất định phải khiến Thượng Quan Yến Nhi không chịu nổi.
Hoa Hiền Phương và Lục Kiến Nghi đứng ở xa nhìn.
“Tư Mã Ngọc Như chắc chắn không nghĩ tới chính là, mình sẽ có một ngày như vậy đúng không? Cho nên mới dám không kiêng nể gì gây sóng gió.”
“Ngày lành của cô ta tận rồi.” Lục Kiến Nghi nói với giọng điệu mỉa mai.
Hoa Hiền Phương bưng chén rượu trong tay lên lắc một lát, chất lỏng màu đỏ tươi ở bên trong giống như máu.
“Khiến cô ta nếm thử cảm nhận của mẹ cũng được.”
Chuyện này nhanh chóng lan truyền khắp giới nhân vật nổi tiếng.
Hai người bọn họ vừa trở về, Lục Sênh Hạ lập tức chạy tới: “Anh cả, chị dâu, em nghe nói bố rất thân thiết với Thượng Quan Yến Nhi, có phải là thật hay không?”
“Quả nhiên là chuyện tốt không truyền ra cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.” Hoa Hiền Phương chu môi: “Bọn chị vừa mới về đến nhà, đều đã truyền tới lỗ tai của em.”
“Mọi người đều đang bàn tán xôn xao, còn nói cô ta ra tay với mẹ, hai người ầm ĩ rất lớn.” Lục Sênh Hạ nói.
“Chị không biết bố đang hẹn hò với Thượng Quan Yến Nhi, bọn họ chỉ cùng nhau tham dự tụ hội mà thôi.

Bây giờ Thượng Quan Yến Nhi là người đại diện cho sản phẩm mới của công ty bố, cùng bố tham dự buổi tụ họp là chuyện vô cùng bình thường.

Mẹ nhỏ không hỏi xanh đỏ trắng vàng đã chạy tới ầm ĩ một trận, kết quả khiến bố tức giận rời đi.” Hoa Hiền Phương nhẹ nhàng bâng quơ giải thích.
“Thượng Quan Yến Nhi là đại mỹ nhân đứng đầu được giới giải trí công nhận, bố sẽ không thực sự bị cô ta mê hoặc đấy chứ?” Lục Sênh Hạ lộ ra chút lo lắng, cô ấy còn trông cậy ông ấy làm lành với bác gái mà.
“Bố đã tách ra với Tư Mã Ngọc Như, muốn tìm vợ một lần nữa, cũng là chuyện rất bình thường, chúng ta đừng nên quản quá nhiều, dù sao cũng không quản được.” Hoa Hiền Phương chậm rãi nói..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận