Vợ Yêu Có Chút Tâm Cơ


Cô nhỏ Đỗ đỡ trán, choáng váng đầu óc.
Cháu gái làm việc không đáng tin cậy, náo loạn khắp nơi.
“Di Nhiên, nếu mọi chuyện đã được vạch trần thì cháu cũng hết đường lui rồi, đi làm xét nghiệm theo yêu cầu đi, đến lúc đó giấy trắng mực đen rồi thì Lục Kiến Nghi có không muốn nhận cũng không được.”
Đỗ Di Nhiên nắm lấy tay cô ta, nói: “Cô ơi, người phụ nữ này đã gài bẫy rồi, chỉ còn đợi cháu chui vào nữa thôi.

Cháu không tin bệnh viện cô ta tìm, cháu phải về thành phố Tinh Không để làm xét nghiệm, dùng bệnh viện của chúng ta.”
Hoa Hiền Phương hừ nhẹ một tiếng: “Cô Đỗ, nhà họ Lục có quy củ của nhà họ Lục, không ai được phép ngoại lệ.

Cho đến bây giờ nhà họ Lục chưa từng chấp nhận kết quả xét nghiệm bên ngoài, cho dù kết quả có là gì thì cũng chỉ là giấy vụn mà thôi.”
Đỗ Di Nhiên tức giận trợn mắt nhìn cô: “Cô đừng có mơ mà lén làm hại con tôi.”
Khóe miệng cô gợi lên một tia giễu cợt: “Đỗ Di Nhiên, cô đang chột dạ sao? Nếu cô không muốn đi cũng được thôi, vậy thì lập tức đến xin lỗi chồng tôi ngay, từ nay về sau nếu mà cô còn dám đem một đứa con hoang nào đến vu khống chồng tôi thì đừng trách tôi không cho nhà họ Đỗ một chút mặt mũi nào.”
Đỗ Di Nhiên giận đến méo mặt: “Hoa Hiền Phương, cô cũng sắp bị chồng bỏ rồi, còn níu kéo làm gì, đứa nhỏ trong bụng tôi là con của Lục Kiến Nghi, đây là sự thật cô không thể chối cãi.”
Một tia lạnh lẽo hung ác lóe lên từ đáy mắt Hoa Hiền Phương.
Cô lùi lại mấy bước, đi tới cửa.

Khải Liên bước nhanh về phía trước, nhanh như chớp cho Đỗ Di Nhiên một cái tát trời giáng, khiến mắt cô ta nổ đom đóm.
“Hoa Hiền Phương, cái đồ đàn bà sắp bị chồng bỏ này, cô dám đánh tôi hả!”
“Cô chột dạ không dám làm xét nghiệm huyết thống, thì hãy quản cái miệng mình cho tốt đi.

Nếu cô còn dám tung tin bậy bạ gây chuyện, thì mỗi một chữ cô nói ra thì tôi sẽ cho cô một cái tát.”
Hai mắt Đỗ Di Nhiên điên cuồng lóe lửa giận, cô muốn xông tới đẩy ngã Hoa Hiền Phương, khiến cho cô bị sẩy thai, khiến cho cô phải chết.
Nhưng người của đối phương đông như vậy, sợ rằng Hoa Hiền Phương còn chưa ngã thì bản thân cô ta đã bị đẩy ngã trước rồi.
Chắc chắn Hoa Hiền Phương đã nói trước với đám người kia rồi, chỉ cần cô ra tay, thì liền đá cho cô bị sẩy thai.
Người phụ nữ thâm độc này vì để giữ được địa vị cả mình mà chuyện gì cũng dám làm.
“Hoa Hiền Phương, tôi không phải là người dễ bị bắt nạt như Kiều An, tôi đường đường con gái nhà họ Đỗ, là con gái nhà trâm anh thế phiệt, nếu cô dám động vào tôi, nhà họ Đỗ sẽ không tha cho cô đâu.”
Hoa Hiền Phương cười chế nhạo: “Cô có chắc cô là con gái nhà trâm anh thế phiệt chứ không phải là gái điếm không hả? Sao tôi lại thấy rằng đến cả gái điếm còn có đạo đức hơn cô nữa?”
Đỗ Di Nhiên tức đến mức muốn vỡ mạch máu, gương mặt vặn vẹo dữ tợn.
Cô ta ra sức hít một hơi, cố gắng ép mình giữ bình tĩnh, Hoa Hiền Phương cố ý chọc cô tức giận để khiến cô sảy thai.
Cô tuyệt đối không thể mắc bẫy được, cô phải phản công khiến cho cô ta tức giận mà sảy thai.

“Hoa Hiền Phương, cô chỉ là con kiến xuất thân từ khu ổ chuột, cô còn không xứng xách dép cho tôi nữa ấy.

Tôi nói cho cô biết, đêm đó Lục Kiến Nghi đã nói rõ ràng với tôi rằng anh ấy đã chơi chán cô từ lâu rồi, cái thứ nghèo hèn hôi hám như cô để anh ấy ngửi thấy còn buồn nôn.

Đâu như tôi, tôi là cành vàng lá ngọc, từ sợi tóc đến ngón chân cũng đều vô cùng cao quý.”
“Tối đó tôi và anh ấy vô cùng vui vẻ, muốn dừng cũng không được, anh ấy không ngừng muốn tôi, gieo hết hạt giống của anh ta vào trong người tôi, cho nên mới có đứa con trong bụng tôi đây.

Tôi cảm thấy anh ấy đã cố ý muốn tôi mang thai, như vậy mới có thể đá cái thứ nghèo kiết xác hôi hám như cô đi.”
Cô ta còn chưa kịp dứt lời, Hoa Vô Song đã phỉ nhổ: “Sao cô lại giống như một con đàn bà đê tiện như vậy, tôi thật sự nghi ngờ cô hoàn toàn không phải con gái nhà họ Đỗ, cái thứ đê tiện từ trong trứng như cô còn không biết xấu hổ mà nói rằng mình cao quý, một người phụ nữ cao quý sẽ không làm người thứ ba, sẽ không dùng mê hồn hương quyến rũ chồng người ta? ”
vẻ mặt Đỗ Di Nhiên lúc trắng lúc xanh: “Bà dám xúc phạm mẹ tôi?”
Hoa Vô Song hừ lạnh một tiếng: “Tôi không có xúc phạm bà ấy, chính lời nói và việc làm của cô đã xúc phạm bà ấy, và làm dấy lên nghi ngờ trong tôi.

Sau khi về nhất định tôi sẽ nói bố cô đưa cô đi xét nghiệm huyết thống xem sao, kiểm tra lại xem cô có phải là con nhà họ Đỗ hay không.”
Bà cụ Đỗ còn có mấy cô em gái, nhưng tính tình ai cũng đều cởi mở như bà cả.

Tuy nhiên, phụ nữ nhà họ Đỗ rất có nguyên tắc, tuyệt đối sẽ không bám lấy người đã có vợ, hơn nữa họ càng coi thường người đã qua một đời vợ.

Họ còn đứng trên cả chế độ phụ hệ, giống như mấy người đàn ông muốn chọn phụ nữ còn sạch sẽ, họ cũng muốn chọn đàn ông cũng còn sạch sẽ.
Đỗ Di Nhiên chắc chắn là một đứa lạc loài, chỉ thích giành giật đàn ông của người phụ nữ khác.

Là thứ không có nguyên tắc, không có giới hạn, không có đạo đức, không có tam quan.
Đối với những lời của cháu gái thì cô nhỏ Đỗ cũng cạn lời, nhưng cháu gái là người cùng chiến tuyến với cô ta, cô ta phải bao che cho cháu gái mình.
“Hay là vầy đi, tạm thời cứ hoãn việc đi xét nghiệm lại đi, nhưng sau ba tháng nữa Di Nhiên phải đi làm, để tránh phạm sai lầm.

Còn đối với những tin không thỏa đáng mà nó đã tung ra, tôi bắt nó thanh minh, bảo rằng nó đã bị người ta đánh cắp tài khoản, những tin này đều là những tin đồn vô căn cứ, có người có dụng ý xấu muốn phá hoại mối quan hệ giữa hai nhà Đỗ Lục.”
Đỗ Di Nhiên nắm lấy tay áo cô ta.
“Cháu không muốn thanh minh, rõ ràng đó là sự thật mà, sao phải cần thanh minh, cháu chỉ muốn tạo áp lực dư luận lên bọn họ, để bọn họ biết không chịu trách nhiệm sẽ có hậu quả gì.”
Hoa Hiền Phương bật cười: “Cô Đỗ, suy nghĩ của cô khác người thật đấy.

Tôi là vợ danh chính ngôn thuận, còn cô chỉ là người thứ ba chen chân vào.

Cô có biết người thành phố Long Minh ghét nhất cái gì không, chính là người thứ ba không biết xấu hổ mà đi dụ dỗ đàn ông đã có gia đình.


Ai mới người bị nhắm tới, ai mới là người bị thiên hạ cười chê, cô cứ chờ đi.”
Cô quay đầu lại nhìn Khải Liên: “Tôi nghe nói cô Đỗ làm người thứ ba rất chuyên nghiệp, thích nhất là giật đàn ông của người khác, cô đào lại hết lịch sử đen tối của cô ta đi, rồi đăng hết lên mạng để cho người ở thành phố Long Minh hóng hớt một chút cùng tìm hiểu thêm về cô con gái này của nhà trâm anh thế phiệt thành phố Tinh Không.”
Miệng Đỗ Di Nhiên ngoạc ra, rộng đến mức tưởng như sắp đụng cả đến dái tai: “Cô dám!”
“Cô xem thử tôi có dám hay không!” Ánh mắt của Hoa Hiền Phương rét lạnh thấu xương, khiến cô ta kinh hãi mà rùng mình.
Cô nhỏ Đỗ vội vã đứng ra hòa giải.
Người ta thường nói phép vua thua lệ làng, huống hồ người này không chỉ là già làng mà còn là vua của cái cõi này.
Cô ta ôm lấy vai cháu gái mình.
“Di Nhiên, cháu cũng không cần nói thêm gì nữa, cứ làm theo lời cô đi, cô sẽ để trợ lý lên mạng giải thích rõ ràng chuyện này.

Chuyện nhà chúng ta thì cứ đóng cửa bảo nhau đi, cần gì phải để cho người ngoài cười nhạo.”
“Vẫn là cô nhỏ Đỗ còn biết lý lẽ, trước khi làm xét nghiệm huyết thống, hy vọng cô Đỗ quản cái miệng của mình cho tốt, đừng vu khống không chứng cứ.

Ba tháng sau nếu cô vẫn không hợp tác thì điều đó chứng tỏ đứa nhỏ trong bụng cô là cái thai hoang, vậy đừng có chạy đến chỗ chồng tôi đòi chịu trách nhiệm nữa, nếu không tôi và nhà họ Lục sẽ không để yên cho cô đâu.”
Mỗi lời nói của Hoa Hiền Phương đều giống như một viên đạn bắn ra từ súng tiểu liên, sức mạnh tuyệt đối, bắn cho Đỗ Di Nhiên cực kỳ thảm hại..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận