Chú họ toàn thân co giật một cách kịch liệt, giống như bị dọa phải vậy: “Cụ bà, tôi còn tưởng Tĩnh An Tuyển đã bị tháo rồi chứ.”
“Nơi đó giữ lại vẫn còn dùng, tại sao phải tháo dỡ chứ?” Bà cụ Lục nói một cách đầy đạo lý.
Mọi người nhìn nhau kinh ngạc, thần thái hết sức bất ngờ, còn Hoa Hiền Phương thì hoàn toàn không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Cụ bà, Tĩnh An Tuyển là nơi nào vậy? Tại sao cháu chưa từng nghe nói đến nơi này vậy?”
“Tĩnh An Tuyển do tổ tiên nhà họ Lục xây dựng, lúc đó các thành viên trong gia tộc nếu như phạm lỗi thì sẽ được giao cho tộc trưởng và chủ mẫu xử trí chứ không giao đến công đường.
Những người phạm vào mười tội ác lớn sẽ bị đuổi ra khỏi gia tộc nhưng lại không được rời khỏi nhà họ Lục đến những nơi khác sinh sống mà bị giam giữ ở Tĩnh An Tuyển suốt đời, đàn ông thì cạo đầu đi tu, phụ nữ xuất gia làm ni cô, cả đời phải tịnh tâm lễ Phật cho đến khi chết.”
Bạ cụ ngừng lại một chút, giọng điệu hơi thay đổi: “Sau khi ông cụ tiếp quản gia nghiệp thì trên cơ bản nơi này đã bị bỏ hoang, cũng không còn dùng để giam giữ ai nữa.”
Hoa Hiền Phương hít một hơi thật sâu, không ngờ nhà họ Lục lại có một nơi như thế này.
Chú họ nhìn Trần Lục hơi mềm lòng một chút rồi năn nỉ bà cụ: “Lão tổ tông hãy niệm tình của con tha cho cô ấy một lần đi, con nhất định sẽ đưa cô ấy về và dạy dỗ nghiêm khắc.”
Bà cụ mím chặt môi và trầm giọng nói: “Sau khi xảy ra chuyện của Kiều Sam thì mẹ đã bàn bạc với anh trai con sẽ sơn sửa lại Tĩnh An Tuyển, sau này những con cháu phạm lỗi lớn sẽ xử lý theo quy định của gia tộc và bảo vào đó sám hối cho đến khi nào hiểu chuyện mới được ra ngoài, trước khi hãy phạt Trần Lục ba tháng, nếu như nó thành tâm sửa đổi thì thả nó ra sau.”
Chú họ nghe bà cụ nói thế thì thở phào nhẹ nhõm, không phải giam giữ suốt đời thì tốt rồi: “Vâng, hãy làm theo ý mẹ đi ạ.”
Sau khi họ rời khỏi, bà cụ đã bảo quản gia đưa ra thông tin xử phạt lên trang mạng của gia tộc.
Chỉ cần làm những việc có ảnh hưởng nghiêm trọng thì đều được đưa tin lên trang mạng nội bộ của gia tộc để răn đe.
Vừa nhìn thấy ba chữ Tĩnh An Tuyển mọi người đều bắt đầu bàn tán xôn xao.
Lục Sênh Hạ vừa nhìn thấy thông đã đã vội vàng chạy đến phòng của Hoa Hiền Phương: “Chị dâu, em nghe nói cái cô nổi tiếng trên mạng kia đã bị nhốt ở Tĩnh An Tuyển trong truyền thuyết, thật quá chấn động mà, cô ấy chắc là người đầu tiên bị nhốt ở đó sau bao nhiêu năm đó.”
“Ở một ngọn núi bỏ hoang phía ngoại ô, nghe nói chỗ đó bốn bề đều là vách núi, chỉ có một con đường dẫn vào đó thôi nên muốn trốn cũng không cách nào chạy thoát được.”
Lục Sênh Hạ nói với vẻ mặt thần bí: “Điều đáng sợ nhất chính là ở đó có ma đó.”
Hoa Hiền Phương bật cười: “Trong đó không phải có một cái Phật đường sao? Có Phật ở đó sao lại có ma chứ?”
“Thời kỳ dân quốc những con cháu phạm tội lớn đều bị bắt nhốt vào trong đó cho đến khi chết đi.
Em nghe nói những người bị nhốt đều chết trong đó đấy, oan hồn chưa siêu thoát thì làm sao mà không có ma chứ?”
Lục Sênh Hạ vừa nói vừa vuốt vuốt lấy cổ mình như thể muốn vuốt đi những cơn da gà đang lên từng cơn.
Hoa Hiền Phương sờ sờ vào đầu cô: “Cụ bà đã ra lệnh sơn sửa chỗ đó lại rồi, hơn nữa những người đó cũng đã chết nhiều năm rồi, bây giờ cũng đã đầu thai chuyển thế rồi nên không còn ở đó nữa đâu.”
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Không phạm lỗi sẽ không phải chết, cái cô nổi tiếng trên mạng kia thật không biết trời cao đất dày mà, lại dám viết đoạn lời nhạc nhạo báng chị và anh hai sao, em nghĩ chắc cô ấy không muốn sống nữa rồi.”
Trên khuôn mặt của Hoa Hiền Phương để lộ vẻ khinh bỉ: “Nếu cô ấy là một người phụ nữ đàng hoàng thì sẽ không ôm ấp với một người đàn ông đáng tuổi bố mình rồi.
Lục Sênh Hạ cũng khinh thường hừ một tiếng: “Nói cũng phải, cô ấy cũng chỉ là loại tham tiền thôi.”
Lúc trời vừa chập tối thì Lục Kiến Nghi đã quay trở về.
Lục Sênh Hạ chống nạnh và dùng ánh mắt khó chịu liếc anh một cái: “Anh hai, sao em lại cảm thấy Kiều An lại chết đi sống lại thế hả? Anh có phải là quá dung túng người phụ nữ đó không? Tại sao anh vẫn chưa đuổi cô ta ra khỏi biệt thự và cắt đứt quan hệ, sau này cũng không gặp lại cô ta nữa hả?”
Lục Kiến Nghi xoa xoa cái đầu nhỏ nhắn của cô bé: “Chuyện của người lớn con nít không nên hỏi nhiều.”
Lục Sênh Hạ phồng hai bên má lên: “Anh không phải là có gì đó với Kiều An đấy chứ? Nếu như đứa con của Kiều An là con riêng của anh thì chị dâu chắc chắn sẽ ly hôn với anh rồi dẫn theo những đứa cháu dễ thương của em rời khỏi nhà họ Lục và gả cho người khác đấy, sau này anh cũng sẽ không cưới được một người vợ tốt như thế nữa đâu, anh chỉ có thể ở bên cạnh những con hồ ly tinh mà thôi.”
Lục Kiến Nghi nghe lùng bùng lỗ tai, trước mắt bỗng tối sầm lại.
“Anh và chị dâu của em rất tốt, em không cần phải lo lắng những chuyện không đâu.”
Lục Sênh Hạ vẫn cảm thấy anh giống như đang cố né tránh và không trả lời câu hỏi của cô bé vậy.
“Thế rốt cuộc anh và Kiều An có mối quan hệ gì, con của cô ta là của anh Finn hay là của anh?”
Lục Kiến Nghi không có dự định trả lời câu hỏi này nên đánh lạc hướng: “Chị dâu của em đâu?”
Lục Sênh Hạ có chút tức giận và nói một cách khó chịu: “Chị dâu đi ra ngoài hẹn hò rồi, đi với anh Hứa, anh ấy tốt hơn anh rất nhiều.”
Lục Kiến Nghi chau mày lại, đột nhiên anh nhớ lúc sáng Hoa Hiền Phương có nói với anh Hứa Nhã Thanh vừa từ Thanh Đô trở về nên chiều nay sẽ đưa Hứa Kiến Quân qua đó thăm anh ta.
“Hứa Nhã Thanh có điểm nào tốt hơn anh chứ?”
“Anh ấy đó giờ luôn không có tin đồn gì, không giống như anh suốt ngày có tin đồn tình ái và dây dưa không dứt với tình cũ.”
Lưu Kiến Nghi đổ mồ hôi hột: “Anh làm gì có tình cũ chứ?”
Lục Sênh Hạ bực mình trợn mắt nhìn anh một cái: “Cái cô Kiều An đó cả cái giới thượng lưu đều biết cô ta trước kia là người tính bí mật của anh, anh muốn làm thần tình yêu sao, sau khi kết hôn rồi vẫn muốn dây dưa với tình cũ, anh làm em thất vọng quá, hoàn toàn không khác gì chú họ, cả hai đều như nhau cả, con đường biến thành tra nam một đi không quay đầu lại.”
Lục Kiến Nghi choáng váng, tức đến mức muốn trào máu.
Uy danh cả đời của anh lẽ nào cứ thế bị hủy hoại trong phút chốc sao?
“Con bé này, anh là con người như thế sao?”
“Hình tượng tốt đẹp của anh trong lòng em đang trong đà sụp đổ rồi.” Lục Sênh Hạ phồng mà và bịu môi: “Em nói cho anh biết, một vợ một chồng mới là tổ hợp gia đình hoàn hảo nhất, thêm một người vợ là thêm một kiếp nạn, gia đình chúng ta trước đây đã có tấm gương cho anh noi theo rồi đấy.”
Lục Kiến Nghi khẽ liếc cô bé một cái, ánh mắt đầy ẩn ý: “Gia đình chúng ta chẳng lẽ không hòa thuận sao?”
“Anh cảm thấy mẹ lớn và mẹ em rất vui vẻ, rất mãn nguyện sao? Người phụ nữ phải chia sẻ chồng mình với người khác mãi mãi cũng không thể nào vui được, cũng may em là con gái, nếu em là con trai thì hai người đó chắc chắn sẽ đánh nhau sứt đầu mẻ trán để tranh gia tài, nạn nhân đầu tiên trong những cuộc cung đấu là ai chứ? Là các con, làm không tốt chúng ta đều sẽ trở thành vật hy sinh và chết trong những cuộc tranh đấu đó.” Lục Sênh Hạ nghiêng đầu và nghiêm túc nói.
Lục Kiến Nghi khẽ véo vào mặt cô bé một cái: “Em đó, xem phim truyền hình nhiều quá rồi đấy, bố còn vài người anh em nữa, mọi người ai làm việc nấy chưa bao giờ để xảy ra chuyện tranh gia tài.”
“Các chú và bố đều do bà nội sinh ra thì tất nhiên không tranh giành với nhau rồi nhưng cùng bố khác mẹ lại không giống nhau, chị em gái cùng bố khác mẹ thì còn có thể hòa thuận với nhau chứ anh em trai cùng bố khác mẹ trên cơ bản đều xem đối phương như kẻ thù, rất ít khi có thể chung sống hòa thuận với nhau.”
Lúc Lục Sênh Hạ nói những lời này thì trong lòng cô đang nghĩ về mẹ ruột mình.
Bà ấy không biết sẽ còn gây ra những chuyện gì nữa đây, tuyệt đối đừng bao giờ đẩy mình vào Tĩnh An Tuyển là được rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...