Tư Mã Ngọc Như không nghĩ như vậy.
Theo quan điểm của bà ta, sở dĩ Y Hạo Phong có thể đứng vững là vì bà ta có một cậu con trai xuất sắc.
Nhìn bề ngoài, vợ chồng Lục Kiến Nghi rất hòa thuận với bà ta, nhưng thực chất, trong cán cân trong trái tim của họ luôn hướng về Y Hạo Phong.
Vì vậy, sau khi Hoa Hiền Phương vừa sinh em bé đã nhân cơ hội gọi Y Hạo Phong về nhà.
Nếu như Ngọc Thanh cũng có thể trở nên ưu tú như Lục Kiến Nghi, thì bà ta đã có thể giành chiến thắng một hiệp đấu, lại lần nữa đàn áp Y Hạo Phong.
Ngày thứ hai,sau khi ăn cơm trưa, Lục Sênh Hạ vào bếp kêu đầu bếp dạy cô bé nấu ăn.
Sau khi Tư Mã Ngọc Như nhìn thấy, trong lòng sôi máu lên.
Con bé này cố tình chống lại mình sao?
Bà ta vừa cấm Tư Mã Ngọc Thanh học nấu ăn, nay cô bé lại đến góp vui cho chuyện này.
“Con chạy đến chỗ này làm gì?”
“Con muốn học nấu ăn.” Lục Sênh Hạ thản nhiên nói.
“Có phải chị dâu con lại cho chủ kiến tốt nào không?” Tư Mã Ngọc Như tức giận trừng mắt nhìn nàng, chữ “Tốt” Này đương nhiên là mỉa mai.
“Liên quan gì đến chị dâu, mẹ đừng có hở chút là lôi chị dâu ra bêu rếu.” Lục Sênh Hạ phồng hai má lên, quyết tâm chống đối đền cùng.
Tư Mã Ngọc Như nhéo lỗ tai cô bé: “Con cũng muốn làm đầu bếp?”
Bà ta ghét cái nghề này, ghét con cái của chính mình động vào, sẽ khiến bà ta nghĩ đến xuất thân hèn mọn, bà ta là con gái của đầu bếp nhà họ Lục!
Lục Sênh Hạ hất tay bà ta ra: “Mẹ, con không muốn làm đầu bếp, con chỉ muốn học nấu ăn.
Mẹ cho rằng cô chủ còn nhà giàu nên được nuông chiều, ngón tay không được chạm vào bất cứ việc nhà nào sao? Mẹ coi má lớn, tuy rằng bà ấy xuất thân là con gái nhà giàu có, nhưng bà ấy vẫn biết làm đồ ngọt, còn biết là cả bít tết, mà ngày nào cũng được người ta hậu hạ đó thôi.”
Một bắp thịt trên mặt Tư Mã Ngọc Như co giật biểu hiện vô cùng tức giận.
Bà ta không bao giờ vào bếp, không bao giờ nấu ăn,là để có thể quên đi nguồn gốc của mình và ngăn chặn Y Hạo Phong tìm cơ hội để mỉa mai bà ta.
“Cô học được thứ quỷ quái đó thì có ích lợi gì? Khói dầu trong bếp sẽ làm hỏng làn da của cô và khiến cô trở thành một người phụ nữ da vàng.”
“Con không ở trong bếp cả ngày.
Học nấu ăn là để tăng khả năng cạnh tranh của con trong các cuộc thi tình yêu.
mẹ chưa nghe nói qua hả? Muốn giữ được trái tim của một người đàn ông, chính là cần phải giữ được bao tử của người đàn ông đó.
Làm một người phụ nữ, lâu lâu đột nhiên làm một bữa cơm cho người đàn ông mình yêu,đó được gọi là tạo cảm giác thăng hoa trong tình cảm.
Mẹ nên biết là, sau này con cũng phải gả cho một người vô cùng ưu tú, nhưng cô gái theo đuổi chắc chắn sẽ xếp dài thành hàng, nếu như con không có chút kỹ năng nào,làm sao có thể giữ được trái tim của chồng mình chứ?”
Lục Sênh Hạ nói chuyện rất nghiêm túc đến không thể nào nghiêm túc hơn được nữa.
Tư Mã Ngọc Như như muốn nôn ra máu: “Con mới tí tuổi đầu, có cần nghĩ tới những cái đó hay không?”
Lục Sênh Hạ bĩu môi: “Con mười ba tuổi rồi, năm năm nữa sẽ trưởng thành, có thể lập gia đình.
Con phải thăng cấp trước, bổ sung toàn bộ kỹ năng mới có thể đánh bại tất cả tình địch..
”
Tư Mã Ngọc Như suýt nữa ngất đi, nghiến răng nghiến lợi, tức giận quay đầu đi tìm Lục Vinh Hàn.
Ba ta chắc chắn, hôm qua ra ngoài chơi với Hoa Hiền Phương đã nói gì đó với con gái khiến hôm nay cô bé hôm nay mới có những hành vi kỳ cục như thế.
Trong đại sảnh, Lục Vinh Hàn đang cùng vợ chồng Lục Cẩm Ngôn đi xuống lầu.
Tư Mã Ngọc Như thấy vậy quay đầu lại hỏi: “Hiền Phương, hôm qua dẫn Sênh Hạ đi đâu chơi?”
“Đi leo núi.” Hoa Hiền Phương trả lời như chuồn chuồn lướt nước.
“Cùng ai?” Tư Mã Ngọc Như lại hỏi.
“Phi, Đại Dao, và em họ của con.” Hoa Hiền Phương bối rối nhìn bà ta: “Có chuyện gì vậy mẹ?”
“Có phải cô nói với nó muốn giữ được trái tim của người đàn ông, thì trước hết phải giữa được dạ dày của người đó?” Giọng điệu của Tư Mã Ngọc Như có phần dò hỏi.
Hoa Hiền Phương sững sờ, cô nhớ rõ mình có nói lời này, nhưng cô không nói với Sênh Hạ, hơn nữa câu nói này ai cũng biết, cũng đâu phải do cô sáng tạo nên.
Lục Kiến Nghi cau mày: “Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ đang muốn nói cái gì?”
Trước khi Tư Mã Ngọc Như lên tiếng, giọng nói của Lục Sênh Hạ từ phía sau vang lên: “Không có gì to tát, sáng sớm em muốn học nấu ăn, mẹ em không để em học,nên lại bắt đầu nghi thần nghi quỷ rồi.
Bố ơi, bố nhanh chóng tìm bác sĩ chữa trị hội chứng mãn kinh, đừng để mẹ luôn nhạy cảm như vậy, hãy trả lại người mẹ hiền lành, rộng lượng và tốt bụng cho con đi.
”
Tư Mã Ngọc Như tức giận sắp chết, tại sao lại sinh ra một cô nhóc như vậy, ăn cây táo, rào cây sung: “Người lớn đang nói chuyện,trẻ con đừng có chen vào.”
Lục Vinh Hàn bước tới, ôm vai con gái: “Sênh Hạ muốn học nấu ăn, vậy để con học đi.
Con gái học nấu ăn là điều tốt.”
Tư Mã Ngọc Như khịt mũi: “Cô bé nó không phải muốn học nấu ăn, mà là yêu đương.
Vừa rồi nó còn nói năn bậy bạ, nói cái gì mà học nấu ăn có thể tăng sức cạnh tranh trong tình yêu.”
Lục Vinh Hàn rung động, chợt nhận ra con gái mình đã lớn, không còn là cô bé ngây thơ ngày xưa nữa mà là đã đến cái tuổi cập kê chớm yêu rồi.
Lục Kiến Nghi tiến đến xoa xoa cái đầu nhỏ của em gái: “Cô nhóc, có bạn trai chưa?”
Hai tầng mây đỏ lơ lửng trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lục Sênh Hạ:”Chưa có,em còn chưa có bạn trai.
Em chỉ là đang chuẩn bị sẵn.
rồi cũng sẽ có một ngày em gặp được một người con trai mà em thích thôi.
Tuy em là con gái gia đình giàu có, nhưng đâu có nghĩa người đàn ông mà em thích người ta cũng sẽ thích em đâu.
Trước đây Chị cả chẳng phải rất thích anh Như Sâm sao, nhưng anh Như Sâm đâu có thèm để ý chị cả, em không muốn hẹn mòn như chị ấy.”
Lục Kiến Nghi sâu kín nhíu mày nhìn cô bé một cái, trong ánh mắt trầm lắng: “Nói cũng phải, em gái của Lục Kiến Nghi anh,tuyệt đối không thể bị những con gái khác đánh bại được.”
Lục Sênh Hạ gật đầu như gà mổ thóc: “Đúng mà, nếu em kém cỏi như chị cả Giả thì chẳng phải nhà họ Lục rất mất mặt sao.”
Lục Vinh Hàn xoa đầu con gái: “Hiện giờ con còn nhỏ lắm, nên chú trọng việc học, nếu như có hẹn hò với bạn trái, nhất định phải cho bố và anh trai con biết để có thể góp ý cho con, con biết chưa?”
“Dạ biết rồi, trước khi đủ mười tám tuổi, con sẽ không hẹn hò với đàn ông đâu, mọi người yên tâm đi.” Lục Sênh Hạ lộ ra vẻ mặt ngoan ngoãn.
Lục Vinh Hàn yên tâm, tùy con gái có chút ăn to nói lớn, nhưng vẫn có chừng mực, sẽ không làm bậy.
Tư Mã Ngọc Như trừng mắt nhìn con gái: “Con nói coi con,không chơi với người cùng tuổi, cả ngày chơi với người.
Những lời nói và việc làm của người lớn, nếu như không biết chút chừng mực,con sẽ học hư theo mất.”
Lời nói này nói ra chính là đang có ý ném đá giấu tay.
Sắc mặt của Lục Vinh Hàn có chút trầm xuống: “Nếu đã biết,bà con không biết chừng mực, sau này con bé nên bớt ở cùng bà mới đúng đó.”
Sắc mặt của Tư Mã Ngọc Như lúc thì trắng lúc lại xanh: “Ông là đang chê bai tôi có đúng không?”
“Hiện tại bà càng lúc càng chẳng giống ai,nên xem xét lại bản thân mình đi.” Lục Vinh Hàn nói xong, liền đi ra ngoài, đi ra vườn hoa tìm cháu nội, không thèm lôi thôi với bà ta.
Tư Mã Ngọc Như tức anh ách trong bụng, chuyển qua chuốc giận lên người con gái: “Lần này con vừa lòng rồi chứ, con chính là đang muốn bố con chê bai mẹ mà, có đúng không?”
“Hiện giờ không chỉ có bố chê bai mẹ đâu, con cũng chê bai mẹ đó.” Lục Sênh Hạ giẫm chân một cái, chạy ra ngoài.
Lục Kiến Nghi trong mắt lóe lên một tia sáng: “Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ có điều không hài long ở chúng con sao? Có thể trực tiếp nói ra, không cần làn nào cũng nói quanh co, ném đá giấu tay như thế.”
Tư Mã Ngọc Như trề môi: “Tôi không có gì là không hài lòng, chỉ là không hy vọng có một số người chuyện gì cũng muốn xen vào.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...