Chương 1367
Đỗ Di Nhiên nuốt xuống sự ghen tị trong lòng: “Mợ chủ Lục, tôi biết ngày đó ở khách sạn, chúng ta đã xảy ra một chút hiểu lầm nhỏ, hy vọng cô không cần để trong lòng.
Tôi và tổng giám đốc Lục nói thế nào cũng được cho là bạn bè trên phương diện làm ăn, mọi người cùng nhau uống ly rượu, tâm sự không tính quá đáng chứ?”
Hy Nguyệt thấy cô ta khăng khăng muốn ở đây, cũng không nói thêm gì.
Đỗ Di Nhiên nhất một ly cocktail, nói với em trai: “Chị biết, em muốn chịu trách nhiệm dự án này.
Nhưng bây giờ em vẫn là sinh viên, qua hơn một tháng nữa thì phải về trường, không thể luôn ở Thành phố Long Minh, công việc sau này vẫn cần chị tới làm.”
Lời này nhưng lại nói trúng điểm mấu chốt.
Ánh mắt đen như mực của Đỗ Chấn Diệp chớp chớp: “Chị, có phải tính sai rồi không, ý của bà nội là để cô phụ trách, cũng không phải để chị phụ trách.
Nếu như em có thể thúc đẩy hợp tác với Đế Vương thì sẽ giao công việc sau này cho bố.
Em không biết chị rốt cuộc nghĩ thế nào, không giúp bố, ngược lại giúp cô, chẳng lẽ chị hy vọng Đỗ thị sau này rơi vào tay cô à?”
Cái ly trong tay Đỗ Di Nhiên dần dần bị nắm chặt.
Nếu như Đỗ thị rơi vào tay bố, sau này khẳng định sẽ truyền cho cậu ta, không hề có chút xíu quan hệ nào với cô ta.
Cô ta sẽ không ngu ngốc chuẩn bị đồ cưới thay Hoa Vô Song và cậu ta.
Cô ta đã đạt được thoả thuận với cô, chỉ cần cô quản lý Đỗ thị thì sẽ chia một nửa cổ phần cho cô ta, hai người cùng hưởng giang sơn.
“Bố trời sinh tính cách yếu đuối, không có chủ kiến, vốn cũng không phải ứng cử viên hợp lý quản lý Đỗ thị.
Không chỉ có chị nhìn thấy điểm này, bà nội cũng nghĩ như vậy.”
Hoa Vô Song thoạt nhìn khúm núm, thật ra một bụng xấu xa, chỉ cần bà nội không còn, bà ta sẽ trở thành người quản lý thực sự của Đỗ thị.
Hy Nguyệt thật ra không cảm thấy hứng thú chút nào với tranh đấu nhà họ Đỗ.
Gia tộc nhà giàu anh tranh tôi đoạt, cô đã không cảm thấy kinh ngạc nữa.
“Chúng ta qua bên kia chơi bowling nhé?” Cô nói với Lục Lãnh Phong.
Lục Lãnh Phong gật đầu, cùng cô đứng ở hai bên đường bóng.
Đỗ Di Nhiên nhìn Đỗ Chấn Diệp một cái: “Chị đang nghĩ không bằng chúng ta cùng hợp tác, lấy được dự án này, cần gì phải tranh đấu chứ.”
Cô ta rõ ràng đã rơi vào thế yếu, không bằng lấy lui làm tiến.
Đỗ Chấn Diệp nhún vai: “Nếu chị thật lòng hợp tác, em không có ý kiến gì, trước tiên nghĩ kỹ về bản kế hoạch rồi nói sau.”
Cô ta nở nụ cười: “Chúng ta cũng đi chơi bowling đi.”
Tế bào thể dục của Hy Nguyệt cũng được, cô cầm bóng, cười gian xảo một tiếng với Lục Lãnh Phong: “Ma vương Tu La, chúng ta tới so tài một lần nào.”
Lục Lãnh Phong có hơi nghiêng người, môi mỏng ghé vào tai cô, giọng nói tà mị trầm thấp truyền vào: “Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm ấm giường.”
Cô hờn dỗi liếc xéo anh một cái: “Kẻ thắng làm vua, kẻ thua tắm rửa chà lưng giùm.”
“Bà xã, có sáng tạo, tất cả đều nghe theo em.” Khoé miệng Lục Lãnh Phong cười sâu sắc.
Đỗ Di Nhiên ở bên cạnh nhìn hai người gần gũi với nhau, thật sự ghen tị muốn chết.
Đàn ông ưu tú như vậy, vì sao không để cô ta xài trước?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...