Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng


Chương 1268
Lục Lãnh Phong vỗ vỗ vai anh ta: “Đàn ông nên mạnh mẽ một chút, yếu thế ở vấn đề tuổi tác như anh, thì càng hiếu thắng, không cho cô ấy cơ hội do dự cơ hội.


“Tôi thì cảm thấy nên học theo anh, trực tiếp làm cô ấy lớn bụng, cắt đứt đường lui của cô ấy!” Trong giọng nói Tần Nhân Thiên mang theo mấy phần châm chọc, nhưng anh ta không thể không nói, chiêu này đủ tàn nhẫn, bóp lấy nhược điểm của phụ nữ.

Khóe miệng Lục Lãnh Phong nhếch lên một nụ cười tà hình vòng cung: “Anh có thể học.


Tần Nhân Thiên hơi hơi híp mắt lại, ánh mắt dần dần gia tăng.

Đúng là anh ta cho người phụ nữ này quá nhiều tự do, không thể để cô ấy tùy hứng làm bậy nữa.

Đánh bóng xong, bọn họ cùng đi tới nhà ăn ăn cơm.

Bọn nhỏ đều đã đói bụng.

Hạ Dĩ Nhiên ngồi ở bên cạnh Tần Nhân Thiên, gọn gàng dứt khoát hỏi: “Nhân Thiên, nghe nói cậu am hiểu nhiều loại nhạc cụ, còn biết vẽ tranh, truyện tranh, tranh sơn dầu, tranh Nguyệt Hạ mọi thứ đều tinh thông, sao từ trước tới nay tôi lại không biết chứ, cậu là che giấu tài năng sao?”
Tần Nhân Thiên bị sặc, ra vẻ bình tĩnh: “Tốt xấu gì thì tôi cũng là cậu chủ đệ nhất thành phố Dương Hà, IQ 200+, biết chút cầm kỳ thư họa không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Túi sữa nhỏ nhếch miệng cười: “Cậu cả của cháu đánh đàn dương cầm rất hay, còn là đánh ngẫu hứng nữa đó, cậu ấy là thần nghệ thuật Muse chuyển thế.



“Đánh giá cao như vậy sao, tôi muốn nghe thử một chút.

” Hạ Dĩ Nhiên chỉ chỉ chiếc đàn dương cầm hình tam giác ở giữa nhà ăn.

Tần Nhân Thiên lau mồ hôi: “Tôi đang ăn cơm rất ngon đó biết không, tốt xấu gì thì tôi cũng là giám đốc chỗ này, phải khiêm tốn, trở về tôi sẽ đàn cho cô nghe.


Hy Nguyệt nhìn ra anh ta đang xấu hổ, vội vàng hoà giải: “Đúng đúng đúng, đánh dương cầm ở nhà ăn không tốt lắm, tiếng đàn của cậu chủ đệ nhất thành phố Dương Hà cũng không phải bất cứ ai cũng có thể nghe.


Hạ Dĩ Nhiên bĩu bĩu môi: “Được thôi, ăn cơm trước.


Tần Nhân Thiên thở phào, gắp cho cô ta một con bào ngư: “Đây là bào ngu hoang dã châu Úc, hương vị rất ngon, ăn nhiều một chút.


Cô ăn một miếng, cười xảo trá: “Đợi lát nữa cậu vẽ cho tôi một bức tranh.



Tần Nhân Thiên ho khụ hai tiếng: “Em gái tôi nói, cô đừng tin là thật, nó chính là muốn làm thần giúp đỡ, kết quả là đẩy tôi vào bên trong nước sôi lửa bỏng.


Trong giọng nói của anh ta có một tia oán trách, Hy Nguyệt nghe ra được, thoạt nhìn, nhân cách chính của Tần Nhân Thiên thật sự không có thiên phú nghệ thuật gì.

“Là em sai rồi, em chỉ muốn khoe anh trai hoàn mỹ, nên có chút khoa trương một chút.

Anh của em thích vận động, không thích yên tĩnh.


Hạ Dĩ Nhiên hỗn độn trong gió: “Vậy bức tranh cô cho tôi xem thì sao?”
“Là em tự vẽ.

” Cô cười ngượng ngùng.

Hứa Kiến Quân chớp chớp mắt, dùng một loại ánh mắt hoang mang nhìn cô: “Mẹ, cậu cả rất lợi hại mà…”
Cậu bé còn chưa nói xong, đã bị Hy Nguyệt dùng bào ngư chặn miệng: “Cậu cả chính là thần tượng của Tiểu Quân, Tiểu Quân sùng bái cậu cả hơn cả bố Ma Vương của nó nữa.


Lục Sênh Hạ nhạy bén nhận ra sự dị thường trong không khí, giúp đỡ chị dâu nói sang chuyện khác: “Khi anh Thiên lướt sóng đẹp trai ngây người, lạnh lùng.

Nếu như em lớn hơn một chút, nhất định phải gả cho anh Thiên.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui