Chương 1232
Lục Lãnh Phong không nói nên lời!
Sự kỳ dị trong tư duy của người phụ nữ ngốc này thật sự rất lớn, chẳng trách cứ hơi một tí liền nghĩ ngợi lung tung!
“Trí tưởng tượng của em phong phú như vậy, tại sao không viết tiểu thuyết về cạnh tranh trong kinh doanh?”
Cô tinh quái làm một vẻ mặt hài hước: “Nếu viết tất cả các vụ án cạnh tranh thương mại của anh vào, em nhất định sẽ trở thành đại thần đứng đầu trong thế giới tiểu thuyết cạnh tranh thương mại nổi tiếng khắp cả nước!”
Lục Lãnh Phong tắt máy tính đứng dậy, vòng tay ôm lấy chiếc eo mảnh mai của cô: “Mau đi ăn để chặn đứng những suy nghĩ kỳ quái của em lại thôi.”
Đến nhà hàng.
Hàng mi dài dày của Hy Nguyệt khẽ chớp, trong ánh mắt hiện lên một tia gian xảo: “Enoch trợ lý mới của anh là E trong quân đoàn tinh nhuệ, đúng không?”
Lục Lãnh Phong nhún vai: “Cậu ta là một người lâu năm trong nghề giống như Finn.”
“Nếu không phải lâu năm trong nghề, có thể làm trợ lý cao cấp nhất của anh sao?” Cô mỉm cười: “Em cảm thấy thuộc hạ của anh thật thần bí, A hẳn là dưới một người mà trên vạn người, không biết anh ta trông như thế nào?”
Lục Lãnh Phong kéo chóp mũi trắng như ngọc của cô: “Tính tò mò sẽ giết chết một con mèo.”
Cô lè lưỡi: “Dù sao em cũng là hoàng hậu, là người đứng đầu hậu cung, hiểu rõ các hạ thần trong triều cũng là điều nên đương nhiên.”
Anh đổ mồ hôi lạnh: “Chỉ có một mình em, hậu cung ở đâu ra?”
“Hậu cung chỉ có một mình hoàng hậu đó.” Cô cười khúc khích: “Trong lịch sử có một vị hoàng đế chỉ có một người vợ.
Ông ta yêu vợ đến mức chỉ có một người con trai duy nhất, chỉ là người con trai này không làm nên trò trống gì, kết quả là quyền lực lại rơi vào tay một người em kém cỏi hơn mình, khiến một triều đại thịnh vượng từ đó phải đi vào bước đường suy tàn.”
Khi cô nói, dường như đã cảm nhận được một gợi ý nào đó, cô vỗ đầu mình và nói: “Lục Lãnh Phong, em đã quyết định rồi, em sinh cho anh thêm một đứa con trai nữa, như vậy mới có thể lựa chọn được, mạnh mẽ thì tồn tại, yếu kém sẽ bị đào thải.”
Lục Lãnh Phong nghẹn lại: “Chúng ta vẫn còn con gái, nếu con trai không được thì để con gái thừa kế.”
Cô vỗ vỗ vào vai anh, nói một cách sâu xa: “Dù sau này anh sẽ là người nắm giữ nhà họ Lục, mọi chuyện lớn nhỏ của tập đoàn Lục thị đều do anh quyết định.
Nhưng trong nhà còn có bà nội, bố, mẹ, chú, thím… Gia quy không thể nói đổi liền đổi được.
Hơn nữa, nếu Kiến Dao muốn thừa kế gia sản, thì phải kén một người con rể.
Phụ nữ luôn muốn nửa kia của bản thân phải mạnh mẽ hơn mình, có thể khiến cho họ ngưỡng mộ.
Với tư cách là người phụ nữ giàu nhất phương Đông, liệu nó có thể tìm được một người đàn ông mạnh mẽ hơn mình và đồng ý đến nhà chúng ta ở rể không?”
Lục Lãnh Phong xoa xoa cằm, điều này chính là vấn đề, hạnh phúc hôn nhân của con gái cũng là việc vô cùng quan trọng.”
“Bà xã, sau này Kiến Diệp trưởng thành nhất định sẽ giỏi hơn bố nó, em không cần lo lắng.”
Con ngươi đen láy của Hy Nguyệt đảo qua vài vòng, đột nhiên chuyển thành dáng vẻ cực kỳ nghiêm túc: “Lục Lãnh Phong, em đã quyết định rồi, nếu anh thực sự có con riêng ở bên ngoài, anh không được nhận chúng, cũng không được phép cho chúng mang họ Lục, càng không được cho chúng nhận tổ tiên, nếu không, đừng trách em lòng dạ độc ác.” Cô siết chặt nắm tay nhỏ bé, nghiến răng nghiến lợi dứ dứ nắm đấm trước mặt anh, toát ra vẻ uy hiếp.
Lục Lãnh Phong đỡ trán rịn đầy mồ hôi: “Trong mắt em, anh không đáng tin đến như vậy sao?”
Cô bĩu môi: “Không phải, không phải anh đã từng ngủ với một người phụ nữ trước khi kết hôn đó sao? Vẫn có khả năng bị cô ta cướp giống mất rồi, em phải phòng ngừa trước, kẻo một ngày nào đó đột nhiên có một người phụ nữ mang theo một đứa trẻ đến trước cửa nhà, khiến em lúng túng không biết làm thế nào.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...