Chương 757
Bởi vì, anh tuyệt đối sẽ không buông tay nữa.
Hy Nguyệt nhếch miệng, “Tôi chân trong chân ngoài, chẳng lẽ anh rất một lòng sao? Trong cuộc hôn nhân ngắn ngủi của chúng ta, anh chưa bao giờ hết có phụ nữ ở bên ngoài.
Nếu như tôi không đoán sai, đến bây giờ anh vẫn còn ở chung với Kiều An đúng không?”
Lục Lãnh Phong nghẹn lời, ngoại trừ người phụ nữ trong khách sạn kia ra, cô là người phụ nữ duy nhất của anh, không còn người nào khác.
Nhưng anh cũng không muốn để cô biết.
Trong lòng của anh, cô độc nhất vô nhị, không thể thay thế.
Trong lòng của cô, anh có cũng được mà không có cũng không sao, không quan trọng gì.
Quá không công bằng.
“Tôi đã nói rồi, dùng trái tim của cô để đổi trái tim của tôi.” Anh nắm tay cô, đặt lên trên lồng ngực của mình.
Lòng bàn tay của cô xuyên qua cơ bắp rắn chắc của anh, cảm giác được rõ ràng nhịp tim kịch liệt, cuồng dã, nặng nề của anh.
Dường như cô cũng nghe được tiếng tim mình đập, bi thương như thế, bất đắc dĩ như thế, lại bất lực như thế.
Nó đã thủng trăm ngàn lỗ, không biết còn có thể đi yêu hay không, trao đổi với anh như thế nào đây?
Thấy cô giữ im lặng, một sự thất vọng hiện lên giữa lông mày của anh.
“Cô không muốn đổi? Cô không muốn tim tôi, muốn cùng nhà khác ngõ cả một đời, bằng mặt không bằng lòng sao?” Giọng của anh hơi cất cao, xen lẫn một sự bi thương.
Cô cúi thấp đầu xuống, nhẹ nhàng đá đá vụn bên chân, “Anh nói Hứa Nhã Thanh chỉ dựa vào vài câu dỗ ngon dỗ ngọt, đã lừa gạt được tôi vào trong tay, thật ra không phải như vậy, tôi bỏ ra thời gian bốn năm mới khiến cho anh ấy vào được trong tim tôi, trở thành một trong những người quan trọng nhất.
Tôi không biết, tôi cần bao lâu mới có thể để cho anh đi vào.
Nếu như tùy tiện liền đồng ý với anh thì chỉ là đang lừa gạt anh thôi.”
Anh nâng mặt của cô lên, lòng bàn tay cực nóng sưởi ấm gương mặt của cô, “Tôi có thể đợi, bốn năm cũng tốt, mười năm cũng được, cũng không đáng kể, dù sao chúng ta còn có thời gian cả đời.”
Ánh mắt của anh kiên định mà chấp nhất, giọng điệu trịnh trọng mà thành khẩn.
Cô không biết nên trả lời như thế nào, trong đôi mắt to tràn đầy vẻ phức tạp mê man.
Cô không hiểu anh, anh là một câu đố khó giải, cô cũng không rõ tình cảm của anh rốt cuộc cùng là thật hay là giả.
Dù sao đối với một người đàn ông ở tít trên cao mà nói, không có được luôn luôn là tốt nhất.
Anh cúi đầu, hôn lên môi của cô, không cho cô cơ hội trốn tránh.
Anh tin tưởng, một ngày nào đó, trong lòng của cô sẽ rộng mở đối với anh.
Lúc này, bà Lục đang ở trong bệnh viện thăm con gái, nghe nói Hy Nguyệt trở về nhà họ Lục, Lục Kiều Sam tức muốn chết.
“Đồ đê tiện nhân kia suýt nữa giết chết con, bố và bà nội còn để cô ta trở về nhà họ Lục, có phải điên rồi không?”
“Đồ đê tiện hạ đẳng kia trong bụng đầy mưu mô, con quá nóng nảy, làm sao đấu được với cô ta?” Bà Lục vỗ vỗ tay của con gái, dưới cái nhìn của bà ta, con gái đơn thuần ngây thơ thiện lương, chỉ là tính tình không tốt, cho nên mới sẽ bị tất cả mọi người hiểu lầm.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...