Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng


Chương 640
“Được.

” Cô khẽ vuốt cằm, sau bữa cơm tối, phải đi đến khách sạn thương gia Venice.

trong phòng họp xa hoa, chỉ có một người, có vẻ trống rỗng, làm cho người ta có loại cảm giác không hài hòa.

Người đó ngồi quay lưng với cô, nhìn không rõ gương mặt.

Cô trầm giọng hỏi một câu: “Là Tổng giám đốc Lưu phải không?”
Ghế xoay từ từ quay lại, khi gương mặt tuấn tú quen thuộc đập vào tầm mắt, cô sợ hãi vô cùng, mắt mở lớn hơn cả chuông đồng, lông tơ toàn thân đều dựng lên.

Đây là chuyện gì xảy ra?
Làm sao lại là Lục Lãnh Phong?
Chẳng lẽ cô đã đi nhầm chỗ?

Trên mặt Lục Lãnh Phong giống như bị đóng băng, không có một tia biểu tình, chỉ có đôi mắt âm u rất đáng sợ, ánh mắt lạnh thấu xương giống như tia chớp, chọc thủng không trung, bắn thẳng về phía cô.

Là cô ấy!
Quả nhiên là cô ấy!
Khuôn mặt này, ở trong ký ức của anh xoay chuyển hàng trăm lần, mỗi một đường nét đều được khắc sâu trong lòng.

Anh như thế nào cũng nghĩ không tới, cô vậy mà to gan lớn mật, dám giả chết chạy trốn, bỏ lại một mình anh, cực kỳ bi thương.

“Cô Hứa, bộ dạng cô không mang khẩu trang và kính râm, thuận mắt hơn!”
Giọng anh duy trì bình tĩnh hết sức, giống như nước ngầm trước cơn sóng dữ đến, chảy chầm chậm mà ngưng trọng, che dấu ý định giết người.

Lồng ngực anh phập phồng lên xuống nặng nề, bên trong dung nham đang cuồn cuộn phun trào, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ, điên cuồng phun ra.

Hy Nguyệt giật mình đánh một cái rùng mình, bỗng nhiên phát giác chính mình đã tiến vào trong một cái bẫy được tỉ mỉ sắp xếp.


Mà Lục Lãnh Phong chính là thợ săn.

Cô nghĩ muốn chạy trốn, xoay người bỏ chạy, chạy bặt vô âm tín, nhưng lòng bàn chân giống như bị đóng đinh, làm sao cũng không nhấc lên nổi.

Cô cũng không thể trốn, một khi trốn chính là bại lộ hoàn toàn.

Lục Lãnh Phong vẫn gắt gao nhìn chằm chằm cô, cô không biết vẻ mặt chính mình có phải rất khó coi hay không, có phải đã trong phản ứng vô ý để lộ bí mật.

Cô chỉ biết là, chính mình phải tỉnh táo lại, cần phải nghĩ biện pháp đối phó qua một cửa này.

Cô hít sâu mấy hơi, gian nan nuốt nước miếng, mới khiến cổ họng co rút phát ra âm thanh: “Anh Lục, tại sao là anh?”
Lục Lãnh Phong từ từ đứng lên, bỗng nhiên giống như một trận cuồng phong, điên cuồng vọt tới trước mặt cô, đầu gối như nhũn ra, ngã ngồi ở trên ghế.

“Lần trước, chưa được nhìn thấy dung mạo thật sự của cô Hứa, tôi đặc biệt lấy làm tiếc, cho nên lần này đặc biệt đến đây, nhìn rõ một lần!”
Trái tim cô đập điên cuồng không ngớt, giống như trái tim bị bệnh, bất cứ lúc nào cũng có thể chết.

Nhưng cô không thể hoảng, không thể loạn, cần phải trấn định.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui