Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng
Chương 605
Trong mắt của bà Lục lóe lên sự sắc bén: “Hai người đang muốn làm hòa sao?”
“Có câu nói rằng rằng ngoài cuộc thì tỉnh táo, người trong cuộc thì u mê.
Hôm đó thật sự là vì cháu đã quá kích động.
Sau khi ngã xuống, quả thật cháu cũng không biết rằng rốt cuộc mình đã ngã xuống như thế nào.
Vừa rồi, sau khi được cô chỉ rõ và xem kỹ lại máy video giám sát thì cháu mới nhận ra rằng có lẽ là vì cháu chỉ vô tình ngã xuống chứ không phải là do bị em gái đẩy ngã.” Hy Mộng Lan nói thật nhỏ.
Trong lòng Hy Nguyệt âm thầm cười chế giễu, cô chắc chắn rằng Hy Mộng Lan đang chột dạ, sợ những bí mật của đứa trẻ sẽ bị phơi bày nên mới muốn giả vờ làm hòa với cô.
“Chị à, thật ra thì điều mà tôi mong muốn nhất vẫn chính là làm rõ chuyện của đứa trẻ đó.”
Hy Mộng Lan cố gắng bình tĩnh.
Đây là thời điểm quyết định sự sống chết của cô ta, vậy nên cô ta không thể lo sợ.
Nếu cô ta mà lo sợ thì chắc chắn sẽ bị bại lộ.
“Em gái à, em là người biết rõ nhất chuyện trước kia chị chưa từng có người bạn trai nào cả.
Từ bé đến lớn, chị thậm chí còn chưa chạm vào tay của bất cứ người con trai nào.
“Trước đay thì đúng là như vậy, nhưng vào khoảng thời gian mà chị mất tích rố cuộc đã xảy ra những chuyện gì thì không có một ai biết cả.” Hy Nguyệt âm trầm nói.
Hy Mộng Lan đỡ trán: “Khoảng thời gian đó vì sợ sẽ gặp phải người quen nên mỗi ngày chị đều trốn ở trong khách sạn, chỉ có buổi tối mới ra ngoài.
Từ khi còn nhỏ, mẹ vẫn luôn không cho phép chị tiếp xúc với con trai cho nên chị cũng trở nên cực kỳ bảo thủ.
Chỉ cần gặp một người con trai xa lạ thù đều tránh đi theo bản năng.
Vậy thì sao chỉ trong một tháng ngắn ngủi ấy mà chị có thể tìm được một người đàn ông khác rồi lại tự bán đứng chính mình được chứ!”
Hy Nguyệt trầm mặc.
Cô cũng đã bảo Tiêu Ánh Minh đi điều tra “vụ bê bối” của Hy Mộng Lan nhưng mà đã mấy ngày trôi qua rồi mà cô vẫn không nhận được bất cứ tin tức nào.
” Được rồi, nói quá nhiều sẽ chỉ khiến cho mọi người cảm thấy tôi quá tính toán, để cho Lãnh Phong tự mình xem xét chuyện này đi
Cô len lén nhìn Lục Lãnh Phong, khuôn mặt của anh không có bất cứ cảm xúc nào giống như một bức tượng vậy, lạnh như băng, chỉ có đôi mắt đen láy giống như hai cái giếng sâu không thấy đáy.
Hy Mộng Lan cũng đang nhìn anh, sự lạnh lùng của anh khiến cho cô ta cảm thấy lạnh sống lưng, cô ta biết rất rõ rằng lời nói của Hy Nguyệt đã làm cho trong lòng anh bắt đầu có phản ứng, cô ta chắc chắn phải sử dụng biện pháp cuối cùng thôi.
“Chị cũng biết rằng nếu như không có đứa trẻ thì không thể làm được xét nghiệm quan hệ ha con nên dù chị có nói như thế nào thì cũng đều là vô ích cả thôi! Chị chỉ có thể dùng cái chết của mình để chứng minh sự trong sạch của mình và đứa trẻ đúng không?”
Từ trong túi, cô ta lấy ra con dao nhỏ đã được chuẩn bị từ trước rồi trong khi mọi người chưa kịp phản ứng, cô ta cắt vào mạch máu của mình.
Máu tươi lập tức chảy ra ào ào, bác cả sợ hãi hét lớn.
Cơ thể của cô ta vẫn chưa hoàn toàn bình phục sau khi sảy thai nên vô cùng yếu ớt.
Lại thêm mất máu quá nhiều nên đã ngất đi.
Cuộc họp gia đình vì vậy mà bị gián đoạn.
Hy Mộng Lan được đưa đi bệnh viện cấp cứu.
Lần này, vì cô ta đã cắt rất mạnh nên mạch máu đã thực sự bị tổn thương.
Nhưng may mắn là vẫn chưa bị cắt đứt hoàn toàn nên mới có thể cứu chữa được
Cái này gọi là tìm được sự sống sau cái chết.
Trong lòng của Hy Nguyệt cực kỳ khâm phục cô ta.
Cô không đủ can đảm để có thể tự tử chỉ vì một người đàn ông như vậy.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...