Vợ Yêu Bảo Bối Của Lục Tổng


Chương 599
Bỗng nhiên Hy Mộng Lan nhìn chằm chằm vào cô, mỗi một lời nói đều giống như là một bằng chứng chắc chắn, nhất định phải đóng chặt cô vào thập tự giá với tội lỗi này, để cô không thể nào trở mình được nữa.
Bác cả bỗng vỗ mạnh vào bàn, từ trên ghế đứng bật dậy: “Hy Nguyệt, tại sao cô lại ác độc đến như vậy chứ! Cô muốn dọa cho Mộng Lan sảy thai sao?”
“Bà Hoa à, mọi chuyện còn chưa được làm sáng tỏ, bà cũng đừng quá kích động.” Giọng nói của bà Lục âm trầm truyền đến.
“Chẳng lẽ mọi chuyện còn chưa đủ rõ ràng hay sao? Tất cả đều là do người phụ nữ này làm ra, cô ta gửi những bức ảnh kinh khủng đấy đến để hù dọa Mộng Lan, rồi sau đó lại đẩy Mộng Lan xuống tầng khiến cho con bé phải sảy thai.

Mọi người nên đuổi cô ta đi càng sớm càng tốt nếu không thì mỗi ngày cô ta sẽ đều ở nhà gây chuyện, không để cho mọi người được sống yên ổn đâu!” Bác cả giận dữ nói.
“Nếu như chỉ nghe lời từ một phía như vậy thì không phải cả thế giới này sẽ đều chìm trong thù hận sao.” Bà Lục nói đầy chậm rãi: “Nếu như bà cứ tiếp tục nói những lời lẽ kích động như vậy thì tôi chỉ có thể mời bà ra ngoài uống trà để bình tĩnh lại mà thôi.”
Bác cả biết là mình đã lỡ miệng, miễn cưỡng ngồi xuống.

Bà Lục nhìn sang phía Hy Mộng Lan: “Bây giờ cô hãy nói lại cho mọi người nghe xem khi nãy ở hành lang xảy ra những chuyện gì đi.”
Hy Mộng Lan gật đầu: “Vốn dĩ cháu đi tìm em gái nói chuyện là vì cháu thực sự không thể nào chịu đựng được nữa! Cháu sắp bị những bức ảnh này của cô ta làm cho phát điên rồi! Nể tình chị em bao lâu nay nên cháu muốn tự mình giải quyết riêng chuyện này với cô ta nên cháu mới gọi cô ta ra ngoài hành lang để nói chuyện.

Lúc mới đầu cô ta còn không chịu thừa nhận chuyện đó là do cô ta làm nhưng sau nhiều lần tra hỏi thì cuối cùng cô ta cũng thừa nhận.

Cô ta nói là bởi vì cháu đã cướp mất anh Khiến Nghi nên cô ta mới hận cháu.

Nếu như cháu không chịu rời đi thì cô ta sẽ giết cả cháu và đứa trẻ trong bụng
Cô khóc nức nở, nhẹ lau đi giọt nước mắt trên khóe mắt: “Cháu đã khổ sở cầu xin cô ta.

Dù cho cháu đã nói rằng cháu không cần phải có danh phận cũng không cần địa vị mà chỉ cần có thể ở lại bên cạnh Lãnh Phong là đủ rồi.

Vậy mà cô ta còn nhất quyết không chịu.

Cô ta nói rằng khi đứa trẻ sinh ra thì địa vị của cô ta trong nhà sẽ bị đe dọa nên cô ta sẽ không để cho cháu sinh đứa trẻ này ra.


Sau khi nghe thấy cô ta nói vậy thì cả người cháu đều mất kiểm soát, đầu óc như muốn nổ tung, cháu cũng không biết được rốt cuộc mình đang làm gì nữa.

Cháu chỉ nghĩ đến việc nhất định phải bảo vệ đứa trẻ, nhất định không thể để nó bị em gái làm hại.

Nhưng mà em gái vẫn luôn hất tay cháu ra rồi đẩy cháu xuống cầu thang.

Thấy vậy thì cháu chỉ có thể cố gắng bám chặt lấy cô ta để mình không bị ngã xuống.

Nhưng cháu là phụ nữ có thai, không thể nào đọ sức với cô ta được.

Cháu chỉ nhớ rằng lúc cuối cùng, cô ta đã cầm tay cháu rồi hất thật mạnh, đẩy cháu ra sau, vì cháu không thể đứng vững được nên đã ngã xuống dưới.”
Hai mắt Hy Nguyệt trợn to, nhìn chằm chằm cô đầy kinh ngạc.

Vậy mà cô ta lại có thể mở mồm ra bịa chuyện, nghiêm túc xuyên tạc tất cả mọi thứ đến mức này chỉ để đổ oan cho cô.
Cô không khỏi liếc nhìn Lục Lãnh Phong, vẻ mặt của anh mặt vẫn không có chút cảm xúc nào nhưng ánh mắt lại cực kỳ u ám, dường như là đã tin tưởng những gì mà Hy Mộng Lan nói là thật.
Lần này, Hy Mộng Lan thực sự đã đâm cô một nhát dao thật sâu.
Cô ta vừa khóc vừa kể khiến cho lời nói dối của cô ta lại càng đáng tin hơn cả những sự thật khủng khiếp mà cô đã kể ra.
Hai người lại chỉ vì một vài lý do nhỏ nhặt như nói xấu sau lưng mà phải tranh cãi kịch liệt ở ngoài hành lang như vậy sao?
Bà Lục uống một hớp trà, giọng nói chậm rãi truyền đến: “Hy Mộng Lan, cô đã bắt đầu nhận được những bức ảnh này từ bao giờ?”
“Được khoảng một tuần rồi, ở trên Facebook vẫn còn lưu lại lịch sử.” Hy Mộng Lan nhỏ giọng, mềm nhũn nói.
Bà Lục gật đầu rồi nhìn Hy Nguyệt: “Hy Nguyệt! Cô còn muốn nói thêm điều gì không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui