Chương 418
“Con biết rồi.
” Lục Lãnh Phong bước nhanh ra ngoài, trên mặt có chút xấu hổ.
Hy Mộng Lan vừa thẹn vừa thất vọng, không phải vì bị bà Lục cắt ngang, mà là bởi vì Lục Lãnh Phong không có phản ứng đối với cô ta.
“Bác gái, thật xin lỗi, cháu cái gì cũng không hiểu, về sau cháu sẽ cẩn thận hơn.
”
“Muộn rồi, mau đi ngủ đi.
” Bà Lục dặn dò vài câu rồi đi ra ngoài, bà ta còn có chuyện muốn nói với con trai.
Lục Lãnh Phong không muốn ở nhà, vừa định đi ra ngoài, lại bị mẹ mình ngăn lại: “Ba con đã sớm trở về, ngày mai sẽ về đến nhà.
Con nhất định phải đưa Hy Nguyệt trở về, nếu không ông ấy nhất địn sẽ rất tức giận.
”
“Nhất định con sẽ đưa người phụ nữ này quay về.
” Anh nghiến chặt răng, sau đó hít vào một hơi, ánh mắt có một tia dữ tợn xoẹt qua.
Lục Kiều Sam trốn trong góc phòng nghe lén, trong lòng phát điên.
Hy Nguyệt chết tiệt, thật sự chẳng khác nào ôn thần, vừa mới ra đi đã muốn quay trở về.
Cô ta thật sự hy vọng Hoa Hiền Phưng có thể lập tức chết đi, như vậy sẽ không còn ai có thể uy hiếp được cô ta, không còn có người có thể phá hư mối quan hệ giữa cô ta và Tần Nhân Thiên.
Sáng hôm sau.
Sau khi Hy Nguyệt tỉnh dậy, cô đi dạo trong sân.
Chuông cửa vang lên, một người chuyển phát nhanh đứng ở bên ngoài: “Chuyển phát nhanh của cô, phiền cô ký nhận.
”
Cô tưởng là Hoa Nhi đặt, liền mở cửa ra.
Ngay khi cô cúi đầu ký tên, một chiếc khăn tay màu trắng từ phía sau tiến đến bịt chặt lấy mũi mình.
Cô căn bản không kịp phản ứng, giãy giụa vài cài, liền mất đi ý thức.
Hy Nguyệt tỉnh lại sau khi hôn mê, thấy mình bị nhốt trong một căn phòng nhỏ.
Ở đây rất tối, không có cửa sổ, chỉ có một ngọn đèn mờ nhạt phát ra ánh sáng lạnh nhạt, giống như một căn phòng bí mật dưới mặt đất.
Tay chân cô bị còng lại bởi vòng sắt, tạo thành hình chữ đại.
Đây là đâu?
Cô bị bắt cóc sao?
Cô kinh hãi nhìn xung quanh, treo trên bức tường bên trái là tóc giả, dây thừng, vòng cổ, còn bức tường bên phải là kẹp sắt, dao găm và roi da.
Hiện trường vụ án tàn bạo trong phim truyền hình ngay lập tức hiện ra trong đầu cô.
Liệu cô có bị tra tấn đến chết không?
Có thể sẽ bị chặt thành hai khúc, miệng sẽ bị khoét ra, khoét rỗng nội tạng, và nó sẽ được làm thành “thược dược đen”.
A.
Cô không thể cứ chết đi như vậy, cô chưa cầm được tiền để cứu Phi, nếu cô chết trước khi hoàn tất thủ tục ly hôn, nhà họ Lục sẽ không đưa tiền cho cô.
“Cứu tôi với.
Có ai không? Cứu tôi với.
” Cô hét lên một cách tuyệt vọng, liều mạng gào thét.
Nhưng chỉ có tiếng vọng lại trọng căn phòng.
Rất có thể nơi này cách âm, cô có kêu đến lạc giọng cũng sẽ không có ai thèm trả lời.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...