Edit: Lựu Đạn
Mấy người đàn ông nhìn đến cô gái liều lĩnh, nhất thời đều không có phản ứng.
Jack nhìn chăm chăm khuôn mặt xinh đẹp kia, nhìn lại nhìn, không thể tin được mình có thể gặp được một người đẹp như tiên ở chỗ này, một thân quần áo da bó, gợi cảm vô cùng.
Nhưng mà bên ngoài canh phòng nghiêm ngặt, ruồi bọ một con cũng khó vào, cô ta làm sao có thể thong dong đi vào như vậy.
đi như chỗ không người.
“cô là ai?” Jack nheo mắt nhìn Diệp Chanh.
Gió thổi bay sợ tóc của cô, tựa như rong biển, lại càng thêm động lòng người, ”Tôi đến để làm một cuộc mua bán với anh.”
“Mua bán?” Jack nhíu mày.
Diệp Chanh nhảy từ trên xuống, động tác lưu loát tự nhiên, thân mình tựa như chim én, nhẹ nhàng, uyển chuyển.
“Tôi dùng bản thân đổi người trong tay anh.” cô nói.
“Cái gì?” Jack cho là cô đang đùa.
“Tôi là Diệp Chanh, là vợ của Mộ Dạ Lê, anh có thể tự mình tìm hiểu, hôm nay, nơi này chưa tìm được anh ấy, mà các anh còn ở đây, cho thấy anh ấy chắc chắn là không có việc gì, các anh mới ôm cây đợi thỏ như vậy, xem thử anh ấy có quay lại đây hay không, một khi đã như vậy, anh bắt tôi, càng có lợi hơn, không bằng anh thả cậu bé trong tay kia ra, tôi thay vào chẳng lẽ không tốt?”
Vợ của Mộ Dạ Lê?
Đôi mắt Jack quả nhiên nổi lên tia hung ác.
Mà Mộ Bát nhìn Diệp Chanh bằng vẻ mặt kinh ngạc.
Phu nhân vậy mà muốn hi sinh để cứu họ sao?
Hơn nữa, phu nhân đều biết, tiên sinh không bị sao cả, họ vậy mà lại không nghĩ đến, thật là… Ngu không ai bằng.
Diệp Chanh nhướng mày nhìn Mộ Thất.
Bộ dáng khinh thường kia, làm như là nói, trứng ngốc, anh im miệng lại cho tôi.
Mộ Thất lại thấy trong lòng nghẹ uất.
Nhưng mà, gã Jack lười mà quan tâm đến dáng vẻ phản đối của hai người kia, liền cười hớ hớ nói“Được, cô qua đây, tôi liên thả tên thiết kỵ này.”
Diệp Chanh hờ hững “một lời đã định.”
Jack sao, cô không phải là không biết.
cô tính kế trong lòng, mình với Jack, cũng có vài phần thắng, chủ yếu là thân thể này cô còn chưa quen, nếu là Diệp Ninh khi xưa căn bản là lười nói với gã nhiều như vậy, hiện tại lại không thể không suy nghĩ cẩn thận một chút.
Jack cười dâm tiện nghĩ thầm, đàn bà ngu ngốc, loại ngu ngốc này sao là vợ Mộ Dạ Lê được.
Sau đó một tay hắn kéo Diệp Chanh đến trước mặt, họng súng đen ngòm thẳng để lên huyệt thái dương của cô.
Thơm quá…
Gã nghĩ cô gái này thật giống như yêu tinh, nhìn cô hồi lâu sẽ không nén được mê muội.
Có lẽ Mộ Dạ Lê cũng vì như vậy mới có thể tìm loại bình hoa ngu ngốc như cô ta, cũng không phải là không có lý.
Diệp Chanh lạnh nhạt bình tĩnh đi lướt qua gã, làm như gã cùng rác rưởi giống nhau, không mang theo chút ấm áp, dựa vào cũng không có chút lo sợ bất an, chỉ là đưa lưng về phía Jack, rất tự nhiên hỏi “QM nhà các người dại gần đây có khỏe không?”
“cô biết QM?” Jack kinh ngạc hỏi.
“Chậc chậc, liền phải trừ khử tay sai đắc lực của hắn, thật ngại quá, có điều… ai bảo trợ thủ của hắnngu ngốc đến như vậy, tôi chỉ là giúp hắn dọn sạch chút rác rưởi thôi.”
“Cái gì?”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...