“A! Kira-neechan!” Vừa đến phòng học đã bị Naruto bổ nhào vào cõi lòng.
“Cách xa chị ấy ra!” Sasuke một cước đá bay cậu đi.
Kira nhìn Naruto và Sasuke, ngượng ngùng nói: “Chị đói bụng.”
Sasuke vô lực đỡ trán, vì cái lông gì cậu sẽ có một nee-chan ngu xuẩn như vậy!
“Đều ngồi xuống! Trước khi cuộc thi bắt đầu tôi muốn nói vài điều…” Giám khảo Ibiki bắt đầu bla bla bla…
Kira lắc lư chân, sờ sờ bụng nhỏ của mình, cô thật sự rất đói… Buổi sáng thức dậy trễ, điểm tâm còn chưa kịp ăn…
Nhìn nhóm thí sinh múa bút thành văn, Kira có loại cảm giác muốn cười trộm, thích nhìn người khác đi thi nhất!
“Uchiha Kira, cô cũng mau làm bài!” Giám khảo Ibiki nhìn về phía cô.
Kira hít hít cái mũi, cô đã nói cô không may mắn như vậy mà… Cô là cấp cứu sư, không phải thí sinh có được không?!
Ừm, vị trí cô ngồi hơi lạnh một chút, vừa xoay đầu, mịa nó, gấu mèo nhỏ à!
Cặp con ngươi xanh biếc kia thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm cô, nha… Cô có thể xem đó thành đắm đuối đưa tình không?
“Hừ.” Gấu mèo nhỏ thu hồi tầm mắt, còn thật sự bắt đầu… Gian lận.
Kira xoay xoay bút viết, cô căn bản không biết mấy đề mục này, nếu Itachi đại thần có ở đây, anh sẽ giải quyết trong vòng nửa nốt nhạc, đáng tiếc, người ta còn đang tiêu dao ở bên ngoài…
“Hắt xì…” Mới vừa giết người xong Uchiha Itachi hắt hơi một cái.
Kisame cười nhạo nói: “Itachi, cậu bị cảm?”
Uchiha Itachi liếc mắt nhìn hắn, nói: “Đi thôi.”
Kisame thong thả đuổi kịp, hỏi: “Vì sao cậu muốn tiếp nhiều nhiệm vụ cao giá như vậy?”
Uchiha Itachi lạnh nhạt trả lời: “Hữu dụng.”
Kisame ái muội cười: “Chẳng lẽ cậu muốn cho Yuzu tiền? Không phải nói không có cảm giác với cô ta sao, hiện tại làm như vậy…”
Uchiha Itachi dừng lại cước bộ, còn nghiêm túc nhìn Kisame: “Kisame, tôi không thích cô ta, làm như vậy cũng không phải vì cô ta.”
Đây là lần đầu tiên Kisame nhìn thấy Uchiha Itachi vì loại chuyện này mà nghiêm túc như thế, người phụ nữ tên Yuzu này bất luận là Chakra hay là nhẫn thuật đều tương xứng với Itachi, nhưng Itachi chính là chướng mắt cô ta, vì sao vậy? Hắn thật sự… Rất muốn biết nguyên nhân.
“Hắt xì! Hắt xì!” Kira nhịn không được hắt hơi hai cái.
Khẳng định có người đang mắng cô! Kira hít hít cái mũi, bắt đầu vẽ tranh trên bài thi!
Vẽ cái gì mới tốt đây? Liếc mắt sang bên, thấy được gấu mèo nhỏ, ừ… Vẽ một con gấu mèo đáng yêu vậy.
Gaara rõ ràng cảm giác được cô gái bên cạnh đối với cậu không có ý tốt cười… Dù sao đã trả lời xong đề mục, nhìn xem cô ta viết cái gì…
Gaara trợn tròn mắt, vẽ tranh trên bài thi… Ừ… Hình như là cậu thì phải? Bộ dáng mập mạp này… Còn có cho dù cậu hơi lùn, cũng không cần lùn đến nỗi ngay cả cổ đều nhìn không thấy có được không!
Đang tập trung vẽ tranh Kira cảm giác được sát khí mãnh liệt, cứng ngắc quay đầu, chống lại tầm mắt muốn giết cô của gấu mèo nhỏ, gấu mèo nhỏ thân mến, không biết đây là cách thể hiện tình yêu của nee-chan sao? Lệ rơi…
Những người khác trong trường thi đều không nhịn được run run, sát khí thật khủng khiếp! Nhóm giám khảo cũng không tự giác lấy nhẫn cụ ra…
Sắc mặt Sasuke cũng không tốt lắm, cô gái ngốc nghếch kia lại làm ra chuyện ngu xuẩn gì rồi!
Kira rơi lệ đầy mặt, bôi đi ảnh vẽ Gaara chibi, vì cái lông gì, vì cái lông gì gấu mèo nhỏ không thích kiệt tác của cô?! Để cho cô thương tâm đi ngủ một giấc đi!
Gaara nhìn cô bôi ảnh đi, tâm tình mới thoáng dịu lại một chút, cô gái này luôn làm cho cậu cảm thấy buồn bực, ừm… Tìm một cơ hội giết cô ta đi.
Đang ở trong đả kích Kira đương nhiên không biết ý tưởng của Gaara, nếu biết… Ừ… Phỏng chừng càng thêm đả kích ha.
Ưm, hình như là hương vị cơm nắm, ừ… Sasuke làm…
Một hơi cắn miếng cơm nắm ngay bên miệng, bẹp bẹp bắt đầu ăn.
“Uchiha Kira, chị không thể mở to mắt rồi tự mình ăn cơm sao?!” Thanh âm Sasuke nghiến răng nghiến lợi.
Kira ngậm cơm nắm mở to mắt: “Ui, đây là đâu?”
Tất cả mọi người trầm mặc! Hokage của Konoha à, chúng ta muốn nói chuyện với ngài, vì sao cô gái này có thể thông qua cuộc thi đầu tiên?!
“Trường thi trận thứ hai, rừng rậm tử vong.” Anko tốt tính nói.
Kira đối với Anko không tính là xa lạ, đương nhiên cũng không quen thuộc, chính là vài lần ra ngoài làm nhiệm vụ đều ở trong đội ngũ của cô ta.
Kira ăn xong ngụm cơm cuối cùng, bình tĩnh đứng dậy, nhanh tay kết ấn: “Độn.”
Cô liền như vậy tiêu thất!
“Giám khảo! Đây là chuyện gì! Cô ta không cần tham gia cuộc thi sao?! Ninja Konoha liền hưởng thụ loại đặc quyền này sao!”
“Đúng vậy! Chúng ta đều dựa vào thực lực!”
Anko phóng ra hai thanh Shuriken thành công ngăn lại hai thanh âm kia, cô nguy hiểm mở miệng: “Ai nói với các người cô ấy là thí sinh?!”
Mọi người giật mình, không phải thí sinh? Chẳng lẽ cô ta là thượng nhẫn?!
Anko híp mắt, cười nói: “Cô ấy là cấp cứu sư, nhân viên chữa bệnh và chăm sóc.”
Có chút người khinh thường cười ra tiếng, nhưng là mọi người ở Konoha đều không cười, Shikamaru làm sao cũng nghĩ không ra một cô gái thoát tuyến phiền toái như vậy dĩ nhiên là cấp cứu sư… Temari nhíu mày, cô từng nghe qua cấp cứu sư của Konoha, thực lực tương đối cao, nhưng là… Thật sự không giống với lời đồn a!
Đi vào trong tháp Kira hết chỗ nói rồi, cô đã quên, di chứng của độn chính là… Thời gian không chịu cô khống chế! Đờ mờ, hiện tại tiến hành đến đâu rồi ?!
“Xem ra nơi này không có người.” Thanh âm Temari vang lên.
Oma, vận mệnh chi thần à, có thể buông tha cho tôi hay không!
Kira cùng Gaara lại đối mặt, sát khí tràn đầy cmr rồi! Đương nhiên, là cô đơn phương bị sát khí của Gaara thổi quét…
“Làm sao bây giờ, chị gái của Sasuke ở nơi nào!” Kiba đáng yêu, em là một đứa trẻ tốt tính.
Hạt cát của Gaara bay ra khỏi hồ lô, mịa nó, gấu mèo nhỏ, thật sự muốn giết chết chị ư! Thân thể Kira cứng ngắc lui về phía sau vài bước, cô không sợ đổ máu, nhưng cô sợ biến thành cặn bã a! Cho đến lúc này cô có nhiều máu cũng vô dụng thôi! Xương cốt đều sắp nát rồi!
Hạt cát bay nhanh chui vào thân thể Kira, Kira từ từ nhắm hai mắt chờ đợi mổ giết, một hồi lâu sau, vẫn là không hề có động tĩnh…
Kira run run mở to mắt, hạt cát ở trước mắt cô, nhưng là, chưa từng thương tổn cô, Gaara vẫn đang dùng sức khống chế hạt cát nghiền nát cô… Kira vươn tay tiếp xúc với hạt cát…
“Yashamaru, vì sao những bạn nhỏ khác đều sợ con?”
“Yashamaru! Vì sao lại là chú! Vì sao!”
“Từ giờ trở đi, ta là tu la chỉ yêu chính mình…”
Những trí nhớ này là của Gaara… Kira chậm rãi tới gần Gaara, Gaara lại cực kỳ bài xích: “Đừng tới đây!”
Kira vẫn là đi qua rồi, cô chỉ muốn ôm ôm cậu thôi…
“Không phải gọi cô đừng tới đây sao?!” Hạt cát cuối cùng vẫn đâm vào bụng cô…
Temari và Kankuro sững sờ nhìn kịch tình phát triển, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Gaara cũng ngây ngẩn cả người, cậu không có ý… muốn giết cô…
Khóe miệng Kira chảy máu xuống, nhưng cô vẫn nở nụ cười, sờ sờ sờ đầu Gaara: “Gaara, tóc của em thật mềm mại, giống như Naruto vậy.” Ngay cả thân thế cũng tương tự…..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...