Liền tính Đường Hạo Nam không thích cô, cô cũng hi vọng anh có thể tin tưởng mình, cho dù ly hôn, cũng hi vọng là chia tay hòa bình.
Trong tiềm thức của anh, đối với cô vẫn lại là không có tin tưởng.
Trên miệng cô nói không sao cả, trong lòng lại là một trận phiền muộn.
Bi ai hết sức, muốn lập tức rời xa anh!
"Anh cmn không nghĩ muốn ly hôn! Thỏa thuận li hôn, vẫn không ký!" Đường Hạo Nam trừng mắt nhìn cô, tức giận rống, Hạ Nhất Nhiễm ngẩn ra, giây lát phản ứng kịp, thì ra anh một mực kéo dài!
"Anh không li hôn sao vậy cưới cô ta?! Đường Hạo Nam, anh đừng để cho tôi coi thường anh!" Cái người đàn ông này quá ích kỷ, nghĩ muốn liền như thế lãng phí thanh xuân của hai cô gái sao?!
Anh một chút cũng không muốn kết hôn với Đồng Y Mộng, cái gì váy trắng đính hôn, tương lai cưới cô ta, đều là bất đắc dĩ dỗ dành cô ta mà thôi.
Cũng không biết có thể lừa bao lâu, chỉ muốn tạm thời kéo dài thời gian, ở trong lòng mong đợi Đồng Y Mộng có thể buông tha. Nhưng mà, Hạ Nhất Nhiễm cô không chịu, cố ý mà kiên quyết muốn lập tức ly hôn, tiêu sái mà quyết tuyệt.
Không nguyện cùng anh cùng chờ đợi.
Có đôi khi thực hoài nghi tình yêu của cô đối với anh, rốt cuộc là sâu vẫn lại là cạn.
Ánh mắt anh lóe lên, vẽ mặt dữ tợn, hai đấm nắm chặt, "Lần này, Mộng Mộng tốt nhất không có việc gì, em đừng muốn bỏ đi cho xong!" Kiêu ngạo như anh, nói không nên lời nguyên nhân chôn ở sâu trong đáy lòng kia, bỏ lại một câu, muốn đi.
Ý của anh vẫn lại là, không tin cô? Vẫn lại là cảm thấy được là cô cố ý hại Đồng Y Mộng?
Hạ Nhất Nhiễm nhìn bóng lưng Đường Hạo Nam tự châm chọc bản thân cười cười, tay phải theo bản năng vuốt ve bụng nhỏ bằng phẳng, cười từ từ trở nên chua sót, rồi sau đó, cô nghe được tiếng đóng cửa dữ dằn.
Cô còn có ý định muốn nói cho anh có đứa bé này tồn tại sao?
Tuy anh là cha của đứa nhỏ, có quyền biết đứa nhỏ này tồn tại, nhưng mà, anh giống như có phần không tư cách.
Di động trong túi xách vang, vội vàng từ trong túi xách lấy ra, là Tô Tiểu Quả gọi tới.
"Kết quả như thế nào rồi?" Tô Tiểu Quả quan tâm hỏi, không giống bình thường không chịu để tâm.
"Hai vạch, mang thai rồi." Cô nằm ngửa ở trên giường, hai mắt nhìn trần nhà, trong lòng có nhàn nhạt vui sướng, vui sướng kia lại là thương cảm như vậy.
"Woa thật sao?!" Tô Tiểu Quả kích động hơn cô rát nhiều, nghĩ đến Đường Hạo Nam, cô bé lại nhụt chí rồi.
"Tiểu Quả, em trước giúp chị giữ bí mật, không được nói cho bất kỳ ai, biết không?" Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh nói, tay nhẹ nhàng mà vuốt ve bụng, ngoại trừ buồn nôn, còn không có bất luận cái cảm giác gì, rất khó tưởng tượng, trong bụng đã có một cái sinh mệnh nhỏ đang nẩy mầm ôm gốc rồi.
"Biết rồi! Chị còn chưa tin em sao? Chẳng qua, Đường Hạo Nam thì sao, chị tính toán nói cho anh ta sao?"
"Chị không biết. Hôm nay người giúp việc của Đường gia đi mua bánh ngọt em còn nhớ rõ đi? Vừa nãy Đường Hạo Nam đến đây, nói Đồng Y Mộng ăn bánh ngọt tiêu chảy, hiện tại ở bệnh viện, còn nói trong bánh ngọt ăn ra được một cọng tóc!"
Trong lòng cô hiện tại rất loạn, vui sướng cùng đau thương nửa nọ nửa kia.
"Cái rắm ấy!" Tô Tiểu Quả nổi giận, gần như phát hảo gào thét, "Hạ Nhất Nhiễm! Đường Hạo Nam người kia cặn bã đến còn nói cái gì nói nữa đâu?! Anh ta không tưởng rằng chúng ta cố ý chứ?"
"Tiểu Quả! Em đừng kích động, anh ấy không tin chị, cùng cửa hàng chúng ta không quan hệ gì."
"Hạ Nhất Nhiễm! Em nói với chị, chuyện này khẳng định có cái âm mưu! Nếu Đường Hạo Nam nói chính là sự thật, đó chính là Đồng Y Mộng hoặc là người Đường gia có vấn đề, bọn họ chính là nghĩ muốn giá họa cho chị! Em đoán, nói không chừng là Đồng Y Mộng cái người đàn bà Bạch Liên hoa kia cố ý!" Tô Tiểu Quả kích động nói, lúc đó, cô bé chính đang ngồi xếp bằng hai chân ở trên giường, vẻ mặt tức giận.
"Tiểu Quả! Em đừng nghĩ lung tung, không phức tạp như vậy đâu, chị đoán Đồng Y Mộng khẳng định ăn cái khác, Đường Hạo Nam anh ấy liền là không tin tưởng chị, tưởng là chị sẽ hại Đồng Y Mộng."
"Hạ Nhất Nhiễm! Tại sao nói thế nào chị cũng không tin lời em nói chứ, cái người đàn bà Đồng Y Mộng kia, nói không chừng chính là kỹ nữ đày tâm cơ!"
Hạ Nhất Nhiễm cười khổ, người nào sẽ biến thái như vậy vì hại người khác mà giày xéo thân thể của chính mình? Cô cảm thấy được Tô Tiểu Quả là xem cung đấu nhiều quá nên lậm luôn rồi!
"Tiểu Quả, Đường Hạo Nam anh ấy vẫn lại là không tin tưởng chị, đây chính là mấu chốt nhất, liên quan đến chuyện đứa nhỏ..."
"Chị đừng nói cho anh ta nữa! Nhất là Đồng Y Mộng! Nói cho bọn họ chỉ biết càng phiền toái!" Tô Tiểu Quả vội vàng nói, Đường Hạo Nam quá cặn bã, không tư cách biết đứa bé tồn tại, Đồng Y Mộng nói không chừng là kỹ nữ, biết rõ, chỉ sợ sẽ hại Hạ Nhất Nhiễm.
Có lẽ là cô bé là xem cung đấu nhiều đến lậm, nhưng mà, lòng người khó lường, không thể không phòng.
Hạ Nhất Nhiễm là người sống nội tâm, cô yêu Đường Hạo Nam, trước kia cùng Đồng Y Mộng là bạn bè thân thiết, khẳng định là xử trí theo cảm tính, không giống người bàng quan bình tĩnh như cô bé.
"Chị tạm thời sẽ không nói, buổi sáng ngày mai lại thử thêm một lần, bớt chút thời gian còn phải đi bệnh viện kiểm tra thử, không còn sớm, tắm rửa ngủ đi." Hạ Nhất Nhiễm khôi phục tỉnh táo, bình tĩnh địa nói.
Cùng Tô Tiểu Quả kết thúc cuộc nói chuyện, cô đi tắm rửa.
Đường Hạo Nam, anh nếu biết bọn họ có con, sẽ phản ứng như thế nào?
Cảm thấy phiền toái hay vẫn lại là vui sướng?
...
Đồng Y Mộng nửa đêm tỉnh dậy, không nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng như thế, cảm giác bị tiêu chảy khó chịu như thế.
Không biết Đường Hạo Nam có thể hoài nghi Hạ Nhất Nhiễm hay không, người Đường gia khẳng định là sẽ hoài nghi...
Cửa phòng bệnh đột nhiên mở ra, người phụ nữ mặc quần áo điều dưỡng đi vào, "Mộng Mộng..."
"Sao bà lại đến đây..." Đồng Y Mộng thì thào nói, hai mắt thẳng nhìn trần nhà, người phụ nữ kia làm bộ đo nhiệt độ cho cô ta.
"Mẹ đến xem con, sao con lại đem chính mình biến thành như vậy, vốn thân thể đã yếu...!" Giọng người phụ nữ kia rất nhỏ nói.
"Không ác độc một chút, Đường Hạo Nam sẽ đau lòng sao? Không ác độc một chút, làm sao rất thật..." Đồng Y Mộng một vẻ người chết không sợ đau, sâu xa địa, ánh mắt trống rỗng.
"Điều này cũng đúng..."
"Các người thì sao? Tại sao một chút động tĩnh cũng không có?" Đồng Y Mộng hơi thở mong manh, giọng băng lãnh.
"Gần đây bị theo dõi sát sao, cái tên Lục Ngộ Hàn kia, con cũng biết đi? Cậu của Đường Hạo Nam, đã từng đi lính, gần đây đang nhìn chằm chằm chúng ta!" Người phụ nữ kia nhỏ giọng nói, đem nhiệt kế từ dưới nách cô ta lấy ra.
"Tôi nhất định phải làm cho bọn họ chia tay, mà còn phải là đối với đối phương hận thấu xương." Đồng Y Mộng nhàn nhạt nói, đầu đột nhiên đau đớn một trận, cô ta nhíu mày.
"Mộng Mộng, đừng nóng vội, con cũng phải cẩn thận một chút, Đường Hạo Nam dù sao cũng là yêu Hạ Nhất Nhiễm..."
"Cút!"
Người phụ nữ kia còn chưa nói xong, Đồng Y Mộng tức giận rống, như là một con mèo hoang bị giẫm trúng đuôi.
Cố Tú Vân sợ tới mức run rẩy, vội vàng đẩy xe đẩy đi tới.
Đồng Y Mộng không tiếp thụ được hiện thực Đường Hạo Nam yêu Hạ Nhất Nhiễm, trước kia liền cảm thấy được anh đối với cô là đặc biệt, tránh cho đêm dài lắm mộng, ý đồ hủy đi Hạ Nhất Nhiễm, kết quả, ngược lại hại chính mình.
...
Đồng Y Mộng lần này ở trong bệnh viện một thời gian, người gầy xuống vài ký, mấy ngày qua, gàn như không ăn cái gì, một chút liền tiêu chảy.
"Anh Hạo Nam, anh đừng nghe bác gái bọn họ nói, Nhiễm Nhiễm hẳn không đối với em như thế, em cùng cô ấy là chị em tốt, cũng không phải kẻ thù, cô ấy có cái lý do gì hại em..." Đồng Y Mộng ngồi dựa vào đầu giường, suy nhược, phờ phạc, khuyên Đường Hạo Nam.
Rõ ràng trong bánh ngọt quả thật có sợi tóc, cô ta lại vẫn nói tốt giúp cô như thế, Đường Hạo Nam đau lòng, "Ừ, cô ấy không có ý do hại em, Mộng Mộng, năm đó tai nạn xe cộ..."
Vừa định nói, năm đó tai nạn xe cộ, cũng không phải Hạ Nhất Nhiễm tạo thành, lập tức dừng lại.
Lúc này Đồng Y Mộng cảm giác đầu rất đau, không phải giả vờ, "ANh Hạo Nam, tai nạn xe cộ xảy ra chuyện gì?"
"Không có gì!" Đường Hạo Nam vội vàng nói, y tá tiến vào, nói là bác sĩ trưởng khoa não điều trị cho Đồng Y Mộng mời anh qua đó.
...
"Đường tiên sinh, trong não Đồng tiểu có khối máu tụ, hiện tại còn tại di động, rất nguy hiểm gây di chứng, tương lai có khả năng sẽ trở nên si ngốc, mù lòa." Bác sĩ chỉ vào hình ảnh CT não bộ Đồng Y Mộng, nghiêm túc nói với Đường Hạo Nam.
Tim Đường Hạo Nam thắt lại, "Ông đang nói cái gì?! Trước không phải đã nói, cô ấy đã sắp khỏi hẳn sao?!"
"Đường tiên sinh, sorry, khối máu bầm này vốn dĩ rất nhỏ, nhưng mà gần đây, nó đang ở di động, mở rộng..." Bác sĩ tiếc nuối nói.
"Phẫu thuật thì sao?!" ANh hi vọng Đồng Y Mộng có thể khỏe mạnh cường tráng sống sót, trở nên độc lập, kiên cường, tốt nhất có thể không yêu anh nữa, lại tìm một đàn ông khác yêu thương mình, hảo hảo mà tiếp tụccuộc sống, nhưng mà hiện tại...
Bác sĩ lắc đầu, "Vị trí khối máu bầm này quá nhanh nhạy cảm, xác xuất phẫu thuật thành công rất thấp, nếu phẫu thuật, chỉ sợ sẽ tê liệt."
Giọng bác sĩ mới hạ xuống, cửa phòng bị người đẩy ra, Đồng Y Mộng mặc đồng phục bệnh nhân lao vào, "Bác sĩ! Ông nói cái gì?! Ông nói cái gì?!"
Đồng Y Mộng giống như điên rồi bắt được cánh tay bác sĩ, kích động hỏi.
"Mộng Mộng!" Đường Hạo Nam kinh hãi, cô ta vừa rồi liền trốn ở bên ngoài nghe lén, lần này, biết hết rồi...
Anh ôm Đồng Y Mộng.
Đồng Y Mộng là thật kích động, không phải ngụy trang, không nghĩ tới, trong đầu còn có khối máu tự...
"Anh Hạo Nam! Anh nói cho em biết, ông ta nói không phải thật sự! Nói cho em biết! Em không muốn biến thành si ngốc... Em không muốn mù... Em không muốn...!" Đồng Y Mộng khóc nói, gần như là quỳ ở trên mặt đất, Đường Hạo Nam dùng lực lôi cô ta lên, ôm vào trong ngực.
"Mộng Mộng ngoan, anh sẽ tìm bác sĩ giỏi nhất toàn bộ thế giới chữa trị cho em, em không có việc gì!"
"Em không muốn... Em không muốn chết... Không nghĩ muốn biến thành si ngốc... Em không muốn... Em còn muốn làm vợ của anh... Làm hiền thê lương mẫu... Tại sao lại như vậy? Hu hu... Tại sao?" Đồng Y Mộng vừa khóc vừa nói, thân thể đang kịch liệt run run.
Đường Hạo Nam trong phút chốc nhớ tới những kỷ niệm ngọt ngào cùng Đồng Y Mộng, khi đó nói những thứ này, nhìn lại người con gái trước mắt gần như hoàn toàn thay đổi, trong lòng có buồn bả nói không nên lời.
Nếu không có vụ tai nạn xe cộ kia, nếu anh không cùng Hạ Nhất Nhiễm bị cô ta bắt gian tại trận, Đồng Y Mộng sẽ không thay đổi thành như vậy...
Một cô gái đang tốt đẹp, hiện tại, trở nên...
Anh ôm Đồng Y Mộng về tới phòng bệnh, Đồng Y Mộng một mực khóc, cuối cùng khóc đến lên cơn sốc ngất xỉu.
Đường Hạo Nam bắt đầu liên hệ chuyên gia não khoa hội chẩn cho cô ta.
...
Hạ Nhất Nhiễm liên tiếp mấy ngày không gặp Đường Hạo Nam, không biết anh đang bận rộn cái gì, cô nôn nghén càng ngày càng thường xuyên, lén lút đi bệnh viện, làm kiểm tra, thật sự là mang thai, dựa theo kỳ kinh nguyệt cuối cùng suy đoán, đã có thai hơn bốn tuần rồi.
Bác sĩ đề nghị thả lỏng tâm trạng, tâm trạng tốt, phản ứng thai nghén cũng sẽ nhẹ một chút.
Hiếm khi đi chợ nông sản, vậy mà lại gặp Lục Ngộ Hàn, anh kỳ thật là đi theo cô.
Lục Ngộ Hàn giúp cô chọn một con gà mái già, lại vẫn mua chút đồ ăn.
"Mang thai, phải bồi bổ thật tốt." Lục Ngộ Hàn đột nhiên nói ra một câu, mặt không chút thay đổi.
"Cậu..." Anh tại sao liền biết? Hạ Nhất Nhiễm kinh ngạc nhìn anh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...