Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Tất cả mọi người cho rằng Đường Hạo Nam không thích cô.

Chính bản thân cô cũng biết rõ.

Kha Dịch Thần thổ lộ cũng không thể khiến cô rung động.

"Anh đừng nói nữa! Anh ấy đối với tôi như thế nào, trong lòng tôi rõ ràng! Anh là người ngoài cuộc, anh làm sao có thể hiểu được?! Không cần lại châm ngòi ly gián, tôi biết các người ai cũng cũng không muốn chúng tôi bên nhau! Kha Dịch Thần, liền tính tôi không cùng với anh ấy, cũng sẽ không đến bên anh! Anh chết tâm đi!"

Hạ Nhất Nhiễm tức giận rống to, tâm tình càng kích động, càng chứng tỏ cô bị đâm trúng điểm yếu rồi.

"Nhiễm Nhiễm! Em đừng lại lừa mình dối người nữa! Anh thừa nhận, anh nghĩ muốn cướp em đi, nhưng mà, anh còn chưa đê tiện vô sỉ tới mức cần giở thủ đoạn chia rẽ tình cảnh của hai người!" Kha Dịch Thần phản bác, Hạ Nhất Nhiễm lắc đầu.

"Anh dám nói, Đường thị gần đây hai lần xuất hiện nguy cơ không có quan hệ gì với anh sao?"

"Không có!"

Kha Dịch Thần vẻ mặt chắc chắn, để cho Hạ Nhất Nhiễm sợ sệt, không phải anh ta, thì là ai?

"Thật không nghĩ tới, Đường Hạo Nam nói cái gì, em sẽ tin cái đó, mà anh, người bạn này, ở trong lòng em, vậy mà là kẻ tiểu nhân đê tiện vô sỉ!" Kha Dịch Thần cười khổ nói, anh ta đi đến mép giường, ngã ngồi trên giường, miệng vết thương phía sau đau rát, khiến anh nhíu chặt mày.

"Người nào đối với em là thật lòng, thời gian sẽ chứng minh toàn bộ. Anh cũng hi vọng em sống vui vẻ hạng phúc, hi vọng Đường Hạo Nam tên khốn kiếp đó có thể toàn tâm toàn ý đối với em..." Kha Dịch Thần cười khổ nói, cầm lấy hộp thuốc lá, liền muốn hút thuốc.

Hạ Nhất Nhiễm liền bước lên phía trước ngăn lại, "Anh đừng hút!"

Cô đoạt lấy hộp thuốc lá, trầm giọng nói, Kha Dịch Thần ngẩng đầu, hai mắt nhìn cô, khóe miệng nhếch lên, ngược lại lộ ra hàm răng trắng tinh.

"Vẫn là quan tâm anh, đúng không?" Kha Dịch Thần cười nói, Hạ Nhất Nhiễm trợn mắt nhìn anh ta.

"Tôi phải đi rồi!"

Nơi này không phải chỗ cô nên ở lại, Kha Dịch Thần có người chăm sóc, cô không cần thiết ở lại.

"Khi còn không tra được người tối hôm qua muốn hại em là ai, em ở lại đây mới an toàn!" Kha Dịch Thần trầm giọng nói, vẻ mặt nghiêm túc.

Nghĩ đến cảnh ngộ tối hôm qua, Hạ Nhất Nhiễm trong lòng vẫn còn sợ hãi.

"Tôi sẽ báo cảnh sát!"


"Báo cảnh sát vô dụng! Em có thể nghe anh không? Ở lại nơi này, anh hẳn không làm gì em!" Kha Dịch Thần lại đứng lên, đi đến trước mặt cô, hai tay giữ lấy bờ vai cô, cúi đầu, nhìn cô.

"Báo cảnh sát vô dụng, anh có thể điều tra ra là ai sao? Tôi ở lại chỗ này, La phu nhân có thể hiểu lầm hay không?" Hạ Nhất Nhiễm bình tĩnh hỏi.

"Nhiễm Nhiễm, hiện tại Kha Dịch Thần không phải là cậu nhóc nghèo khổ hai bàn tay trắng năm đó rồi! Tin tưởng năng lực của anh, sẽ tra được! La Kỳ gần đây trở về nước Pháp, liền tính bà ấy biết, cũng sẽ không nói gì." Kha Dịch Thần trầm giọng nói, "Chờ vết thương của anh tốt lên một chút, chúng ta mới trở về thành phố, ở lại chỗ này, cực kỳ an toàn, tin tưởng anh!"

Kha Dịch Thần vẻ mặt ôn nhu.

Hạ Nhất Nhiễm cau mày, suy nghĩ một hồi, "Vậy tôi trước ở lại này..."

Cô lo lắng còn sẽ có người hại chính mình, tạm thời trước trốn ở nơi này, ngoại trừ Tô Tiểu Quả cùng Lục Ngộ Hàn, không ai sẽ lo lắng cô đi đâu.

Nghĩ đến Đường Hạo Nam, tim, xiết chặt lại.

Anh sẽ đi tìm cô sao?

Sẽ sao?

Cô không xác định.

...

Hạ Nhất Nhiễm chỉ liên hệ Tô Tiểu Quả, Lục Ngộ Hàn bên kia không liên hệ.

Đường Hạo Nam làm sao cũng tìm không thấy cô, ngay cả nhà ga cùng sân bay đều đã tra qua. Cũng theo dõi Tô Tiểu Quả, thấy Tô Tiểu Quả cực kỳ bình tĩnh, cảm thấy được Hạ Nhất Nhiễm hẳn là không có chuyện gì.

"Anh Hạo Nam, anh gần đây xảy ra chuyện gì? Xem ra gầy rất nhiều..." Đồng Y Mộng thấy Đường Hạo Nam đi vào, tiến lên đón chào, nhu thuận đau lòng hỏi.

Nhìn Đồng Y Mộng kia vẻ mặt vô hại, anh cười cười, lắc đầu, "Mộng Mộng mấy ngày nay xem ra béo lên không ít, cùng trước kia một dạng xinh đẹp."

Anh nhéo nhéo đôi má non mềm của Đồng Y Mộng, cô ta khôi phục không tệ, vài ngày thời gian đã béo rất nhiều, không giống trước, gầy đến da bọc xương.

Đồng Y Mộng mặt đỏ, "Nào có, cảm giác chính mình so với trước kia già hơn rất nhiều, giống người  vô dụng... Nhưng mà, em sẽ tiếp tục cố gắng tập vật lý trị liệu để mau phục hồi lại như trước kia!" Cô ta cười nói, vẻ mặt tích cực.

"Ngoan... Hảo hảo cố lên, đừng làm cho anh lo lắng em." Nhìn Đồng Y Mộng suy nghĩ thoáng hơn, Đường Hạo Nam cũng thoải mái hơn, bưng mặt cô ta, vô cùng thân thiết ở trên đầu mũi cô ta hôn một cái.

"Uh"m!" Đồng Y Mộng lớn tiếng đồng ý, "Đúng rồi, anh Hạo Nam, Nhiễm Nhiễm đâu? Em thật sự rất nhớ cô ấy, cô ấy tại sao còn không có đến thăm em? Hoặc là, em đi tìm cô ấy cũng được!" Đồng Y Mộng vẻ mặt ngây thơ hỏi.


Nhìn Đồng Y Mộng ngây thơ hồn nhiên như vậy, nhớ lại đến chính mình trong lúc cô ta hôn mê, cùng với Hạ Nhất Nhiễm bên nhau, trong lòng không hiểu sao liền dâng lên một cảm giác áy náy, hiện tại, anh lại còn yêu Hạ Nhất Nhiễm rồi.

Kết hôn hơn bốn năm, vẫn không có giữ lấy Hạ Nhất Nhiễm, chính là không nghĩ muốn có lỗi với Đồng Y Mộng.

Nhưng mà, cuối cùng...

Vẫn không thể nào bảo vệ phòng tuyến kia.

Nếu Đồng Y Mộng biết rõ, cô ta sẽ rất khổ sở...

"Cô ấy đi công tác, còn chưa có trở lại, chờ cô ấy trở lại, anh sẽ giúp em hẹn cô ấy. Cô ấy vài năm nay cũng một mực nhớ đến em, vẫn hi vọng em  sớm một chút tỉnh lại." Đường Hạo Nam nhẹ giọng nói.

"Vậy sao?" Đồng Y Mộng nhàn nhạt hỏi lại, giọng điệu có phần cổ quái, điểm ấy, bị Đường Hạo Nam bắt giữ rồi.

"Xảy ra chuyện gì? Không đúng sao?"

"Cũng không phải! Không có a... Em cũng không biết, có thể là em nghĩ nhiều rồi!" Đồng Y Mộng có phần ấp a ấp úng nói.

Đường Hạo Nam cũng không truy hỏi nữa, không có quan tâm tâm tư Đồng Y Mộng.

"Anh Hạo Nam, anh đừng ở chỗ này cùng với em nữa, anh xem ra cực kỳ tiều tụy, vẫn lại là trở về phòng ngủ nghỉ ngơi đi!" Đồng Y Mộng săn sóc nói, Đường Hạo Nam có phần kinh ngạc, cô ta thực không giống trước, luôn bám người như vậy rồi.

Trên thực tế, cô ta trước kia cũng là rất hiểu chuyện, nghe lời.

Nghĩ đến trước kia, trong ánh mắt Đường Hạo Nam nhìn cô ta, hơn vài phần nhu tình.

"Anh đi nghỉ ngơi trước... Ngoan..." Nói xong, lập tức ra khỏi phòng.

Lại trở lại gian phòng ngủ chính kia, đã từng là nơi anh chán ghét trở về, anh ngã vào trên giường, từ hơi thở giống như còn có thể ngửi đến mùi vị của Hạ Nhất Nhiễm, là hương vị tươi mát tự nhiên, ngực không hiểu sao lại đau rồi.

Cái loại cảm xúc này cực kỳ khó chịu, hành hạ lục phủ ngũ tạng của anh.

Anh cuộn mình tại trên giường, tay lớn nắm chặt chăn gối, cắn răng, "Hạ Nhất Nhiễm...!"


Ngay lúc anh đau lòng đến thở không nổi, điện thoại đột nhiên vang lên, từ trên tủ đầu giường mò mẫn được điện thoại di động, là dãy số xa lạ.

"Là em..." Thanh âm quen thuộc truyền đến, Đường Hạo Nam sợ sệt.

Ngược lại, tim nhói đau, "Hạ Nhất Nhiễm! Em cmn chết ở đâu rồi?!" Anh mạnh ngồi dậy, lớn tiếng gầm thét, tay lớn nắm chặt di động, tim cũng xiết chặt.

Hạ Nhất Nhiễm ngồi bên bờ biển, nghe tiếng chửi rủa của anh, khóe miệng chua sót cong lên, có phần nản lòng thoái chí.

Thái độ của anh đối với cô liền không thể nào dịu dàng.

"Đường Hạo Nam, xin anh lúc nói chuyện có chút tôn trọng người khác đi." Cô bình tĩnh nói.

Trước đó cô gọi điện thoại cho anh, tại sao từ chối không nghe? Hiện tại sao lại lên giọng như vậy?

"Để cho anh tôn trọng em, em tôn trọng anh sao?! Không nói một tiếng trốn đi mất, em suy xét qua cảm thụ của anh sao?! Em có phải cảm thấy được cùng anh chơi trò mất tích, anh sẽ lo lắng cho em hay không?! Em cmn quả thực là nằm mơ! Mộng Mộng đều đã so với em hiểu chuyện!" Nghĩ đến vài ngày qua vì cô mà bản thân chịu đủ dày vò cùng hành hạ, trong lòng cực kỳ buồn bực không vui, tức giận miệng không đắn đo.

Lấy cô so sánh cùng Đồng Y Mộng, không thể nghi ngờ là chuyện khiến Hạ Nhất Nhiễm đau đớn nhất.

"Cô ấy là người trong lòng anh, đương nhiên là hoàn mỹ. Tôi ngày mai sẽ đi gặp Mộng Mộng, miễn cho lâu như thế không đi, để cho cô ấy hoài nghi." Hạ Nhất Nhiễm lạnh nhạt nói, có cảm giác chết tâm. Cũng không để ý trong lời Đường Hạo Nam cái gì mà cảm thụ.

Lời Hạ Nhất Nhiễm ở trong điện thoại, hiển nhiên để cho Đường Hạo Nam ngây ngẩn cả người, anh căn bản không nghĩ tới, Hạ Nhất Nhiễm sẽ chủ động muốn gặp Đồng Y Mộng.

Anh cũng không cảm thấy được vui vẻ, ngược lại, trong lòng còn có điểm chua xót không hiểu.

Trong lòng anh cũng không nghĩ muốn Hạ Nhất Nhiễm ủy khuất ở trước mặt Đồng Y Mộng diễn trò, làm bộ không thích anh.

Giờ phút này thái độ cô lạnh nhạt làm cho anh cực kỳ kinh ngạc.

"Em là nói thật sao?" Không xác định hỏi, "Em hiện tại ở đâu? Anh đi tìm em, chúng ta trước gặp mặt nói!"

Mấy ngày không thấy, anh khẩn cấp muốn gặp cô.

Tuy vừa mới nổi giận với cô, nhưng kia cũng là bởi vì cô nên mới khẩn trương!

"Anh là sợ tôi ở trước mặt cô ấy vạch trần mọi chuyện sao? Anh yên tâm, tôi hẳn không làm như vậy! Không cần gặp mặt nói, anh tìm một chỗ hoàn cảnh an tĩnh, để cho tôi cùng cô ấy gặp mặt đi, đừng để cho phóng viên theo dõi cái gì." Ngồi ở trên bờ cát, nhìn mặt biển xanh thẳm, gió biển thổi vào mặt, cô bình tĩnh nói.

Ở trên đảo vài ngày, cô cũng đang làm cho trái tim tình lắng đọng lại, tận lực để cho chính mình không cần lại thương xuân bi thu, không cần tiêu cực.

Cố gắng lên hoạch cho tương lai, cố gắng qua được càng tốt.

Không có tình yêu, thật sự không có gì quá ghê gớm.

"Em làm sao vậy?!" Đường Hạo Nam ôm chặt gối đầu, kích động hỏi, "Em lập tức đi căn hộ bên kia, anh ở đó chờ em!"


"Tôi sẽ không đi! Đêm đó tại nhà cũ tôi đã nói qua, chúng ta sau này không cần lại đơn độc gặp mặt!" Cô trảm đinh tiệt thiết cự tuyệt, không thể lại tiếp tục lún sâu vào nữa, đã bắt đầu cố gắng từ bỏ anh rồi.

Một ngày làm không được, liền hai ngày, ba ngày, một tháng, một năm...

Một ngày nào đó sẽ từ bỏ.

Cô nói được quyết tuyệt như vậy, lòng Đường Hạo Nam tràn đầy bị thương, đau đến thở không nổi, "Em liền không muốn gặp anh nữa sao?!"

Nói không thích liền không yêu nữa rồi sao?

Hiện tại, giống như người không buông tay được là anh!

"Hạ Nhất Nhiễm! Em giỏi lắm!" Anh cắn răng nói, môi mỏng đang run run, hốc mắt đỏ lên.

Nghe được phẫn nộ của anh, anh là một người đàn ông kiêu ngạo như vậy...

Nhưng mà, gặp mặt thì lại thế nào?

Lại không thể bạc đầu giai lão...

"Ngày mai ở chỗ nào gặp?" Cô bình tĩnh hỏi, trong giọng nói không có một chút bi thương.

"Vậy thì nhà hàng Thanh Nguyệt mà Mộng Mộng yêu thích nhất, tầng cao nhất trung tâm thương mại Đường thị!" Đường Hạo Nam mang theo ý tứ trả thù nói, đang nghe đến cô trầm mặc khi đó, khóe miệng anh nhếch lên.

Cô khẳng định vẫn lại là để ý!

"Được! Mấy giờ?" Hạ Nhất Nhiễm kềm chế chua xót, hỏi.

Đường Hạo Nam ảo não, nói thời gian, cô lập tức liền cúp điện thoại, anh nghe trong di động truyền đến tiếng "tút tút", cắn chặt răng.

...

Đồng Y Mộng nghe nói cùng với Hạ Nhất Nhiễm gặp mặt, cực kỳ vui vẻ.

Ngày hôm sau, Đường Hạo Nam mang theo cô ta tới nhà hàng trước.

Hạ Nhất Nhiễm còn không có tới, anh không yên lòng dỗ dành Đồng Y Mộng ăn, đã khẩn cấp muốn gặp đến người phụ nữ đáng giận đã mất tích mấy ngày kia!

Hạ Nhất Nhiễm mới ra thang máy, Kha Dịch Thần từ một cái thang máy khác đi ra, cô kinh ngạc, "Anh sao cũng lên đây?"

"Anh đi cùng với em! Có anh ở đây, màn trình diễn này không phải càng chân thật? Em xem bọn họ, nhiều ân ái!" Kha Dịch Thần cắt ngang lời cô, nhìn về phía cửa sổ sát đất của nhà hàng, có thể rõ ràng nhìn đến vị trí bên cửa sổ, Đường Hạo Nam đang ở đút Đồng Y Mộng ăn cái gì đó.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui