"Hạ Nhất Nhiễm, em đang làm loạn cái gì!" Nhìn bàn tay nhỏ của Hạ Nhất Nhiễm đã bị phỏng đỏ bừng, bên trên còn có nước canh không ngừng tí tách rơi xuống, Đường Hạo Nam rốt cục khống chế không nổi gầm lên giận dữ, khóe mắt muốn nứt ra vươn tay muốn đem tay Hạ Nhất Nhiễm kéo đến cạnh mình.
Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt có chút lạnh, mạnh nghiêng người tránh tay Đường Hạo Nam, anh vừa mới nói cái gì? Nói để cho chính mình không cần náo loạn? Cô náo loạn cái gì rồi hả? Lệ Áo chính miệng thừa nhận cô ta hại con cô, cô lòng tràn đầy oán hận, anh lại cùng chính cô nói không cần náo loạn. Cô đạt được tin tức Lệ Áo tính kế anh, có lòng tốt nói anh không cần tin tưởng cô ta, anh vẫn lại là cùng chính mình nói không cần náo loạn. Cô thật sự không rõ, cô rốt cuộc náo loạn cái gì rồi hả? Nếu quan tâm anh, thương anh, cũng là náo loạn mà nói, vậy cô đã náo loạn không nổi rồi.
"Đường Hạo Nam, anh nói tôi náo loạn cái gì rồi hả? Anh chỉ cần nói ra, tôi đây liền thật sự không náo loạn."
Hạ Nhất Nhiễm tim, giống như trần trụi giữa mùa đông khắc nghiệt, bị gió lạnh rét thấu xương làm thương tích đầy mình, những lời này của anh là ý gì? Rõ ràng đã nói, chỉ cần có thể bên nhau, sẽ mãi tin tưởng đối phương, tuyệt đối không tái tách ra mà? Tại sao đến cuối cùng vẫn lại là không tin tưởng cô?
"Em cùng anh đi xử lý miệng vết thương trước." Mạnh mẽ đè nén xuống tức giận trong lòng, Đường Hạo Nam đối với Hạ Nhất Nhiễm vươn ra một bàn tay, anh muốn đem những chuyện khiến bọn họ không vui này ném qua một bên trước, hiện tại xử lý tốt miệng vết thương cho Hạ Nhất Nhiễm mới đúng là chuyện quan trọng nhất, nhưng mà đáy mắt anh ẩn nhẫn lại lần nữa đâm bị thương Hạ Nhất Nhiễm lúc này.
Cô càng giống như hãm sâu vào trong ác mộng, cho rằng có thể ở trên người anh tìm kiếm được một tia an ủi, nhưng đoạn video clip lại như là quả bom đem lòng của cô oanh tạc phá thành mảnh nhỏ.
Chính mình rời nhà trốn đi mấy ngày này, anh có từng gọi cho cô một cuộc điện thoại sao? Quan tâm qua an nguy cô sao? Lúc cô bị ép ở lại nhà cũ Đổng gia ở Singapore, anh có từng hỏi qua chính mình sống như thế nào chưa? Cái gọi là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, đối với Đường Hạo Nam anh mà nói, vĩnh viễn đều là không chiếm được mới tốt, anh cho tới bây giờ đều là để cho chính cô quyết một lòng yêu anh, rồi lại đem cô thương tổn thương tích đầy mình, mà bây giờ anh chạy tới Anh quốc, có phải bởi vì có tật giật mình hay không?
Khi niềm tin giống thủy tinh bị nghiền nát, tất cả toàn bộ đều đã thành cái cớ để đôi bên hoài nghi lẫn nhau.
"Đường Hạo Nam, trong lòng anh cho tới bây giờ vẫn luôn không có tôi, nếu không thì, cho dù anh không chiều theo ý tôi, cũng sẽ không cùng với Lệ Áo dây dưa không rõ, nếu cô ta thật sự là một người không quan trọng, không liên quan, anh cần gì phải một lần lại một lần vì cô ta chỉ trích tôi, hay vẫn là nói, tôi hiện tại chỉ là một người không quan trọng, đến người dưng cũng không bằng?"
Sau khi nhìn đến cái video clip kia, Hạ Nhất Nhiễm đã không có biện pháp lại tiếp tục tin tưởng Đường Hạo Nam, cho dù là video clip chỉ quay đến một nửa, cố ý làm cho người ta suy tưởng, cố ý muốn cho hai người hiểu lầm. Nhưng isy nhất, nếu Lệ Áo làm ra chuyện như vậy, Đường Hạo Nam hẳn là cũng biết tâm tư của cô ta đi, mà bây giờ, anh lại trả lời chính mình như thế nào.
Không khí nháy mắt ngưng kết lại, trong phòng an tĩnh rất nhiều, Hạ Nhất Nhiễm thậm chí có thể nghe được chính mình hô hấp rõ ràng, một tiếng cao hơn một tiếng, tim đập cũng là một tiếng vượt qua một tiếng.
Câu nói tiếp theo của Đường Hạo Nam, liền đủ để quyết định nửa đời sau giữa anh và cô rồi.
"Hạ Nhất Nhiễm, em là con bạch nhãn lang!" Đường Hạo Nam là thật bị lời Hạ Nhất Nhiễm tức giận cực kỳ, mạnh hít sâu một hơi, thân thể đều đã khống chế không nổi run rẩy lên, cô vậy mà có thể nói trong lòng mình không có cô, chuyện này khiến cho tức giận đến nỗi một câu giải thích đều đã chẳng muốn nói.
"Tôi bạch nhãn lang? Tôi chỗ nào bạch nhãn lang rồi? Tôi quen biết anh nhiều năm như thế, tôi có từng nợ anh cái gì, là tình cảm hay vẫn lại là cái khác? Mà anh thì sao? Anh vốn là không hiểu gì hết luôn nhục nhã tôi, rồi lại nói yêu tôi, tiếp đó lại vứt bỏ tôi, hiện tại thì sao? Vì một người phụ nữ khác tiếp tục vứt bỏ tôi!" Nói tới đây, Hạ Nhất Nhiễm cảm thấy chính mình sống cả đời này thật sự bi ai, một lần lại một lần bị Đường Hạo Nam yêu, lại một lần lại một lần bị anh thương tổn, mà chính mình giống như là quả bóng, tùy ý anh gọi thì chạy tới, đuổi thì đi.
Cho dù là hạ quyết tâm cứng rắn, quyết định cả đời này không được lại cùng anh có chỗ liên quan, vẫn lại là một lần lại một lần ở trước mặt anh thất bại thảm hại.
Nhìn trong mắt Hạ Nhất Nhiễm nhiệt độ từ từ giảm xuống, Đường Hạo Nam cũng cảm thấy oan ức, đúng, Hạ Nhất Nhiễm nói đúng, chính mình đã từng là vì Đồng Y Mộng thương tổn cô rất sâu, nhưng mà về sau đã không nói, cũng không nhắc lại chuyện này mà? Tại sao? Tại sao chuyện Lệ Áo còn có thể liên lụy đến Đồng Y Mộng, hai người họ không phải không cùng một người không phải sao?
Có lẽ anh đối với Đồng Y Mộng đã từng nổi lên lòng thương hại, thậm chí là nợ tình, muốn dùng cuộc đời còn lại của mình để đền bù, nhưng mà anh lại không bỏ xuống được chính mình yêu Hạ Nhất Nhiễm, cho nên khi anh lưỡng lự không dứt giữa hai người phụ nữ, anh làm tổn thương Nhiễm Nhiễm. Nhưng Lệ Áo lại khác, anh cho tới bây giờ không có yêu cô ta, cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới muốn giữ gìn cô ta!
"Là vì chuyện đứa nhỏ sao?" Đường Hạo Nam vươn tay cào cấu đầu tóc, cả người không hiểu sao phiền não, anh lại bị Hạ Nhất Nhiễm bức bách đến không cách nào giải thích quan hệ giữa chính mình cùng Lệ Áo.
"Đứng, liền là vì đứa nhỏ!" Từ khi mất đi đứa nhỏ này bắt đầu, cô cùng Lệ Áo liền kết xuống Huyết Hải Thâm Cừu!
"Con không phải cô ta cố ý hại chết! Anh nhất định phải hợp tác với cô ta, Nhiễm Nhiễm, cái đó và chuyện anh yêu hay không yêu em không quan hệ!" Đường Hạo Nam vẫn lại là tin tưởng vững chắc những gì chính mình nhìn đến, anh rõ ràng là nhìn trong lúc hỗn loạn có người đẩy Lệ Áo một cái, lúc hỗn loạn như vậy, thật là cái tình huống bất ngờ gì đều có thể hoàn toàn xảy ra không phải sao?
Cho dù là anh cũng vì đứa bé kia đau triệt nội tâm, nhưng đây chung quy cũng là một đứa trẻ chưa thành hình không phải sao?
"Cũng là công ty anh, vì công ty của anh, anh có thể vứt bỏ con của chính mình, vì công ty của anh, anh có thể tùy ý để người phụ nữ của mình bị người khác ức hiếp. Vì công ty của mình, anh có thể cùng người phụ nữ khác trên giường!" Hạ Nhất Nhiễm mở miệng không chút suy nghĩ, nhớ tới hình ảnh trong video kia lại càng tức giận, cô đang nổi nóng nói ra những lời như vậy cũng chỉ cảm thấy sướng miệng, mà cũng không có một tia áy náy, cho dù là biết rõ có người cố ý muốn châm ngòi chia rẽ quan hệ giữa hai người bọn họ, nhưng giây phút Đường Hạo Nam vì công ty chính mình làm tổn thương cô, cô cũng chỉ nghĩ đến làm tổn thương ngược lại anh mới vui sướng.
"Em nói cái gì?" Đường Hạo Nam mạnh sửng sốt, Hạ Nhất Nhiễm nói cái gì? Cô nói chính mình cùng người khác trên giường, cô từ nơi nào có được tin tức này?!
"Không phải sao? Anh vì công ty mình, không phải toàn bộ đều đã bán đứng sao? Bán đứng một chút sắc tướng của chính mình lại càng không đủ nhắc tới đi! Nếu nói như vậy, sao không bán luôn triệt để, dứt khoát cưới người phụ nữ kia luôn đi!" Hạ Nhất Nhiễm vẫn như cũ không quan tâm nói ra những lời tổn thương Đường Hạo Nam.
Đáy mắt Đường Hạo Nam lướt qua quét xuống thụ thương, nháy mắt nghĩ tới chính mình nhận được cái video clip, là có người cố ý ngày hôm đó chế tạo ra cảnh tượng như vậy, làm cho hai người bọn họ hiểu lầm lẫn nhau sao? Người kia, là Lệ Áo?
"Nhiễm Nhiễm, toàn bộ những chuyện anh làm đều đã là vì em." Đường Hạo Nam cuối cùng là chịu thỏa hiệp, toàn bộ những chuyện đang xảy ra này đều đã quá mức kỳ quặc, trước khi còn không làm rõ ràng chân tướng, anh không muốn cùng Hạ Nhất Nhiễm lại tiếp tục khắc khẩu nữa, như vậy khiến mâu thuẫn giữa hai người càng thêm trở nên gay gắt.
Đường Hạo Nam chịu thua cầu hòa, chỉ là Hạ Nhất Nhiễm đã đến giới hạn tan vỡ, cô đã không có thể tiếp tục ủy khuất chính mình như vậy nữa rồi. Cho nên cô mở miệng nói ra những lời cực kỳ bi thảm tuyệt tình. "Vậy thật sự là thực xin lỗi rồi, Đường đại tổng giám đốc, vì muốn tốt cho tôi liền chính mình hiến thân, nhưng mà tôi thật sự chính là chịu không nổi, tôi còn muốn sống lâu hai năm, xin mời Đường tổng người không cần lại tiếp tục ngạt chết tôi rồi!" Lạnh lùng nói xong, Hạ Nhất Nhiễm lại một lần nữa đóng cửa trái chính mình, cả trái tim tĩnh lặng vì xao động, vậy mà rốt cuộc không nổi một tia gợn sóng.
"Hạ Nhất Nhiễm, em nói cái gì?" Đường Hạo Nam gầm thét nói, anh là thật sự luống cuống!
"Tôi nói anh đừng yêu tôi, anh yêu tôi như vậy, tôi thật sự là chịu không nỗi!" Hạ Nhất Nhiễm cũng gầm thét lên, hai người cố gắng chịu đựng lẫn nhau, đến giờ khắc này, vẫn lại là đi tới tình cảnh không thể quay lại, Hạ Nhất Nhiễm rõ ràng nghe được tiếng trái tim mình rơi trên mặt đất, vỡ nát tan tành.
"Hạ Nhất Nhiễm, em đừng mẹ nó muốn phải rời khỏi anh! Đời này đều không có khả năng! Đời này đã định anh chính là muốn hành hạ em, cho dù là muốn em sống không bằng chết, anh cũng phải giữ em ở bên cạnh anh!" Đường Hạo Nam tức giận cùng cực gầm thét, không để ý Hạ Nhất Nhiễm vùng vẫy, một tay lấy Hạ Nhất Nhiễm hung hăng kéo vào trong ngực, mặc cho Hạ Nhất Nhiễm vùng vẫy ra sao, cũng không chịu buông tay.
"Buông tôi ra!" Vùng vẫy không có kết quả, Hạ Nhất Nhiễm dứt khoát không tiếp tục vùng vẫy, như là một tượng gỗ không chút sức sống vậy, tùy ý Đường Hạo Nam đem chính mình ôm ở trong ngực.
"Đường Hạo Nam anh còn muốn như thế nào nữa? Tôi đã cùng với người khác rồi mà? Video clip đã nhận được rồi đúng không? Tôi đã không thích anh nữa rồi!" Đôi mắt Hạ Nhất Nhiễm đã không còn ánh sáng, cô mơ hồ là đoán được khả năng như vậy, rồi mới thuận thế đẩy thuyền, thật không ngờ, lời này vừa nói ra, thân thể Đường Hạo Nam nháy mắt giống như kết băng tại chỗ, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tỉnh.
"Hạ Nhất Nhiễm, em nói lại lần nữa!"
"Tôi nói tôi đã, ưm..." Môi Hạ Nhất Nhiễm hung hăng bị chặn lại, âm thanh mơ hồ không rõ bị áp lực ở giữa môi răng, dưới chân mất lực hút, người đã bị Đường Hạo Nam khiêng trên vai.
Đi nhanh hướng vào phòng tắm. Không để ý Hạ Nhất Nhiễm vùng vẫy, Đường Hạo Nam thuần thục đem quần áo Hạ Nhất Nhiễm trên người lấy ra hết, rồi mới mạnh đem Hạ Nhất Nhiễm ném vào bồn tắm lớn, vòi hoa sen mở ra, dòng nước đổ ập xuống nện ở trên mặt Hạ Nhất Nhiễm.
Trước mắt Hạ Nhất Nhiễm trắng mờ một mảnh, thậm chí đến mi mắt đều đã không mở ra được, chỉ có thể cố khạc ra nước trong miệng mình. "Đường Hạo Nam, anh điên rồi!"
"Đúng! Anh chính là điên rồi! Cho dù anh chết! Cũng tuyệt không làm cho em rời ra anh nửa bước!" Nói xong, Đường Hạo Nam mạnh nhào vào bồn tắm lớn, đem Hạ Nhất Nhiễm áp ở dưới thân!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...