Vợ Trước Muốn Tái Hôn

Đường Hạo Hâm xuất hiện rồi...

Khương Dư Hằng chốc lát không phản ứng kịp, sau khi phản ứng kịp, trong lòng hồi hộp.

"Học trò của chị phải làm phẫu thuật, tiền thuốc men không đủ, tìm tôi. Chưa nói muốn gặp anh, tôi tự tiện làm chủ, anh thích tới hay không, cơ hội bỏ qua liền không có." Đường Hạo Nam đối Khương Dư Hằng không có ấn tượng tốt gì.

Đã từng là tình địch giả tưởng, về sau lại thành kẻ thù, hiện tại, hai người là anh em cùng cha khác mẹ, nhưng mà, bọn họ chưa từng chính thức nhận lại nhau.

Cô đến thành phố, có khó khăn, tìm chính là Đường Hạo Nam.

Khương Dư Hằng hừ lạnh, "Không gặp."

Giọng điệu băng lãnh mà vô tình, trong đầu tất cả là hình ảnh ly hôn ngày đó, Đường Hạo Hâm gần như quỳ cầu xin anh, không cần ly hôn.

Cô nói, yêu anh.

Nhưng anh nuốt không trôi khẩu khí kia, xa rời, chặt đứt triệt để, cô cũng biệt vô âm tín.

Đường Hạo Nam hai lời cũng chưa nói, quyết đoán cúp điện thoại.

Anh kỳ thật đối bọn họ vô cảm, là vì cái người phụ nữ tâm địa thiện lương nhà anh có vẻ quan tâm bọn họ, anh mới mở miệng giúp họ.

Không nghĩ tới Khương Dư Hằng dứt khoát như thế, nghe Hạ Nhất Nhiễm miêu tả, bọn họ còn giống như rất có hy vọng, lần này...

Đường Hạo Hâm nói, cô không có trong biên chế, giáo viên dạy thay, tiền lương 500 một tháng, tại nông thôn đã đủ chi tiêu cho cuộc sống.

"Cha mẹ ruột của chị chính là sống ở thôn xóm kia, có phải cảm thấy rất châm chọc hay không?" Trước kia vẫn chế giễu Khương Dư Hằng là dân quê, không nghĩ tới bản thân Đường Hạo Hâm cô lúc nói những thứ này, nói ra nhẹ nhàng như vậy, trên mặt che kín tươi cười thuần phác.

Một người phụ nữ, tâm lý là mạnh cỡ bao nhiêu, mới có thể đem chuyện chính mình vốn để ý nhất, nói được nhẹ nhàng như vậy?

Hiện tại Đường Hạo Hâm, đã không còn là đại tiểu thư hung hãn ương ngạnh kia, cô chỉ là một giáo viên giản dị ở nông thôn, cũng cô cùng trước kia, tựa như hai người.

Hạ Nhất Nhiễm lòng thắt lại, cầm tay cô.

"Nhiễm Nhiễm, tay em thật là lạnh! Thân thể vừa thấy cũng rất suy nhược, Hạo Nam, em chăm sóc con bé thế nào vậy!" Đường Hạo Hâm hướng Đường Hạo Nam cười trách cứ.

"Chị, chúng em hiện tại rất tốt, đúng rồi, cháu trai của chị đều sắp sáu tuổi rồi!" Hạ Nhất Nhiễm cười nói.

Đường Hạo Hâm sửng sốt, ngược lại nở nụ cười, càng không ngừng nói "Tốt quá!", trong lòng lại là đầy bụng bi thương.


Hai người phụ nữ lại trò chuyện một hồi, Hạ Nhất Nhiễm mới đi, ra ngoài phòng bệnh khi đó, nói với Đường Hạo Nam, mấy ngày nay để cho giúp việc trong nhà đưa cơm và đồ ăn đến đây.

"Em thật đúng là rất lương thiện! Đường Hạo Hâm năm đó cũng không ít lần ở trước mặt anh nói nói bậy về em!" Đường Hạo Nam trầm giọng nói.

Hạ Nhất Nhiễm thoải mái cười, hai tay thân mật ôm lấy cánh tay anh, "Chị cùng Duyệt Duyệt là không ít lần nói xấu về em, nhưng không thật sự xúc phạm tới em. Là anh, người khác chỉ cần nói gì không tốt về em, anh sẽ tin!"

Cô trừng mắt với anh, bất mãn kháng nghị.

Nghĩ đến anh trước kia thật đáng giận, lòng lại vẫn chua xót.

Đường Hạo Nam không phủ nhận, chính mình trước kia là cực kỳ đáng giận, "Luôn tìm em gây phiền toái, là vì, em đối với anh quá lạnh lùng rồi!"

Anh chắc chắn nói, ngược lại lên án cô.

Hạ Nhất Nhiễm nhíu mày, đã bị anh kéo lên xe, Đường Hạo Nam trực tiếp ôm cô vào trong lòng, bàn tay to nắm chặt bàn tay lạnh lẽo của cô, nhẹ nhàng mà xoa bóp.

"#$%^!" Cô nói thầm một câu, nằm bò vào trong lòng anh, anh lại vẫn cực kỳ ngạo kiều, trước kia chính là, vẫn không chịu thừa nhận thích cô.

Đường Hạo Nam mỉm cười, vuốt ve đầu cô, "Chính là muốn thu hút lực chú ý của em, khi đó còn tưởng rằng em thực thích Kha Dịch Thần!"

Anh lúc trước làm sao không xót xa?

"Đừng nói những thứ này, nói nữa lại nghĩ đến những chuyện không thoải mái kia rồi." Tỷ như, Đồng Y Mộng. Cô ta sống chết chưa biết, cũng không biết có phải chết cháy trong trận lửa lớn kia, sống không thấy người tử không thấy xác hay không...

Vẫn không cùng Đường Hạo Nam nhắc tới cô ta, không nghĩ muốn nhắc đến, cô ta đem đến cho bọn họ thống khổ không thua gì ác mộng.

Nhưng mà, cô cũng rõ ràng, nếu cô cùng Đường Hạo Nam lúc trước nếu yêu thật sự đủ kiên định, yêu đủ sâu, đừng nói là Đồng Y Mộng, cho dù là ai, cũng không thể tách bọn họ ra.

...

Đêm giáng sinh, hai đứa nhỏ đều đã đội mũ Noel, Hạ Nhất Nhiễm cũng đội, liền ngay cả Đại Hoàng đều đã đội, chỉ có Đường Hạo Nam, kiêu ngạo không chịu đội.

Hạ Nhất Nhiễm ngồi ở trên ghế, vẻ mặt hung dữ, "Anh nếu còn không đội, em không để ý tới anh nữa!"

"Con cũng không để ý người!" William ở mặt ngoài vĩnh viễn cùng mẹ đứng một đội, thở phì phì nói.

Đường Hạo Nam đành phải đối mặt Hạ Nhất Nhiễm, ngưỡng cằm, nhìn cô, "Gọi anh một tiếng ông xã, anh liền đội!" Anh phúc hắc nói.


Chỉ thấy Hạ Nhất Nhiễm sắc mặt có phần thay đổi, Đường Hạo Nam lòng cũng căng thẳng, anh chính là mạnh miệng, không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì!

"Anh đội anh đội!" Không muốn cô khó xử, cô lại không là bà xã của anh, vội vàng đoạt lấy mũ trong tay cô, tự mình đội lên cho chính mình.

Chẳng qua, Hạ Nhất Nhiễm vẫn lại là có thể cảm nhận được lòng anh.

Nhưng mà, anh cũng chưa cầu hôn cô, đều không cưới cô, cô dựa vào cái gì gọi anh "ông xã"?

"Cha đội mũ vẫn đẹp trai nhất! So với William còn đẹp trai hơn!" Fan trung thành số một của Đường Hạo Nam, đại tiểu thư Nini vỗ tay nhỏ, nhảy lên kêu hô.

"Nào! Tiểu bảo bối của cha!" Đường Hạo Nam một tay ôm lấy Nini, tại trên gương mặt cô bé hung hăng hôn một cái thật kêu, làm Nini "Khách khách" cười to.

Hạ Nhất Nhiễm mím môi, nhìn con gái ôm cổ anh, cũng tại trên gương mặt anh "Bẹp bẹp", ngực không lí do chua chua, ngược lại cảm thấy chính mình quá thần kinh, cùng con gái ăn dấm chua gì chứ?!

"William! Chúng ta cũng ôm ôm!" Cô khom người xuống nâng mặt nhỏ của con trai lên, cũng hung hăng hôn hai cái, lại đổi lấy ánh mắt ghét bỏ của con trai, "Ngây thơ!"

"..."

Hạ Nhất Nhiễm không nói gì, tổn thương xoay người đi.

"Nào! Đây là quà cha cho các con!" Đường Hạo Nam cầm hai phần quà, cho con trai cùng con gái, Hạ Nhất Nhiễm ngồi một bên trên sofa cắn hạt dưa, giận dỗi nhìn, không biết anh có chuẩn bị quà cho cô hay không.

Anh sau khi đưa quà cho hai đứa nhỏ xong, đi tới bên này, Hạ Nhất Nhiễm lòng tràn ngập chờ mong, nhưng mà, trên tay anh cái gì cũng chưa cầm, cái gì cũng chưa nói, ngồi ở trên ghế sofa, cầm lấy một quả óc chó, bắt đầu tách vỏ.

Hạ Nhất Nhiễm không nói được một lời cắn hạt dưa, Nini chạy tới, trong lòng ôm một 《 Nữ hoàng băng giá 》bản giới hạn. Nữ chính búp bê Elsa, toàn thân mặc đầm xanh, rất là bắt mắt.

Liền ngay cả cô một người phụ nữ trưởng thành đã 32 tuổi đều rất hâm mộ rồi.

Còn nhớ rõ lúc bảy tuổi, Đường Hạo Nam đưa cho cô một con búp bê Barbie, về sau bị em gái ngang ngược vứt xuống sông, cô lúc ấy khóc thật lâu.

Nghĩ đến những việc nhỏ này, trong lòng cực kỳ ấm áp, cái người anh trai này, ở trong sinh mệnh của cô, đã từng sắm vai những nhân vật, như anh, như cha...

"Mẹ, đẹp đúng không? Cha tặng cho con đó!" Nini lại vẫn chạy đến trước mặt cô khoe ra, tiểu nha đầu này!

"Đẹp đẹp đẹp, nhưng mà, nào đẹp như tiểu công chúa của mẹ!" Hạ Nhất Nhiễm nói xong, một tay ôm tiểu nha đầu kéo vào trong ngực, nha đầu kia thật sự là kẻ dở hơi!


Vẫn hay thường cùng cô ở Đường Hạo Nam trước mặt tranh giành tình cảm!

Đường Hạo Nam đem quả óc chó tách vỏ xong nhét vào miệng Hạ Nhất Nhiễm, cô rất thích ăn cái này, nhưng mà ngại bóc vỏ phiền toái, tình nguyện cắn hạt dưa.

"Cha ơi! Con cũng muốn ăn!"

Nini vội vàng làm nũng kêu hô.

Hạ Nhất Nhiễm hướng Đường Hạo Nam không nói gì cười cười, Đường Hạo Nam nhét một miếng bánh ngọt cho cô bé, đem tiểu nha đầu đuổi đi rồi!

"Anh nói xem, Nini tại sao thích anh như thế?" Hạ Nhất Nhiễm nhỏ giọng hỏi, nhìn con trai ngồi ở một bên, quà của cậu bé chính là mô hình Transformers, cậu bé năng lực sáng tạo rất mạnh, đang tự mình lắp ráp.

Liền ngay cả Đại Hoàng trên đầu cũng đội mũ Noel, nằm trên thảm trải sàn, thỉnh thoảng dùng móng vuốt cọ cọ vào mô hình của William.

"Bởi vì, anh đẹp trai!" Đường Hạo Nam mặt dày trả lời.

Hạ Nhất Nhiễm hướng anh liếc mắt trợn trắng, "Cuồng tự kỷ, không để ý tới anh, em đi tắm rửa ngủ."

Thật đáng ghét!

Quà gì cũng đều không có!

Hạ Nhất Nhiễm ở trong lòng bất mãn nghĩ, ngược lại cảm thấy chính mình cực kỳ ngây thơ, đều đã trưởng thành, muốn quà gì nữa chứ?!

Cô gần đây tâm tính thay đổi, cảm giác chính mình lại giống sống lại một dạng, cực kỳ hưởng thụ cảm giác bị Đường Hạo Nam cưng chiều này, bị hai đứa con vây tại bên người vui vẻ hạnh phúc.

Đây mới là cuộc sống chân chính đi?

...

Hạ Nhất Nhiễm chính đang ngâm mình trong bồn tắm, Đường Hạo Nam đột nhiên tiến vào, lúc cô mở mắt nhìn, thấy anh cầm ly cùng bình rượu đỏ và đồ khui, tại mép bồn tắm ngồi xuống, rót hai ly rượu, một ly đưa cho cô.

"Uống rượu để làm gì?"

"Chúc mừng đó, Noel vui vẻ!" Anh cười nói, cùng cô chạm cốc, Hạ Nhất Nhiễm dùng cách nâng ly đáp lại một câu, uống rượu.

Cô cho rằng anh hiện tại phải đưa ra một món quà, kết quả, vẫn lại là không có!

Lại uống vào hai ly rượu, Đường Hạo Nam đứng lên, ra tay bắt đầu cởi quần áo.

Chỉ chốc lát sau, trước mặt cô đang đỏ bừng, ngang nhiên bước vào bồn tắm lớn.

Anh từ phía sau, ôm chặt cô.


Trên cổ tay đột nhiên hơn một cái lắc tay, kim cương cực kỳ đẹp.

"Không biết nên mua cái gì." Anh nói khẽ, Hạ Nhất Nhiễm mũi chua xót, một chút cũng không cảm động, cô vốn cho rằng, anh sẽ đem chiếc nhẫn kim cương sáu năm trước anh đã chuẩn bị tốt đeo lên ngón áp út của cô, rồi sau đó, cầu cô gả cho anh!

Không có.

Anh từ đầu liền không có phần tâm tư kia!

"Không thích?"

"Thích!" Cô trầm giọng nói, cầm được lắc tay, đứng lên liền đi, Đường Hạo Nam vội vàng đem cô kéo lại, "Giận dỗi cái gì hả?"

Không phải không phát hiện cô đang tức giận!

"Người nào tức giận? Người nào muốn tức giận cùng anh, em không có thời gian nhàn rỗi đâu!" Cô buồn bực nói, ngạo kiều không chịu nói tình hình thực tế, cô là không có khả năng nói!

Chờ ngày nào đó anh thông suốt, cầm hoa hồng cùng nhẫn kim cương, tại trước mặt cô quỳ xuống, cầu cô gả cho anh!

Đó là anh nợ cô.

Anh nợ cô rất nhiều đó.

Cô càng nói như thế, càng đại biểu đang tức giận, "Nói cho anh biết, anh lại có chỗ nào chọc giận em rồi hả?"

"Không có! Em muốn đi ngủ!"

"Còn nói không có!" Anh tức giận nói, đỡ gáy cô, liền ngăn chặn miệng nhỏ quật cường của cô!

Sau một cái hôn nồng nhiệt, hai người thở hồng hộc, "Nói cho anh biết, anh tới cùng làm sai cái gì rồi hả?"

Anh dán tại bên môi cô, nhẹ giọng hỏi.

"Không có... Đường Hạo Nam! Em, em muốn anh!" Hạ Nhất Nhiễm nóng bỏng nói xong, chủ động dạng chân ngồi ở trên đùi của anh, anh thụ sủng nhược kinh, ngược lại, làm càn theo sát cô ở trong bồn tắm kịch liệt dây dưa...

Hai người lần đầu tiên ở trạng thái thanh tỉnh, không hề ngăn cách, không hề oán hận, anh tình em nguyện, kịch liệt triền miên.

"Nhiễm Nhiễm... Nói yêu anh!" Người đàn ông bá đạo, luôn muốn người phụ nữ của mình thần phục cả thân thể lẫn trái tim, anh buộc cô nói.

Hạ Nhất Nhiễm lắc đầu, "Anh đáng ghét! Đừng ép em!" Cô không muốn thừa nhận, cũng không có biết rõ ràng lòng của chính mình, rốt cuộc là bị anh cảm động, hay vẫn lại là lại yêu anh rồi nữa?

Đường Hạo Nam ngực căng thẳng, lòng chua xót như vậy, vẫn lại là thỏa mãn cô!

"Anh yêu em... Bảo bối... Nhiễm Nhiễm... Không cần lại rời xa anh!" Anh áp ở trên người cô, nặng nề thở gấp nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui