Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo
Sau khi nhìn thấy chị họ, cậu rất nghe lời, cô bảo cậu đi rửa tay ăn cơm thì cậu thật sự ngoan ngoãn vào nhà vệ sinh.
Chung Vãn nhìn thấy vậy cũng khen ngợi một tiếng: “Đứa nhỏ này thật ngoan.”
Ôn Hủ Hủ càng vui vẻ hơn.
Thật ra quan hệ giữa người chú họ kia với nhà cô cũng rất tốt, bọn họ cùng tổ tiên, năm đó khi nhà cô còn sống ở quê ở nhà người chú họ này, Ôn Hủ Hủ còn mơ hồ nhớ, ông ấy rất chăm sóc nhà bọn họ.
Buổi tối hôm đó, Ôn Hủ Hủ không trở về căn phòng của mình.
Cô sợ sau khi trở về lại gặp được người đàn ông chó chết kia, sau đó lại quấn lấy cô, vì thế cô tìm một cái cớ nói em họ cô mới tới, cho nên mặt dày mày dạn chen chúc với chị em tốt Chung Vãn cả đêm.
Tuy nhiên cô không biết là không có ai trong căn phòng của cô cả.
Một tuần sau, cuối cùng Kiều Thời Khiêm cũng đã thuyết phục Ôn Hủ Hủ đi theo anh ta đến nước M tìm Lâm n.
Thật ra Ôn Hủ Hủ biết Lâm n, tuy rằng lúc trước cô chỉ tiện thể giúp đỡ gia tộc Lôi Mông một chút, nhưng một người cực kỳ nhạy cảm với tài chính sẽ theo bản năng chú ý đến những thứ này.
Vì vậy cô biết Lâm n của Phố Wall.
Cô biết ông ta chính là ông trùm tài chính ở đó, càng rõ ràng hơn ông ta chiêu dụ những người như bọn cô, thực tế chính là vì làm việc cho ông ta, còn ông ta cụ thể làm cái gì? Ôn Hủ thông minh cũng có thể đoán được một ít.
Nhưng những điều đó không quan trọng với cô.
Hiện tại trải qua chuyện của gia tộc Lôi Mông, cái tên Nancy gần như trở thành danh sách đen ở trong giới tài chính.
Cho nên nàng muốn làm lớn thì cách duy nhất chính là con cá lớn trên danh sách niêm yết.
Ôn Hủ Hủ mang theo Ôn Cận.
Vốn dĩ dẫn theo hai người Trì Úc và Chung Vãn.
Nhưng một người vì muốn quay phim, phải quay lại trường quay.
Còn một người khác lại nói muốn làm việc, không có cách nào, cuối cùng chỉ chị em bọn họ đi.
“Nancy, em có muốn ngồi ở bên cạnh cửa sổ không?Anh nhớ em có hơi say máy bay.”
“A?”
Ôn Hủ Hủ vừa lên máy bay chuẩn bị ngồi xuống, bỗng nhiên nghe thấy Kiều Thời Khiêm muốn nhường chỗ cho cô, cô cảm thấy có chút cảm động.
Cô thực sự hơi say máy bay.
Nhưng đúng lúc này, Ôn Cận đi theo sau lưng lại bỗng nhiên bẽn lẽn nói: “Chị, em muốn… ngồi với chị, em hơi sợ độ cao.”
“Hả vậy sao, được, em ngồi bên cạnh chị đi.”
Ôn Hủ Hủ lập tức loại bỏ suy nghĩ kia, sau đó dẫn theo em họ ngồi ở một vị trí ghế đôi khác.
Có thể nhìn thấy sắc mặt đang rất khó coi của Kiều Thời Khiêm, người vừa rồi muốn nhường lại chỗ ngồi của mình cho Ôn Hủ Hủ.
Tuy nhiên anh ta đã nhanh chóng khôi phục lại vẻ tự nhiên, bởi vì anh ta biết chàng thanh niên này là em trai của Ôn Hủ Hủ, anh ta không cần phải tính toán với cậu.
Đoàn người đi đến nước M.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...