Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

”Anh đi đâu? Đừng đi tìm Hủ Hủ, tôi đã phái người đi tìm rồi, trước mắt anh về nhà một chuyến đi, buổi sáng Tiểu Vương gọi đến đây nói đứa nhỏ kia tìm không thấy mẹ nên khóc cả đêm, đã mang đến bệnh viện rồi.”

”Cái gì? Đứa nhỏ bị bệnh?”

Vẻ mặt Hoắc Tư Tước cuối cùng cũng thay đổi, sau đó hắn nhanh chóng biến mất khỏi phòng.

*

Nhược Nhược đúng là bị bệnh.

Nhưng cô bé không phải bệnh vì đã khóc cả đêm tìm mẹ, mà là bị bệnh rồi mới tìm mẹ cả đêm.

”Sao bây giờ các người mới đưa đứa bé đến? Rõ ràng đứa nhỏ bị dị ứng, may mà không nhiều, nếu không sẽ lớn chuyện rồi.”

Lúc bác sĩ nhận Tiểu Nhược Nhược được đưa vào, nhìn cả người cô bé bị mẩn đỏ thì không khỏi đau lòng trách mắng.

Dì Vương nghe vậy cảm thấy vô cùng áy náy.


Sao dì ta lại biết Tiểu Nhược Nhược bị dị ứng chứ, hơn nữa tối qua dì ta cũng không cho cô bé ăn gì, chỉ ăn một chút rau hẹ rồi thôi.

Chẳng lẽ bé dị ứng rau hẹ sao?

Bác sĩ truyền nước cho Nhược Nhược, đứa nhỏ vì quá ngứa mà quấy khóc cuối cùng cũng mệt mỏi thiếp đi trên giường bệnh.

Nửa tiếng sau, Hoắc Tư Tước chạy đến bệnh viện.

”Tiên sinh, thật xin lỗi, tôi không biết đứa nhỏ bị dị ứng, tôi còn tưởng rằng bé bị muỗi cắn nên chỉ bôi thuốc chống muỗi cho bé, để con bé chịu khổ rồi, thật xin lỗi.”

Dì Vương thấy nam chủ nhân đến thì vừa tự trách vừa hối hận xin lỗi hắn.

Dị ứng?

Hoắc Tư Tước đi đến trước giường nhìn đứa nhỏ, qua một đêm, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hào mũm mĩm đã gầy đi, hắn không khỏi cảm thấy đau lòng.

”Sao con bé lại dị ứng? Ăn phải cái gì? Lúc trước mẹ con bé không phải đã báo cho chị biết rồi sao?”


”Không có, tôi chỉ cho con bé ăn một chút rau hẹ, bác sĩ nói do cái này, tiên sinh, cũng có người dị ứng với rau hẹ sao?” Dì Vương cũng rất phiền muộn.

Hoắc Tư Tước vừa nghe xong đã giật mình.

Vì hắn cũng dị ứng với thứ này.

Khi còn bé, trong nhà có làm sủi cảo, nhân bên trong là rau hẹ, hắn thấy ăn ngon nên đã ăn rất nhiều, kết quả hôm đó hắn phải nhập viện.

Từ đó trở đi, trong nhà không còn xuất hiện rau hẹ nữa.

Mà thứ như sủi cảo hắn cũng không ăn nữa, mãi cho đến khi Ôn Hủ Hủ được hắn mang về, cô luôn làm thứ này nên hắn mới phá bỏ nguyên tắc mà ăn.

”Anh chính là phụ huynh của đứa nhỏ?”

Lúc Hoắc Tư Tước đang đứng trước giường bệnh của Nhược Nhược nhìn giấy khám bệnh mà ngẩn người, y tá phụ trách Nhược Nhược đi vào, thấy hắn thì hỏi một câu.

Hoắc Tư Tước bỏ giấy khám xuống, gật đầu: ”Đúng, tình hình của đứa nhỏ sao rồi?”

”Tình hình của đứa nhỏ bây giờ đã ổn định, đây là giấy xét nghiệm máu của cô bé, nhóm máu của cô bé rất hiếm, là RHB-, anh và mẹ bé có ai là người có nhóm máu RH sao?”

Y tá đưa giấy xét nghiệm qua cho hắn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui