Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo

”Cho nên lúc cô đột nhiên gả cho anh ấy, tôi đã không hiểu vì sao ông cụ Hoắc lại muốn làm vậy. Rõ ràng ông ấy hiểu tình huống của con mình hơn bất kì ai khác.”

”…”

Lời này thật đáng sợ, Ôn Hủ Hủ yên lặng rất lâu mới nghe được bản thân hỏi một câu: ”Cô… có ý gì?”

Lạc Du nhún vai: ”Tôi không biết, tôi chỉ cảm thấy kì lạ, sau khi tôi bỏ trốn, trạng thái tinh thần của anh ấy đã vô cùng tồi tệ, lúc đó không phải nên trấn an trước sao? Vì sao lại ép buộc anh ấy cưới cô? Chẳng lẽ anh ấy muốn dùng cách này để trói buộc cô sao?”

Ánh mắt Lạc Du bỗng nhiên sáng lên.

Người phụ nữ này vô cùng thông minh, nhưng lại đôi khi rất ngốc nghếch.

Ôn Hủ Hủ không nói gì.

Cô chỉ cảm thấy toàn thân lạnh buốt, tất cả ánh sáng đều biến mất, cô đứng đó, cả người lung lay không đứng vững.


Mất hết can đảm có lẽ cũng như vậy thôi.

Cô vốn nghĩ rằng mình là người đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, hóa ra lại thành người bỏ đá xuống giếng.

Cô vốn nghĩ rằng là đại ân đại đức, cuối cùng lại thành một trò cười lớn, cô thật ngây thơ, người ta từ trước đến nay có lẽ đều xem cô là trò hề.

Đúng là buồn cười!

Cuối cùng Ôn Hủ Hủ rời đi như thế nào cô cũng không biết, cô chỉ nhớ sau khi lê đôi chân nặng như trì rời đi, tinh thần cô đột nhiên tỉnh táo lại, phát hiện bản thân đã đến ngục giam bản thân vừa đến ban ngày từ lúc nào không biết.

”Ba, con sai rồi, con không nên làm vậy, nếu như có thể quay ngược thời gian, con chắc chắn sẽ không lựa chọn như vậy.”

Ôn Hủ Hủ quỳ xuống trước ngục giam trong đêm tối.

Hôm nay, lúc cô đi vào bên trong.


Cô vẫn nói với ba rằng bây giờ cô sống rất tốt, cô không hối hận về quyết định ban đầu của mình.

Thật buồn cười làm sao.

Ôn Hủ Hủ mất hồn mất vía, không biết quỳ ở đây bao lâu.

Lúc Hoắc Tư Tước tỉnh lại đã là một tiếng sau.

Hắn mở mắt, do bị thôi miên quá lâu nên mới đầu sẽ xuất hiện trạng thái mơ hồ, mãi đến mấy phút sau ý thức của hắn mới quay lại, thấy trong phòng là ánh đèn sáng, ánh mắt hắn hơi thay đổi, sau đó lập tức bật dậy.

”Lạc Du! Rốt cuộc cô để tôi ngủ bao lâu?” Ngữ khí của hắn vô cùng nặng nề, có thể thấy được tâm trạng của hắn bây giờ tệ đến mức nào.

Từ khi Ôn Hủ Hủ hồn bay phách lạc rời đi, Lạc Du vốn có chút bất an, vừa thấy dáng vẻ này của hắn, vẻ mặt cô ta đã lập tức trở nên căng thẳng hơn.

”Tôi chỉ muốn cho anh ngủ ngon mà thôi, anh ngủ cũng không lâu.”

”…”

Hắn hung dữ trừng mắt với người phụ nữ kia, sau khi Hoắc Tư Tước xuống giường, hắn cầm lấy áo khoác rồi lập tức rời đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui