Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo


Cuối cùng, Ôn Hủ Hủ vẫn bị nhốt lại lần nữa.

Tuy nhiên, không được bao lâu thì tàu đã cập bến, vì vậy cô được thả ra.

“Cô Ôn, đã đến rồi, cô đi xuống trước đi, hôm nay phỏng chừng không thể dẫn cô đến Hoắc gia, tôi đã sắp xếp cho cô một chỗ ở, đến lúc đó bọn họ sẽ dẫn cô qua đó.”
Mở cửa cho cô, chính là Lâm Tử Dương, sau khi anh ta mở cửa cho cô, nói cho cô biết, hôm nay tạm thời không đến Hoắc gia.

Không đến Hoắc gia thì tốt!
Cô còn đang rầu rĩ thật muốn bị đưa đến Hoắc gia, lỡ gặp ông Hoắc thì phải làm sao ? Người này, năm đó yêu thương cô như thế, coi cô như con gái ruột.

Vậy mà cô lại giả chết lừa ông.

Cô thật sự không biết, khi ông ấy gặp lại cô, ông ấy sẽ phản ứng như thế nào? Có thể tức giận muốn chết hay không?
Ôn Hủ Hủ thở phào nhẹ nhõm.

“Được được, vậy chúng ta nhanh đi thôi.”
Cô vội vã đi gặp hai đứa con khác, đã nhiều ngày như vậy, cũng không biết hai con thế nào?
Lâm Tử Dương gật gật đầu, sau đó, cùng theo cô xuống thuyền.

Năm năm, khi Ôn Hủ Hủ lần thứ hai bước chân lên mảnh đất này, tâm tình của cô rất phức tạp.


Năm năm rồi, cô đã tròn năm năm không trở về, ngước mắt nhìn lên, hình dáng thành phố vẫn quen thuộc, những tòa nhà cao tầng mọc lên, còn có sự hối hả nhộn nhịp hoàn toàn khác với năm năm trước, khiến cô cảm thấy thật xa lạ.

Thành phố A, cuối cùng cô cũng quay trở về.

“Còn đứng đây làm gì? Lên xe đi?”
Vệ sĩ chờ bên cạnh thấy cô vẫn không nhúc nhích, có chút không kiên nhẫn, thúc giục một câu.

Ôn Hủ Hủ nghe được, lúc này mới lấy tinh thần lại, bước về phía chiếc xe phía trước.

“Tiểu thiếu gia các người đâu? Sao không thấy cậu ấy xuống?”
“Cô còn dám hỏi cậu ấy? Có thật là cô không sợ chết không?”
Vệ sĩ tức giận mắng cô một câu.

Thấy thế, Ôn Hủ Hủ không hỏi nữa, cô quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, không suy nghĩ tới tại sao hôm nay mình lại không bị đưa tới Hoắc gia? Càng nghĩ càng thấy không hợp lý? Mà hắn cũng không xuống tàu thì phải?
Sau đó cô bị đưa đi.

Nếu không đến Hoắc gia, cô có thể lẻn ra ngoài gặp hai con không?!
Ôn Hủ Hủ được đưa đến một tòa chung cư độc lập, diện tích không nhỏ, có ba phòng ngủ hai phòng khách, nhưng bị khóa nghiêm ngặt.

Rất đơn giản, chính là vì phòng cô chạy trốn!
Tên tiểu nhân này!
Ôn Hủ Hủ có chút lo lắng, thấy vệ sĩ chuẩn bị đi, cô liền đuổi theo: "Vậy điện thoại của tôi đâu? Trả điện thoại lại cho tôi, tôi còn phải gọi điện thoại nữa.”
“Còn gọi điện sao? Cô gọi cho ai hả? Để bọn họ cứu cô sao? Cô Ôn, tôi nói cho cô biết, tốt nhất cô đừng có ý nghĩ như vậy, căn hộ này lắp đầy camera, nếu thật sự đến đây, đó chính là chôn cùng cô!"
“……”
Chỉ một câu như vậy, Ôn Hủ Hủ đứng ở trong cửa nhìn chằm chằm tên vệ sĩ này, tức giận không nói được lời nào!
Hoắc Tư Tước, đồ cặn bã!
Cuối cùng, Ôn Hủ Hủ vẫn không lấy được gì, cứ như vậy bị nhốt trong căn hộ, cô vốn định trèo cửa sổ lẻn ra ngoài, nhưng kết quả, căn hộ này cao hơn ba mươi tầng, cô mới nhìn thoáng qua, người đã run rẩy lui về, mặt trắng như tờ giấy.

Cô sợ độ cao!
Trong trường hợp này, cô chỉ có một cách duy nhất, đó là cạy khóa.

Năm năm qua, Ôn Hủ Hủ một mình mang theo hai đứa nhỏ ở bên ngoài, cô đã phải chịu đựng rất nhiều, cô không có xuất thân cũng không có quan hệ, mỗi một bước đi đều là một dấu chân cô độc.

Vì vậy, không có gì ngạc nhiên khi cô biết cạy ổ khóa..


Tuy nhiên, khi cô lục tung các hộp và tủ trong căn hộ này tìm thấy một số dụng cụ, đang ngồi xổm ở cổng chuẩn bị bắt đầu, đột nhiên cánh cửa "cạch", nó được mở ra từ bên ngoài!
Ôn Hủ Hủ: "......”
“Mẹ, mẹ đang làm gì vậy? Cạy khóa sao? Xem ra con đoán không sai, mẹ lại bị kẻ xấu bắt lại, mẹ, rốt cuộc mẹ đắc tội với ai rồi?"
Ai cũng không nghĩ tới, người bước vào lại chỉ là một cậu nhóc !!
Và khi cậu bé vừa mở cửa lại thấy Ôn Hủ Hủ ngồi xổm trong tay cầm công cụ, khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh lùng lập tức lộ ra biểu tình phẫn nộ, liền nắm tay cô siết chặt.

Ôn Hủ Hủ sửng sốt!
Trời ạ, cô đây là hoa mắt sao? Sao Mặc Bảo lại xuất hiện ở đây? Làm sao cậu bé tìm được nơi này? Trong khi cô vừa mới đến đây!!
Ôn Hủ Hủ sững sờ vài giây..

“Mặc......!Mặc Mặc, sao con lại tới đây? Làm sao con tìm được nơi này?”
"Mẹ ngốc, đương nhiên là đi theo máy theo dõi trên người mẹ tìm đến nơi này, mẹ, mấy ngày nay rốt cuộc mẹ đang làm gì? vì sao mấy ngày hôm trước còn định vị còn xuất hiện ở Đại Tây Dương?
Mặc Bảo vô cùng tức giận, sau khi bước chân đi vào, cậu vươn bàn tay nhỏ bé ra lấy máy theo dõi cậu đã sớm cất kỹ từ trên người mẹ ra.

Ôn Hủ Hủ: "......”
Cậu có thể...!đừng trấn áp cô như vậy được không?
Tốt xấu gì cô cũng là mẹ cậu, cô còn cần mặt mũi nữa?
"Tên vô lại này, xem ra ông ta còn chưa rút ra bài học, con nhất định phải cho ông ta ném mùi." Mặc Bảo đã bắt đầu nổi đóa, cậu lại muốn giống lần trước để lại tờ giấy.

Ôn Hủ Hủ thấy vậy, lúc này mới bừng tỉnh, thoáng chốc, cô xông tới ôm lấy cậu.

"Không có không có, Mặc Bảo, con hiểu lầm rồi, anh ta không có bắt nạt mẹ, anh ta là một bệnh nhân của mẹ, mấy ngày nay, mẹ ngồi thuyền cùng anh ta đến đây, chính là vì chữa bệnh cho anh ta."
“Thật sao?”
"Thật sự, con tin mẹ đi, bởi vì bệnh của anh ta, không thể ngồi máy bay trở về, chỉ có thể ngồi thuyền, sau đó mẹ lcũng phải ngồi thuyền, ở trên thuyền điện thoại di động lại không có tín hiệu, vẫn không có liên lạc với các con, Mặc Mặc, mẹ xin lỗi, chuyện này, đều là lỗi của mẹ, không kịp nói cho các con biết."
Ôn Hủ Hủ cố gắng dỗ đứa con trai này, vì muốn dập tắt lửa giận trong lòng cậu xuống.


Đùa sao?
Nếu như còn để cho cậu tiếp tục quậy phá, Hoắc Tư Tước nhất định sẽ phát hiện cậu.

Hơn nữa, hắn còn rất thông minh, nhìn dọc đường hắn đã làm những gì với cô thì không cần phải nghi ngờ, còn như vậy sẽ bị hắn đào sâu xuống sẽ phát hiện thân phận của Mặc Bảo.

Ôn Hủ Hủ lo lắng nhìn đứa con trai này.

Cũng may cậu bé này mặc dù chỉ số thông minh cực cao, nhưng vẫn là một đứa trẻ, nghe những lời nói có cơ sở như vậy, nhất thời không thắc mắc.

“Vậy Mẹ chữa bệnh cho hắn, vì sao mẹ tới tới đây rồi còn bị nhốt?”
“......!Không có không có, mẹ không có bị nhốt, anh ta chỉ là sắp xếp mẹ ở chỗ này, vừa rồi......!mẹ cầm dụng cụ, kỳ thật là cảm thấy cái khóa kia không an toàn lắm, muốn đóng chặt một chút.”
Ôn Hủ Hủ biện minh.

Mặc Bảo: "......”
Vì một kẻ xấu, mẹ nhiều lời nói dối như vậy đến lừa gạt cậu, xem ra, cậu phải điều tra xem kẻ xấu này là ai.

Hoắc Tư Tước, tổng giám đốc tập đoàn Hoắc thị đúng không?
Được, cậu đã nhớ kỹ, rất nhanh sẽ đi tìm hắn!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận