Vợ Trước Đừng Kiêu Ngạo
Chương 163
Thì ra là có điều kiện.
Ôn Hủ Hủ cũng không biết làm như thế nào, suy nghĩ một chút, chỉ còn cách đồng ý với cậu.
“Không phải, Dận Dận, con nghe dì nói này, công ty của ba con là chỗ nào chứ? Cho dù dì muốn đi cũng chưa chắc có thể vào được.
Vì ba con không thích dì.”
Cô ngồi xổm trước mặt Hoắc Dận, nói đến lời này, trong ánh mắt vẫn hiện lên một tia ảm đạm.
Còn không phải sao? Đối với một người phụ nữ như cô, hắn thậm chí còn chán ghét, làm sao có thể để cho cô vào công ty của hắn.
Cô tới đây là vì chữa bệnh cho hắn, bằng không ngay cả bước vào hắn cũng không cho cô vào.
Thế nhưng, Hoắc Dận sau nghi nghe Ôn Hủ Hủ nói lại bỗng nhiên bắt lấy tay của cô: “Đi, tìm ba!”
Hả?
A!!!
Ôn Hủ Hủ bị sốc……
Ôn Hủ Hủ muốn ngăn cậu con trai lớn của mình lại.
Nhưng hai mẹ con mới vừa đi đến đầu cầu thang, thì trên lầu đã bắt gặp một bóng người cao lớn đi xuống.
“Hoắc Dận? Con ở đây làm gì? Không phải con nói muốn đi nhà trẻ sao?”
Người đàn ông từ trên cầu thang đi xuống, dáng người cao ngất đứng lặng, âu phục màu đen, bên trong là áo sơ mi được may thủ công màu sậm, hai chân thon dài quá mức,… Ánh sáng buổi sáng xuyên qua cửa sổ vừa vặn chiếu xuống như vầng hào quang chiếu thẳng vào người đàn ông anh tuấn, hoàn mỹ này.
Ôn Hủ Hủ vô tình siết chặt lòng bàn tay.
“Ba, ba còn chưa đáp ứng điều kiện của con?”
“Điều kiện?”
Quả nhiên, ngay khi Hoắc Tư Tước nghe được những lời này của con trai, cũng sửng sốt không kém.
Hắn thong thả bước xuống, nhìn thấy đứa nhỏ này sáng sớm còn đến nói điều kiện với mình, hắn có chút tò mò.
“Điều kiện gì?”
“Để dì đến chỗ ba làm, con sẽ đi nhà trẻ!”
Hoắc Dận vai đeo cặp sách nhỏ, lại dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc chỉ về hướng mẹ đang đứng bên cạnh.
Hoắc Tư Tước có chút giật mình.
Lập tức, ánh mắt quét về phía Ôn Hủ Hủ.
Mây đen dày đặc, sấm sét vang dội – –
Trong tích tắc, Ôn Hủ Hủ liền nhìn thấy người đàn ông này trên mặt thần sắc tương đối khó coi.
Từng phút nhìn cô đầy hoài nghi, giống như cô ở sau giật dây vậy.
Ôn Hủ Hủ sợ tới mức xua tay: “Anh đừng hiểu lầm, chuyện này không liên quan đến tôi, tôi cũng vừa mới biết.
Dận Dận nói nếu tôi muốn đưa thằng bé đi nhà trẻ, thì tôi nhất định phải đến chỗ anh làm việc, tôi cũng không biết vì sao?”
Cô nhún vai, tỏ vẻ mình hoàn toàn không biết gì về chuyện này.
Hoắc Tư Tước nghe vậy, sắc mặt mới dịu đi một chút.
“Hoắc Dận, tại sao con lại muốn để dì ấy đến công ty của ba làm việc? Ba mở công ty, không phải bệnh viện, không phù hợp với công việc của dì ấy.”
“Dì ấy đi chăm sóc ba!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...