Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Ở trong xe Trác Minh Liệt đã nhìn thấy Tiểu Thi và Cầu Cầu đang đứng ở đường cái đối diện, cô đứng ở nơi đó bất lực như một cô bé đi lạc. Bởi vì nơi này không thể quẹo phải cho nên anh chỉ có thể để xe dừng đến ven đường đi bộ sang.

Ở bên trong đám người chật chội Tiểu Thi chỉ liếc đã nhìn thấy Trác Minh Liệt đang đi trên đường cho người đi bộ. Tây trang màu xám tro kết hợp với áo sơmi màu trắng dưới ánh mặt trời cực kỳ nổi bật. Sao lại chói mắt như vậy so với người khác thật khác biệt anh giống như thiên thần hạ phàm trần!

Tiểu Thi nhìn thấy anh lo lắng và sợ hãi trong lòng biến mất trong nháy mắt không còn bóng dáng. Cô có chút mờ mịt đi về phía anh trong lòng đầy tràn cảm động mừng rỡ.

“Tiểu Thi!” Trác Minh Liệt gọi cô một tiếng “Thế nào?”

Cô lại không trả lời anh mà đột nhiên ôm anh, thật chặt ôm anh! Một lúc lâu cô mới chậm rãi nói: “Vừa rồi tôi thật là sợ!” ( Chị ăn đậu hũ anh a)

Cầu Cầu dắt vạt áo Tiểu Thi mặt mờ mịt nhìn bọn họ.

“Thế nào?” Trác Minh Liệt trầm giọng hỏi.


“Có một anh cầm đi của mẹ cái gì đó” Cầu Cầu cướp lời.

Thì ra là gặp ăn trộm,Trác Minh Liệt thở phào nhẹ nhõm anh còn tưởng rằng gặp chuyện gì chứ, anh thiếu chút nữa bị câu nói không đầu không đuôi kia dọa cho.

“Có phải không? Dù sao thì cũng đã mất, đồ đi thay người, không sao đâu chỉ là việc đi đến Vancouver sẽ mất thêm một khoảng thời gian nữa thôi!” Trác Minh Liệt đem Tiểu Thi kéo đến trước mặt, nhìn cô.

“Chỉ có tiền mặt là mất” Tiểu Thi cúi đầu.

“Chuyện nhỏ!” Trác Minh Liệt hờ hững khiến Tiểu Thi có chút thất vọng.

Anh cho Tiểu Thi một tấm thẻ sau đó lại đưa bọn họ đưa đến sân bay.

“Tôi sẽ trả lại anh!” Tiểu Thi nghiêm túc nói.


Trác Minh Liệt không để ý tới cô mà là đi tới trước đài không biết đi tiến hành thứ gì đó.

Tâm tình Tiểu Thi lại bắt đầu bị sự lo lắng phủ lên. Cô bắt đầu sợ đi Vancauver sợ biết rõ chân tướng!

“Các vị khách xin chú ý, chuyến bay đến Vancauver sẽ phải lập tức cất cánh, xin mời hành khách ở cửa số 6 lên máy bay!” Sân bay truyền thanh vang lên Tiểu Thi dẫn Cầu Cầu từng bước một quay đầu lại tìm kiếm Trác Minh Liệt nhưng anh lại vẫn đững tại nơi bán vé đó.

“Các vị khách xin chú ý, chuyến bay đến Vancauver sẽ phải lập tức cất cánh, xin mời hành khách ở cửa số 6 lên máy bay!”

Truyền thanh lại vang lên một lần Tiểu Thi nhìn bọn họ đã đi vào lối đi kiểm an.

“Tiểu Thi!” Tiếng của Trác Minh Liệt đột ngột vang lên trong đại sảnh,Tiểu Thi xoay người chỉ thấy trong tay anh giơ vé máy bay lên “Các cô đi trước đi tôi ngồi chuyến sang đó tiếp theo !”

Tiểu Thi không thể tin vào tai của mình vui mừng có lúc luôn tới đột nhiên như vậy. Thật ra thì cô suy nghĩ một vạn lần là cô rất muốn để anh đi cùng cô đến Vancauver nhưng cô không dám mở miệng vì sợ bị cự tuyệt, và hình như cũng không có lập trường và lý do để làm như vậy nhưng anh lại có thể nhìn thấu tâm tư của cô!

Cài tốt dây nịt an toàn Tiểu Thi đắm chìm trong vui sướng khổng lồ. Cầu Cầu ngoan ngoãn ngồi xong đột nhiên hỏi Tiểu Thi một câu:” mẹ có phải mẹ thích chú Minh Liệt hay không?”

Tiểu Thi chợt thức tỉnh là chẳng lẽ….không thể …tuyệt đối không thể nào! Cô chỉ là có chút lệ thuộc vào anh mà thôi, chỉ là …nhưng tại sao đối với Triết Vũ cô lại không có loại cảm giác đó !


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui