″ Đây là bí mật" Mộc Mộc không còn hơi sức nói tiếp, Trác Minh Liệt bất đắc dĩ buông con trai xuống.
Xem ra Tiểu Thi thật sự đã đến!
Hoàng hôn đã gần đến, trên đường cái người người bắt đầu tan việc đổ ra đường đi về nhà, mấy ngày nay vì Trác Minh Liệt không đến mà nhân viên tại Trác thị cũng ra đám theo.
Liên Na chán nản nhìn cửa phòng làm việc đóng chặt chậm rãi đi xuống lầu.
"Xin hỏi tiên sinh Trác Minh Liệt có ở đây không?" Cô vừa đi tới đại sảnh lầu một đã nhìn thấy một người phụ nữ đội mũ, hỏi thăm về Trác Minh Liệt.
Cô lập tức đi tới.
"Tôi là trợ lý của anh ấy, cô có chuyện gì có thể tìm tôi?"
Người phụ nữ kia đội mũ vô cùng thấp hình như là sợ người khác nhận ra mình.
Cô ta lấy từ trong bao da ra một túi tài liệu "Tài liệu này làm phiền cô giao cho Trác Minh Liệt, bảo anh ta phải tự mình xem, vì nó vô cùng quan trọng!"
Liên Na nghi ngờ nhận lấy bao da vừa để xuống "Cám ơn cô, ngày mai khi anh ấy đi làm tôi nhất định sẽ đưa cho anh ấy!"
Người phụ nữ kia khẽ gật đầu, rồi nhanh biến mất trong dòng người đông đúc.
Sau khi về nhà Liên Na tùy ý đem tài liệu ném xuống ghế rồi đi tắm, sau đó lại tò mò không nhịn được mở túi ra xem.
" Kế hoạch của Thẩm thị " Liên Na nói lẩm bẩm ở trong miệng, sau khi xem xong tài liệu, cả người không khỏi có một tầng mồ hôi lạnh bao quanh.
.
.
Tập tài liệu này viết về thông tin cơ mật của Thẩm thị, phía trên cặn kẽ viết làm như thế nào để chiếm được hạng mục số ba của Trác thị, Liên Na đọc xong sợ hãi lập tức muốn đưa tập tài liệu này cho Trác Minh Liệt, nhưng vừa nghĩ tới thái độ của Trác Minh Liệt đối với mình, cô ta lại mất hết cả ý định.
"Xú nam nhân! Lần này nhất định phải để cho anh hối hận!" Cô đem tài liệu ném lên ghế sa lon, sau đó làm như không có việc gì đi ngủ "Trác Minh Liệt, đến lúc đó xem anh chết như thế nào!"
"Trác tiên sinh! ! Kỳ tích !" Bác sĩ hết sức hưng phấn đi vào phòng của Mộc Mộc.
"Bác sĩ có phải đã tìm được tủy phù hợp với Mộc Mộc " Trác Minh Liệt cũng là lập tức vui sướng theo.
"Đúng vậy Trác tiên sinh tủy của anh và Mộc Mộc hoàn toàn phù hợp, xem ra các anh thật đúng là có duyên làm cha con !" Bác sĩ mừng rỡ không thôi.
"Thật sao? Nói cách khác Mộc Mộc có thể được cứu rồi?" Trác Minh Liệt kích động "Lúc nào thì có thể tiến hành phẫu thuật?"
"Trác tiên sinh, anh không nên gấp, bây giờ chúng tôi đang chuẩn bị, đợi sức khỏe của anh và Mộc Mộc đạt đến tiêu chuẩn thì có thể phẫu thuật rồi ! Chỉ là khi phẫu thuật sẽ mất của anh một khoảng thời gian, công việc của anh cũng nên chuẩn bị trước một chút?" Bác sĩ biết thân phận của Trác Minh Liệt cho nên đặc biệt quan tâm.
.
." Tốt! Cám ơn anh!" Mộc Mộc được cứu, tinh thần của Trác Minh Liệt cũng được thả lỏng.Anh sẽ giao công ty cho trợ lý .Rồi liền chuẩn bị phẫu thuật.
"Mộc Mộc" Trác Minh Liệt cẩn thận từng li từng tí ôm nó " Mộc Mộc, một khoảng thời gian nữa là con có thể khôi phục sức khỏe rồi."
"Ba, Mộc Mộc sắp khỏe chưa?" Giọng của Mộc Mộc đã hoàn toàn mất đi sự trong trẻo của ngày xưa, nay trở nên khô khốc khàn khàn.
"Ừ ngày mai là có thể làm phẫu thuật rồi ! Đến lúc đó ba cùng con đi!"
"Nhất định mẹ cũng tới thăm con, ba, ba đừng bắt mẹ đi có được không, có được không ?" Mộc Mộc ôm ba làm điều kiện.
"Được, được, đều làm theo Mộc Mộc!"
"Ba bây giờ đã qua buổi sáng rồi ạ ?"
"Ừm!" Mời các bạn sang web .
đọc nhé
"Ba đi đi" Mộc Mộc chợt buông Trác Minh Liệt ra, tự mình nằm xuống giường.
Trác Minh Liệt nghi ngờ nhìn nó, không biết con trai có ý gì "Mộc Mộc, con làm sao vậy?"
"Ba đi mau đi !" Mộc Mộc bắt đầu dùng chân nhỏ đạp chăn, nhìn cử chỉ khác thường của Mộc Mộc, Trác Minh Liệt chợt hiểu ra cái gì.
"Được rồi! đứa bé này, ba đi" Trác Minh Liệt làm bộ như bất đắc dĩ rời khỏi phòng bệnh, anh thật muốn xem xem cái tiểu tử này có bí mật gì.
"Mẹ.
Mộc Mộc sẽ ăn thứ này sao?" Cầu Cầu nhăn cái mũi nhỏ nhìn hộp cháo trong tay Tiểu Thi.
"Mẹ đã hỏi bác sĩ rồi, cái này rất tốt với sức khỏe của Mộc Mộc!" Tiểu Thi dẫn Cầu Cầu nhanh chóng đi đến bệnh viện "Chúng ta nhanh lên một chút, không lại gặp phải ba của Mộc Mộc!"
"Mẹ,tại sao mẹ lại không muốn nhìn thấy chú Minh Liệt, Cầu Cầu rất thích chú ấy nha" Cầu Cầu không hiểu hỏi.
"Ai nha đứa bé này sao hỏi nhiều như vậy!" Tiểu Thi không để ý tới nó.
Khi đến bệnh viện Tiểu Thi để cho Cầu Cầu đi xem trước, sau đó cô mới dám vào phòng bệnh Mộc Mộc .
"Mẹ" Mộc Mộc vừa nhìn thấy Tiểu Thi lập tức vui mừng kêu lên.
"Mộc Mộc ngoan, hôm nay có khá hơn một chút không?" Tiểu Thi mở hộp cháo ra, bên trong là một bát cháo nhỏ trong trẻo nhưng lại tản ra mùi thuốc nồng nặc." Hôm nay mẹ mang cho con một chút đồ ăn ngon!" Nói xong Tiểu Thi sẽ dùng thìa nhỏ đút cho Mộc Mộc ăn cháo.
"Mẹ, Mộc Mộc không cần ăn cái này!" Mộc Mộc lắc đầu.
"Mẹ nói ăn cái này rất tốt với cậu" Cầu Cầu kéo má Mộc Mộc, làm bộ nghiêm trang nói.
"Vậy cậu ăn đi!" Mộc Mộc không khách khí nói với Cầu Cầu .
"Ai" Cầu Cầu thở dài "Xem ra cậu ngã bệnh cũng không nặng, còn có thể nói lớn tiếng như thế!"
" Rốt cuộc hai con có chuyện gì? Không thấy nhau thì đều nói rất nhớ đối phương bây giờ gặp được rồi thì lại gây gổ!" Tiểu Thi nhìn Cầu Cầu lại nhìnMộc Mộc "Thật là một đôi oan gia!"
Mộc Mộc im lặng nuốt vài ngụm cháo sau không ăn thêm nữa.
"Mẹ, ba bảo ngày mai Mộc Mộc sẽ làm phẫu thuật, mẹ có thể đến không?" Ánh mắt Mộc Mộc tràn đầy hy vọng nhìn Tiểu Thi.
"Đương nhiên có thể đến rồi!"
"Vậy chúng ta ngoéo tay!" Mộc Mộc đưa ra ngón út.
Tiểu Thi gật một cái, bất đắc dĩ duỗi ra ngón tay ra ngoéo tay với nó, và đúng lúc ấy thì Trác Minh Liệt chợt xông vào.
Cầu Cầu và Mộc Mộc giống như nhìn thấy quỷ sợ hãi kêu, Tiểu Thi nhìn thấy anh thì thật bình tĩnh, đứng dậy nói "Cầu Cầu chúng ta đi"
Cô vội chạy ra khỏi phòng bệnh vừa đi vừa kêu Cầu Cầu nhanh lên một chút.
Trác Minh Liệt làm như không có việc gì, nhìn cô rời đi cũng không đuổi theo bởi vì anh bắt được Cầu Cầu, cái đồ ngốc này chỉ lo chạy ngay cả con trai bị bắt mất cũng không biết!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...