“Tôi biết cô không thèm làm việc với những kẻ xấu xa của trưởng phòng Giang, nhưng nếu cô nghĩ rằng cô sẽ tự lo liệu được cho bản thân nếu rời khỏi phòng tài chính thì đó quả là một sai lầm lớn!”
“Tôi không hiểu anh đang nói gì.
”
“Nhìn cái này thì sẽ biết.
” Triệu Nam Thiên nói, đưa bản in.
“Đây là tài liệu nội bộ của phòngTài chính.
Làm sao anh lấy được?” Uông trưởng phòng lúc đầu sửng sốt, sau đó kinh ngạc không nói nên lời.
Cô ta ở phòng tài chính, là phòng có quyền hạn như phòng tổ chức cán bộ, những mánh khóe trên tài khoản không thể che mắt cô được.
Uông trưởng phòng không muốn vướng vào vũng bùn, giọng điệu trốn tránh nói: “lợi dụng chỉ thị, Những người đó không sợ công ty truy cứu trachs nhiệm sao? Tuy nhiên, Tiểu Triệu à, tôi cho dù muốn giúp cậu cũng là lwucj bất tòng tâm! “
Triệu Nam Thiên nhắc nhở cô ta, “Chị Uông, đương nhiên những người này không sợ bị công ty điều tra, bởi vì cho dù thực sự phải chịu trách nhiệm, chuyện này cũng không phải trách nhiệm của bọn họ!”
Trong khi nói, anh thông qua thêm một vài tài liệu, sau đó Uông trưởng phòng hoàn toàn sững sờ.
Tài khoản tiền lương phung phí đã bị Trưởng phòng Giang giả mạo và báo cáo do lãng phí vật tư văn phòng.
Thứ nhất, tránh kiểm tra các tài khoản trong tương lai, và thứ hai, lớp này có thực sự được tìm thấy hay không cũng không quan trọng, bởi vì chữ ký của tờ khai được đích thân Trưởng Bộ phận Vương phê duyệt!
Uông trưởng phòng nhanh chóng nghĩ đến khớp xương, tức giận mắng: “Vô liêm sỉ, đồ cặn bã!”
Khổng Như Nguyệt nghe thấy động tĩnh bên ngoài, vội vàng mở cửa đi vào, “Còn muốn cãi nhau hay sao?”
Uông trưởng phòng lắc đầu, bất giác đổi tên, “Cô đã tìm được một người anh trai tốt rồi!”
Khổng Như Nguyệt ngạc nhiên nói: “Chị Uông, chị đã hứa sẽ giúp chưa?”
Uông trưởng phòng mỉm cười, “Không chỉ giúp anh ta, mà còn giúp chính mình! Tiểu Đông, cậu ta thật là không tồi em phải nhanh chóng nắm bắt!”
Khổng Như Nguyệt giả vờ không hiểu, “Vậy thì chị nói đi, em đi lấy một đĩa hoa quả.
”
Trước khi rời đi, cô ta nhìn thoáng qua Triệu Nam Thiên rồi mím khóe miệng một cách vô thức.
…
Nửa giờ sau khi rời khỏi phòng bao, Uông trưởng phòng rời đi trước.
Trên đường đưa Khổng Như Nguyệt trở về, Triệu Nam Thiên giải thích ngắn gọn tình hình.
Trưởng phòng Uông sẽ cố gắng hoãn lệnh chuyển giao trên, về các thủ tục chính thức cho việc chuyển giao giữa anh ta và Từ Minh, Trưởng phòng Vương sẽ đích thân thông qua việc chuyển giao.
Tuy nhiên,nhược điểm của Tôn mập lại không thể dùng được vì ít nhiều có liên quan tới Uông trưởng phòng bằng không sự việc một khi bại lộ Khương trưởng phòng giảo hoạt như vậy, chịu liên lụy ngược lại lại là Uông Trưởng phòng.
Khổng Như Nguyệt tức giận nói: “Em thật sự không biết, một văn phòng tài chính nhỏ như vậy lại có nhiều thủ đoạn như vậy? Vậy tập đoàn Hoa Khắc còn có bao nhiêu chuyện bẩn thỉu nữa!”
Triệu Nam Thiên kinh ngạc, “Cô tuổi còn nhỏ mà đã lo lắng nhiều như vây.
Chuyện lớn trong côn ty cứ để cho những người có trách nhiệm giải quyết, chúng ta cho dù muốn quản quản không nổi đâu, sau này cô không cần bị người khác ức hiếp đã là tốt rồi!”
Khổng Như Nguyệt siết chặt cánh tay của Triệu Nam Thiên, “Anh Thiên, anh thật tốt bụng!”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...