Suốt nửa tiếng, một chút thông tin cũng không moi được, còn bị chuốc một đống rượu.
Triệu Nam Thiên tự thấy bản thân tửu lượng không tồi, nhưng cũng không thể chống đỡ lại với Vương Như Nguyệt.
Ngược lại Vương Như Nguyệt, cũng uống không ít rượu, nhưng biểu cảm lại chẳng có tí vẻ say xỉn nào, trên gương mặt còn có thêm hai vệt đỏ mê người.
Triệu Nam Thiên cười khổ nói: “Chị Như Nguyệt, tôi không thể uống nữa, nếu không đêm nay sẽ không về nổi.
”
Vương Như Nguyệt thản nhiên cười nói: “Không thể về à? Vừa hay, chỗ tôi còn phòng trống.
”
Triệu Nam Thiên còn chưa tỏ thái độ, ông lão Vương đã giận đến trừng mắt: “Vương Như Nguyệt, mày xem lại mày đi, còn ra cái thể thống gì nữa? Đàn ông say rượu còn dám rước về nhà?”
Vương Như Nguyệt cười hì hì nói: “Cũng được, vậy tôi đến nhà anh ta!”
Ông lão Vương tức giận ho khan: “Mày… mày!”
Triệu Nam Thiên sợ hai cha con gây gổ, liền đứng dậy khuyên nhủ: “Chị Như Nguyệt, hôm nay uống vậy thôi, lần sau lại uống tiếp.
”
Vương Như Nguyệt cũng không ngăn cản, ngả vào sô pha.
Gặp được con cá ngon, cô ta tung mồi nói: “Đi như vậy? Chuyện công trường anh không muốn hỏi?”
Mặt Triệu Nam Thiên nhăn như mướp đắng, chuyện này đương nhiên anh muốn hỏi, nhưng mà cô ta phải nguyện ý nói cơ!
Kỳ thật, hôm nay anh đã chuẩn bị một bụng từ ngữ rồi, không nghĩ tới ông lão Vương lại khoán lên đầu một phụ nữ xinh đẹp, lại còn là quan hệ cha con, làm cho anh không biết phải làm thế nào, vừa đấm vừa xoa đều không ổn.
Hơn nữa, Triệu Nam Thiên linh cảm Vương Như Nguyệt còn có ý đồ khác với anh, cái cảm giác bị người khác tính kế làm anh không hề dễ chịu.
Vương Như Nguyệt thoáng nhìn qua sắc mặt của ông lão Vương, cố ý nói: “Lại đây cùng tôi uống rượu giao môi, tôi liền nói cho anh!”
Nói xong, cô ta đứng dậy cầm hai ly rượu đỏ.
Ông lão Vương tức đến giơ chân, “Họ Triệu kia, tao cảnh cáo mày, mày làm gì thì làm, động đến con gái tao, tao đánh gãy chân chó của mày!”
Từ Minh vội vàng ôm lấy ông lão Vương, “Chú Vương, chú Vương, anh ấy không dám đâu! Tôi…tôi uống nhiều, muốn đi vệ sinh, nhưng tìm không thấy!”
Hai người một phen lăn xả, khuyên ngăn mãi, cuối cùng cũng khôi phục lại không khí im lặng như cũ.
Triệu Nam Thiên cũng đi theo nhẹ nhàng thở ra: “Chị Như Nguyệt, ông lão Vương cũng lớn tuổi rồi, cô còn kích động ông ta.
”
Vương Như Nguyệt nghe thấy mấy lời này, phụng phịu nói: “Ai nói tôi kích động ông ta? Anh rốt cuộc có uống không? Không uống thì đi theo bọn họ luôn đi.
”
Triệu Nam Thiên khó xử, cũng không phải là mất mặt, mà là tốt xấu gì anh cũng là đàn ông có gia đình, sao có thể ở bên ngoài uống rượu giao môi với một người phụ nữ xa lạ?
Kỳ thật anh cũng không thể kháng cự được việc này, nhưng cuối cùng cũng không có cửa trong lòng người kia.
Nhìn thấy Triệu Nam Thiên như ngồi trên đống lửa, Vương Như Nguyệt không nhịn được cười, không thèm để ý hình tượng mà ngã xuống sô pha.
Cô ta thật ra cũng không phải là một người phụ nữ phóng đãng, vừa rồi đám cậu chủ kia hận không thể ăn cô, kết quả thế nào? Ngay cả tay cũng không chạm vào được.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...