Võ Tôn Đỉnh Cấp
Bà ta có thể tưởng tượng được, đợi sau này Nhất Nguyên viện đánh bại Thanh Kiếm viện và Âm Dương viện, khuôn mặt của Huyền Chân và Tinh Uyên sẽ ra sao.
Chắc chắn là vô cùng đặc sắc.
Cửu Thiên quay về chỗ, đại sư huynh quan tâm hỏi.
“Cửu Thiên sư đệ, đệ có sao không?”
Cửu Thiên cười: “Đại sư huynh yên tâm, mọi chuyện đều trong tầm kiểm soát.”
Đại sư huynh mỉm cười gật đầu, sau đó lắc cặp mông đầy đặn đứng dậy.
“Trận cuối rồi, kết thúc sớm rồi về sớm thôi.” . Truyện Tiên Hiệp
Minh Tâm viện chỉ còn mỗi Yên Hoài.
Khi Yên Hoài nhìn thấy một người đàn ông mập mạp như vậy từ phía đối diện bước ra, trong lòng cô †a cảm thấy tự tin hơn một chút.
Người đàn ông mập mạp này chưa từng ra trận, nói là người của Nhất Nguyên viện nhưng suốt mấy năm nay chưa từng tới Minh Tâm viện học hỏi lân nào, chắc là kiểu thực lực kém, không thể ra mặt.
Nếu quan sát kỹ thì khí tức của đại sư huynh hệt như người bình thường.
Nhưng phàm là võ giả thì ít nhiều gì cũng phải có chút phong mang chỉ khí, dù là kiểu khí tức nội hàm như Cửu Thiên nếu nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra khí toả ra từ bảo kiếm của Cửu Thiên.
Nhưng cô ta không nhìn thấy gì từ tên mập trước mặt cả.
Như người không tu luyện canh kình ấy!
Đạo sư liếc nhìn đại sư huynh, rõ ràng cũng không biết tới tên của hắn ta.
Đại sư huynh sờ bụng rồi nói: “Vô Song của Nhất Nguyên viện”
Đạo sư gật đầu: “Vô Song của Nhất Nguyên viện đấu với Yên Hoài của Minh Tâm viện, trận cuối cùng quyết định thắng thua.”
Tất cả đệ tử của Minh Tâm viện đều rướn cổ hòng nhìn kỹ hơn.
“Tên Vô Song này là ai.”
“Không biết, chưa từng nghe qua, cũng là người mới của Nhất Nguyên viện sao?”
“Không đúng, lúc nãy ta nghe tên Cửu Thiên kia gọi hắn ta là đại sư huynh”
“Đại sư huynh? Đại sư huynh của Nhất Nguyên viện? Không phải chứ, chắc là ngươi nghe nhầm rồi, nhìn tên mập đó chẳng có chút tu vi gì cả, khả năng cao là tới cho đủ thôi.”
“Ta cũng thấy thế, sao người của Nhất Nguyên viện đều biến thái vậy được.”
Đại sư huynh đứng trên sàn đấu cười haha, thích thú nghe những lời bán tán xung quanh như thể người họ nói tới không phải là hắn ta vậy.
Yên Hoài bước tới rồi giải phóng khí tức của bản thân trước.
Trước khi tham gia cuộc thi xếp hạng học viện thì tu vi nội công cảnh có thể tính là không tệ rồi Nhưng bây giờ, theo như khán giả thấy thì tu vi cỡ này thật sư hơi thấp.
Nhưng không ít đệ tử Minh Tâm viện vẫn thích thú quan sát, vì tên mập Vô Song ở phe đối phương chẳng phóng ra chút canh kình nào.
Hàn Liên cười hihi: “Cửu Thiên sư đệ, đệ nói xem liệu đại sư huynh có để người ta sờ bụng mình rồi huynh ấy mới phản kích không!”
Vẻ mặt của Cửu Thiên rất kỳ quái: “Đệ cảm thấy khả năng rất cao.”
Sở Trực cũng chụm đầu vào: “Nếu ta là đại sư huynh thì ta sẽ làm thế”
Cả ba người cùng lúc cười ranh mãnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...