Võ Tôn Đỉnh Cấp

Hàn Liên nói: “Quan tâm làm gì, dù sao Cửu Thiên sư đệ bây giờ giỏi không phải là được rồi sao.

Nhưng Cửu Thiên sư đệ, đệ chỉ nói phẩm giai thì vẫn không đủ. Thực lực cụ thể vẫn nhìn không ra. Không bằng…”

Ánh mắt của Hàn Liên quét qua đại sư huynh, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh.

Bỗng chốc, Hàn Liên sư huynh chỉ vào bụng của đại sư huynh: “Cửu Thiên sư đệ, hay là đệ đánh một trận với đại sư huynh. Để chúng ta xem thử. Nếu đệ có thể đánh thắng đại sư huynh, he he, sư huynh sau này theo đệ lăn lộn, để bảo huynh đi trói gà thì huynh tuyệt đối không đi bắt chó.”

Mỡ trên mặt đại sư huynh lập tức rung lên, nói: “Hàn Liên sư đệ, cách này của đệ không ổn, rất không ổn. Huynh vừa ăn cơm no, đang khó tiêu, đánh gì mà đánh.”

Nhất Thanh sư tôn nói: “Ta cảm thấy cách này không tồi. Vô Song, con chỉ điểm sư đệ một chút, đánh một trận với nó đi.”

Đạo Quang sư tôn cũng nói theo: “Ừ, Vô Song, thử đi. Thực lực của Cửu Thiên không yếu, con cũng không cần sợ làm nó bị thương.”

Đại sư huynh mặt mày buồn bực, rất không tình nguyện mà nói: “Haizz, đầu năm nay đại sư huynh cũng khó làm vậy. Cửu Thiên sư đệ, chúng ta nói trước nha, ba chiêu là ba chiêu. Qua ba chiêu thì huynh không chơi nữa, về phòng đi ngủ.”

Cửu Thiên cười khổ nói: “Đại sư huynh, tin đệ. Đệ ngay cả một chiêu cũng không muốn đánh. Nhưng nếu sư tôn đã lên tiếng, vậy chúng ta đánh ba chiêu.”


Hai người đứng dậy, cũng không cần nói tới câu thừa thãi như dừng đúng lúc.

Đều là sư huynh đệ của Nhất Nguyên viện, xuống †ay rất có chừng mực.

Đại sư huynh vác cái bụng to đứng ở trước mặt Cửu Thiên, nói: “Được rồi, Cửu Thiên sư đệ, đệ có thể tấn công. Nắm đấm cũng được, kiếm cũng được, có thể tới hết. Nhưng chỉ ba chiêu nha”

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Đại sư huynh, ba chiêu huynh nói là nhường đệ đánh ba chiêu à.”

Đại sư huynh sờ bụng nói: “Một thân tu vi này của huynh đều nằm trong mỹ, tùy ý đi. Có thể khiến huynh lùi một bước thì coi như đệ thắng.”

Cửu Thiên gật đầu nói: “Vậy được rồi, đại sư huynh, huynh đứng vững.”

Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, ánh sáng trong mắt trở nên sắc lạnh.

Nâng tay, tung quyền, chiêu thứ nhất, Vô Tương Phá Sơn Quyền!


Trong nháy mắt, thịt mỡ trên người đại sư huynh xuất hiện vết lõm. Quyền kình đáng sợ của Cửu Thiên bao trùm da bụng của đại sư huynh. Nhìn trông giống như dùng nắm đấm đấm vào cái bị.

Có điều đại sư huynh vẫn bình tĩnh đứng ở đó, biểu cảm trên mặt không hề thay đổi.

Sau đó, da bụng của đại sư huynh bỗng bắn ra, lực lượng bắn ngược trực tiếp bắn bay Cửu Thiên ra ba bước.

Cửu Thiên có thể cảm nhận được tất cả quyền kình của mình đánh hết vào người của hắn.

Lần này, Cửu Thiên thật sự trải nghiệm được lực công kích của mình mạnh cỡ nào.

Canh y bao trùm trên người cũng bị đánh cho lung lay một trận.

“Chiêu thứ nhất!”

Đại sư huynh bình tĩnh nói.

Hai mắt của Cửu Thiên sáng lên, hắn vẫn là lần đầu tiên đụng phải võ kỹ quỷ dị như này.

Cửu Thiên từ từ rút trọng kiếm của mình ra, nói: “Đại sư huynh, huynh có thể cẩn thận rồi.”

Đại sư huynh cười ha hả, trên người tỏa ra một vòng ánh sáng nhàn nhạt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui