Võ Tôn Đỉnh Cấp
Lúc này, Lãnh Tử Thâm nhìn liếc nhìn Dụ Lãng. Dụ Lãng gật đầu, Lãnh Tử Thâm sư huynh muốn hắn ta ra tay thật mạnh.
Dụ Lãng từ từ rút vũ khí của mình đó, đó là một chiếc rìu toả ra ánh sáng lạnh lẽo, trông vừa uy thế vừa bá khí.
Khi Dụ Lãng lưng hùm eo gấu lấy rìu ra, hắn ta cũng bắt đầu vận canh kình của mình.
Nội canh cấp bảy, đây chính là tu vi của Dụ Lãng.
Nếu là đệ tử của các viện khác, tu vi cỡ này đã được xem là hạc trong bầy gà rồi. Nhưng ở Âm Dương viện, tu vị cấp bảy chỉ là hạng bình thường.
Cửu Thiên cũng vận canh khí, tu vi của hắn cũng ngang với Dụ Lãng, nội canh cấp bảy.
Hắn vừa vận canh khí, các đệ tử xung quanh cũng bắt đầu bàn tán xôn xao.
“Tu vi của tên tiểu tử Nhất Nguyên viện này không tệ, nội canh cấp bảy đó.”
“Nhất Nguyên viện mà cũng có thiên tài thế này sao, chẳng phải chỗ đó xếp hạng chót à?”
“Xếp hạng chót không có nghĩa là không có cao thủ. Xem ra tên tiểu tử này là cao thủ hàng đầu của Nhất Nguyên viện rồi.”
“Cái gì mà cao thủ hàng đầu chứ, nghe nói cả Nhất Nguyên viện chỉ có năm người thôi.”
“Thật hay giỡn vậy, thế mà cũng là một học viện át”
Khi nhìn thấy tu vi của Cửu Thiên, lông mày Lãnh Tử Thâm hơi nhíu thêm vài phần.
Linh Bối mỉm cười, Yên Hoài đứng cạnh lại khinh thường: “Tu vi cũng được, nhưng võ nghệ của hắn ta có lợi hại không? Tỷ chưa từng nghe Nhất Nguyên viện có chiêu thức gì cao cường. Nếu phải đánh với Âm Dương viện nổi tiếng với võ nghệ nghịch thiên thì hắn ta thua chắc rồi”
Linh Bối chớp chớp mắt mỉm cười: ‘Sư tỷ, hắn ta rất lợi hại đó. Nếu muội nhớ không nhầm thì hắn ta chính là hạng nhất cuộc thi tân sinh lần này.”
Yên Hoài sững sờ: “Là cái tên ngốc không chọn Âm Dương viện mà chọn Nhất Nguyên viện đó hả?”
Linh Bối gật đầu, cô ta nói nhỏ: “Hắn ta không ngốc đâu, trông không hề ngốc chút nào.”
Canh kình như lửa, khí tức như gió.
Khí tức của Cửu Thiên và Dụ Lãng dần dân bốc lên, cả hai đồng thời ra chiêu.
Dụ Lãng trực tiếp truyền canh kình vào rìu, trong phút chốc, chiếc rìu to ra gấp 5 lần, hắn ta lập tức chém về phía Cửu Thiên.
Cự phủ trảm!
Để thể hiện khí lực của Âm Dương viện, Dụ Lãng quyết định dùng chiêu thức của Âm Dương viện hòng hạ địch trong một chiêu.
Chiếc rìu khổng lồ mang theo sức mạnh vạn quân chém tới, bao phủ tất cả không gian mà Cửu Thiên có thể né tránh.
Cửu Thiên mỉm cười, hắn vốn chẳng hề có ý định né tránh.
Dụ Lãng muốn hạ hắn trong một chiêu, còn Cửu Thiên lại không nghĩ thế.
Trọng kiếm trong tay vung lên, một lực đạo mạnh mẽ đập thẳng vào chiếc rìu. Canh khí trong cơ thể Cửu Thiên lập tức chuyển hoá thành canh kình thông qua âm dương trận.
Uy lực vượt xa gấp mấy Dụ Lãng được giải phóng, trọng kiếm trực tiếp chém bay bóng chiếc rìu lớn của Dụ Lãng.
Dụ Lãng kinh ngạc nhìn Cửu Thiên phá vỡ chiêu thức của mình chỉ trong một kiếm, trọng kiếm mang theo lực đạo uy nghỉ bắn thẳng về phía hắn ta.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...